•Ngủ đi,mai anh đưa siêu thị mua đồ_Tạ Minh Hạc xoa đầu Li Vi rồi đi ra ngoài,còn Li Vi ngồi trong phòng suy nghĩ mông lung”Haha,mình được gặp thần tượng rồi,oa,vui thế,ừm,trường Nam Khai lại đéo phải Thiên Thiên học ở đấy,thế đéo nào bây giờ nhể,mà thôi,mặc kệ tương lai,hê hê,ngủ”rồi Li Vi chùm chăn ngủ,còn Thiên Thiên nhà mình,anh ngồi ngoài ban công suy nghĩ gì gì đó mà đéo ai biết được,suy đi nghĩ lại thì anh nghủ gật ngoài ban công.
Sáng hôm sau
Ánh nắng ban mai khẽ chiếu qua cửa sổ,lọt vào trong phòng Li Vi,tia nắng xiên qua thanh sắt ở cửa chói thẳng vào mắt cô,khẽ cựa quậy rồi vươn vai đón ánh mặt trời buổi sáng,đặt bàn chân xuống nền gạch lạnh lẽo,cô đi về phía cửa sổ kéo rèm cửa lên ngắm mặt trời sáng sớm.
•Nhóc,dậy rồi à,đi làm VSCN đi_Tạ Minh Hạc từ đằng sau ôm đứa em gái của mình như hai vợ chồng.
•Úi chết_Cô như nhớ ra điều gì đó
•Sao vậy?_Tạ Minh Hạc thả tay ra để cô quay mặt lại
•Em quên gọi cho Li Loan òi_Cô vỗ vỗ cái trán của mình
•Kệ bả đi,đi thay đồ rồi xuống ăn sáng_Tạ Minh Hạc như làm lơ đi xoay gót xuống nhà.Cô cũng không nghĩ nhiều mà đi làm VSCN rồi xuống nhà,bản thân cô hôm nay tự làm cho mình xinh đẹp hơn một xíu,cô mặc quần yếm cào phối áo kẻ ngắn,chân xỏ đại đôi dép đế cao tô một chút son màu đỏ đất.......