4 năm trước, có một nhà khoa học điên điên từng nói với Tường, bộ não con người thực ra rất dễ thao túng, chỉ cần kích điện đúng chỗ là xong. Và
hắn cũng đồng ý với nhận định này.
Suy cho cùng, não bộ cũng chỉ là một cỗ máy, hoạt động với phương châm
tìm kiếm lợi ích lớn nhất cho cả cơ thể, nó vẫn cần một nguồn năng lượng duy trì, một dạng năng lượng giống như sóng điện, mà ta vẫn hay thường
gọi là dòng điện sinh thể.
Một số siêu năng lực gia hệ tinh thần, có thể phán tán sóng não, hay nói một cách huyền bí hơn, đó là niệm lực của bọn họ ra xung quanh, tiến
hành tương tác với các vật thể khác, như nâng vật bằng cách tập trung ý
nghĩ, tắt ti vi bằng cách tương tác với mắt thần điều khiển.
Chỉ cần quy đổi sóng não phát tán ra một đơn vị trùng khớp với tần số của mục tiêu, việc đồng bộ hóa là hoàn toàn có thể xảy ra.
Nói cách khác, một siêu năng lực gia có khả năng sử dụng niệm lực, hoàn
toàn có thể điều khiển hay sai khiến được bất cứ ai có sóng não yếu hơn
mình, bằng cách ghi đè sóng não chứa ý thức của mình lên đó, hiệu quả
của việc này lắm khi còn tốt hơn một phép thôi miên được các nhà tâm lý
học sử dụng khi trị liệu, hay tra tấn.
Tình trạng của Linh lúc này chính là như vậy, cô đã bị Racha thôi miên,
từ một khoảng cách rất xa, đến nỗi, Tường cũng không thể đề phòng được.
...
Nhát đâm không trí mạng, vẫn còn cách trái tim 5cm nữa, không đủ để hắn
chết ngay tại chỗ. Hơn nữa cả người Tường vẫn đang sáng như đèn pha do
ánh sáng bị cộng hưởng cùng Thần Tiễn, vô hình chung đẩy nhanh tốc độ
tái tạo tế bào lên rất nhiều.
Nên dù thoi thóp, nhưng hắn vẫn sống khỏe. Cho tới khi Linh đâm thêm một phát nữa, hay gã đầu húi cua kính gọng bạc thích bắn đao gió kia bay
tới.
Trong đầu Tường lúc này có hai phương án lạnh lùng hiện ra.
Thứ nhất, dùng khả năng phán tán sóng não của đôi mắt chân lý, tiến hành Hack ngược lại luồng sóng não đang khống chế cơ thể Linh, hắn tự tin
chỉ cần khoảng chục giây là làm được, thế nhưng siêu năng lực gia đầu
trọc kính bạc kia đang bay đến như mũi tên, thời gian có lẽ là vừa sát,
nếu như hắn kết thúc việc phản thôi miên kia thật nhanh và lập tức sử
dụng thanh vũ khí vệ tinh cuối cùng, có lẽ vẫn có thể liều một mạng.
Thứ hai, trực tiếp sử dụng vũ khí vệ tinh, bắn thẳng vào trán Linh, giết chết cô ta ngay tức khắc, với tốc độ của thanh vũ khí vệ tinh, hộp sọ
con người chẳng khác nào một tờ giấy, sau khi giết chết Linh, thanh vũ
khí này sẽ tiếp tục bắn ra từ sau gáy của cô ta, công kích luôn gã siêu
năng lực gia đang bay vù vù đến kia. Làm vậy thì vừa có thể hóa giải
nguy cơ từ thuật thôi miên, vừa bảo trụ được mạng nhỏ, lại đảm bảo công
kích mang tính bất ngờ, cực kỳ khó phòng bị, gã siêu năng lực gia kia
chắc chắn không thể phản ứng kịp, cầm chắc cái chết tren 90%. Hơn nữa,
thân xác cô gái sau khi chết vẫn có thể cản cho hắn một đợt đao gió nếu
kẻ kia vẫn cố đấm ăn xôi bắn ra được, sau khi cô ta chết, tinh hoa huyết nhục sẽ bay ra, bồi bổ cho hắn tại chỗ, giúp cho vết thương lành nhanh
chóng hơn.
Đúng là trăm cái lợi mà không có hại.
Chỉ có một khuyết điểm duy nhất, đó là cô ấy sẽ chết. Sẽ vĩnh viễn biến mất khỏi tầm mắt hắn...
Nhưng so sánh với tính mạng bản thân thì...
Đôi mắt Tường rực sáng ánh vàng, một luồng điện thế vô hình vô chất chầm chậm lan tỏa, kích hoạt thanh vũ khí vệ tinh duy nhất còn sử dụng được
bên người hắn. Đây chính là cái duy nhất còn hoạt động do hắn cố ý giữ
lại khi rơi xuống nước trước đây. Những thứ này đều cần nạp một nguồn
điện rất lớn mới có thể bay như phi đạn giống lúc trước được, và tiếc
thay, bộ sạc của chúng chính là áo giáp của Lee Ji Won, không thể nhờ
hắn sạc hộ được.
Thanh vũ khí cuối cùng này từ từ bay lên sau lưng Tường, và nhắm thẳng vào cần cổ của Linh bắn thẳng.
Hắn chọn lựa chọn thứ hai.
...
Gã đeo kính đầu trọc trán đầy gân xanh này chỉ mấy mười giây để bay từ
chân thác nước tới chỗ căn nhà của họ, nhưng được nửa đường thì hai tay
hắn đã vung lên, bắn ra hai luồng đao phong đi trước mở đường.
Dù bị thôi miên, nhưng đối tượng vẫn giữ được hoàn toàn bản năng chiến
đẩu của mình, đó là nhờ Racha chỉ tiến hành thay đổi một số ký ức nhất
định, chứ không hoàn biến họ thành con rối. Ngoại trừ việc xem hắn là
chủ nhân và trung thành tuyệt đối ra, tất cả tính cách, tri thức và thói quen đều được giữ y nguyên như lúc trước. Và cẩn thận chính là một
trong những ưu điểm mà gã siêu năng lực gia với khả năng thao túng gió
này được giữu lại.
[Cảnh báo, thời gian truy cập chân lý đã tới giới hạn. Sẽ đóng sau ba giây, Bắt đầu đếm ngược.]
Với tình trạng cơ thể không mấy khỏe khoắn của mình, 3 giây là cực hạn
của Tường, hắn cũng không phàn nàn gì, chỉ tập trung thao tác.
[Ba]
Thanh vũ khí vệ tinh xuyên qua cổ Linh, thổi tung mái tóc đen dài của cô lên, cắt may mất một mảng lớn của nó, sau đó bay với vận tốc tiếp cận
siêu thanh, xoẹt qua một viên bom bi cài ở chân tường dẫn nổ nó.
Bùm.
Trước khi sóng xung kích từ vụ nổ toàn toàn tỏa ra, nó đã nhanh chóng
bắn vọt đi xa, để lại sau lưng một mảng lửa thật lớn cùng sức gió ép tới kinh người.
[Hai]
Trong một biển lửa tạo ra chớp nhoáng bởi ba quả bom bi cùng nổ, gã đeo
kính này nhất thời bị chính chiếc kính gọng bạc mình đeo phản chiếu ánh
sáng khiến cho hai mắt nheo nheo lại chong một phần 5 giây, nhưng cũng
vừa kịp hoàn thành công kích bằng đao gió của mình. Trước khi bị một vật thể kỳ dị nhỏ như ba cây đũa – hình thoi dựa thế màn lửa bắn vọt tới,
xuyên qua cặp kính yêu thích của gã, đâm nún vào con mắt rồi khoét một
lỗ thật rộng trong bộ não của mình.
Hai luồng đao gió công kích tới bị cột sóng nhiệt do vụ nổ tạo ra khiến
cho lệch hướng, chỉ vừa sượt qua chỗ Tường và Linh đang ngồi. Để lại hai vết cắt phẳng mịn trên vách tường.
Cũng nhờ hai luồng đao gió này bắn tới, phạm vi vụ nổ bị cắt làm ba phần không đều, khiến cho áp lực nổ giảm mạnh, những vật thể văng ra không
quá toán loạn. Nếu không hai người cũng đã thành một bãi tổ ong không
hơn không kém.
Đây chính là ưu điểm tuyệt vời nhất của chân lý, khả năng tính toán siêu việt hơn bất kỳ máy tính lượng tử nào trên thế giới, chỉ cần một giây
đã thiết lập xong mọi thứ, một giây để khởi động vũ khí vệ tinh, vừa có
vai trò là kíp nổ, vừa là vũ khí đoạt mạng âm hiểm vô cùng. Thậm chí hai luồng đao gió bắn ra cũng nằm trong phạm vi tính toán, vừa có tác dụng
chia cắt vụ nổ, vừa được vụ nổ bẻ cong đường đi, không chạm tới vạt áo
nào của hai người.
[Một]
Còn một giây cuối cùng, Tường nhìn thẳng vào mắt Linh, đôi mắt hai người cùng rực sáng ánh vàng, sau đó cùng đổ ra, ngất xỉu tại chỗ.
“Cuối cùng vẫn không thể giết được ! Là không muốn nhìn thấy cảnh tượng
một cô gái khác tan biến trước mặt hay sao !? Hay chỉ đơn thuần là do... không muốn !?”
“Ta... từ khi nào... lại biết tới... không muốn... !?”
...
Choang choang choang...
Đôi mắt Racha chảy xuống hai hàng nước máu, hắn lảo đảo dựa vào tường,
làm đổ vỡ mấy cột nến cắm trên vách hang, hai tay ôm mặt, không ngừng
nghiến răng chửi thề đủ thứ.
“Khốn kiếp, không ngờ... dám làm như vậy...”
“Cưỡng chế chuyển mục tiêu thao túng của ta từ con bé đó sang ngươi !!
Trong trạng thái hôn mê sâu như vậy, ngươi còn có thể phản kháng sao !?”
“Khốn kiếp ! Khốn kiếp ! Khốn tiếp !”
“Thật sự là đau đầu quá đi đó mà !!”
“Ngươi giỏi lắm ! Giỏi lắm ! Trước khi buông tay còn cắn lại ta được một cái !”
“Nhưng thế thì sao !? Ngoại trừ làm cho đâu óc ta ê ẩm một trận, ngươi đã thua đứt đuôi con nòng nọc rồi ! “
Racha liên tục lấy tay đấm xuống mặt đất để triệt tiêu đi cơn đau nhói
trong đầu, hắn nằm mơ cũng không ngờ được, có người có thể cưỡng chế di
dời sóng não của hắn tới một mục tiêu khác như vậy. Nếu như đối thủ có
thể làm hơn thế nữa, hắn nghĩ tới thứ ánh sáng kia... chợt không rét mà
run.
Nhưng may mắn, sau khi sóng não của hắn bị người ta thô bạo kéo ra khỏi
Linh, hắn lại chẳng cảm thấy bất cứ công kích hay uy hiếp nào nữa, chỉ
có một cơn đau nhói do tinh thần bị chấn động quá mạnh mà thôi.
Xem ra gã bên kia cũng có một siêu năng lực gia hệ tinh thần, nhưng khả
năng thật sự quá yếu đi, chắc chắn để kéo được cô gái kia ra khỏi trạng
thái thôi miên, hắn đã phải dùng toàn lực, giờ này chắc là bại liệt rồi.
Nếu như là một siêu năng lực gia hệ tinh thần cao cấp, người đó sẽ nương theo sóng não đang thao túng cô gái kia, mà triển khai một hồi tinh
thần chiến quyết liệt cùng hắn vài tiếng đồng hồ rồi mới thua trận.
Racha không thẻ thua, hắn là siêu năng lực gia hệ tinh thần có khả năng
thao túng mạnh nhất đã được ESP League công nhận, người nào có thể cầm
cự với hắn vài tiếng đã là mặt hàng cao cấp lắm rồi, trên hòn đảo này
cũng chỉ đến thế mà thôi. Không người nào có thể cướp đi được con rối mà hắn thao túng.
Racha vừa nghiến răng chịu cơn đau, trong đầu không ngừng chửi bới đối
thủ. Đúng là chó điên cắn càn, cứ yên lặng mà chết đi có phải nhẹ nhàng
không !?
“Ngươi cứ đợi đó, một khi cơn đau này qua đi, ta sẽ trở lại, khống chế
thân thể đang hôn mê sâu của ngươi, để chính tay ngươi giết con bé đó !
Sau đó sẽ để tự ngươi móc đôi mắt mình ra, rồi tự moi gan mổ ruột !!!
Mẹ nó, đúng là vừa điên vừa ngu ngốc !!!!!!!!! Chết tiệt, chết tiệt,
chết tiệt !!!”
“Tại sao cơn đau này mãi không dứt đi được vậy !?”
Chỉ là một chấn động tinh thần nhỏ, giống như đang tập trung ngắm vào
màn hình máy tính thì một hình ảnh ma quái đột nhiên vọt ra khiến cho ta bị khiếp sợ nhẹ, thường thì sẽ chỉ thót tim một cái, đầu nhói nhói là
hết cỡ rồi. Racha vốn nghĩ như vậy, nhưng sau khi lăn lộn một hồi hắn
mới thấy kỳ quái, cơn đau này, mãi không chấm dứt.
Đột nhiên trong đầu Racha vang lên một giọng nói lạ:
“Hì... dĩ nhiên là không hết được rồi !”
Trong cơn đau đầu muốn mê sảng, Racha nghe được một thanh âm phiêu hốt
như ma quái, giọng nói cũng khá trong trẻo dù bị cơn đau trong đầu hắn
làm biến âm đi khá nhiều. Racha một tay ôm đầu, khó khăn hỏi:
“Ai !?”
“A, lại có thể nghe thấy tiếng của ta ! Tinh thần lực mạnh mẽ thật !”
“Con mẹ nó, rốt cuộc ngươi là ai !?”
“Chẳng phải từ trước đến giờ, ngươi vẫn luôn sống với những thứ giống
như ta sao !?” Giọng nữ này hỏi lại rất nhẹ nhàng, nhưng Racha nghe ra
trong đó có một sự...
Châm biếm.
“Ngươi... không lẽ là...” Racha thì thào khiếp sợ.
“Đúng rồi ! Là hồn ma đấy !”
Tiếng cười khanh khách đáp lại.
“Một âm hồn bất tán, vĩnh viễn đi theo và bảo vệ anh ấy !”
Lần này thì tiếng nói lại rất xa xăm...