Iraq Phong Vân

Chương 33: Chương 33: Không Chiến 3​




Rốt cục cũng khoá được, Hussein trên mặt lộ ra nụ cười thắng lợi. Cùng chiếc mig 21 này dây dưa quá lâu, y cuối cùng cũng sẽ hạ được nó. Hắn đang chuẩn bị vũ khĩ, ngón tay chạm đến núi phóng tên lửa thì......

Chiếc mig 21 trước mặt đột nhiên mất tích, Hussein vội vàng không kịp chuẩn bị chiếc f-14 vọt tới, trong lòng hắn kinh hãi khẩn cấp kéo cần lái liên tục, phi cơ lập tức bắt đầu chao đảo trên bầu trời để tránh bị đối phương bắn trung. Hắn vội vàng nhìn vào kính chiếu hậu nhưng không thấy bóng dáng chiếc phi cơ địch đâu.

“Hắn ở chỗ nào? Tên khốn kia biến đi đâu vậy?” Hussein cũng không cách nào giữ được tỉnh táo, lớn tiếng quát hỏi hoa tiêu phía sau. “Hắn ở dưới mặt, đang xoay tròn bổ nhào với tốc độ rất cao!” thanh âm hoa tiêu không giấu nổi sự rung động truyền vào trong tai hắn.

Hussein đem chiến đấu cơ đổi hướng bay, nhìn vào trong radar chỉ thấy một cái điểm sáng nho nhỏ đang hạ độ cao rất nhanh. Khoảng cách giữa chiếc mig 21 cùng chiếc f-14 càng ngày càng xa.

Đáng chết ---- Cứ như vậy để cho hắn chạy trốn! Hussein ảo não vỗ một phát vào ghế ngồi, trong lòng buồn bực vô cùng. Đồng thời hắn lại mơ hồ có một ý niệm bất an từ đáy lòng toát ra: Làm sao máy bay mig 21 của Iraq lại có thể tác chiến quần vòng tầm thấp tốt như vậy?

Leijer thấy cả người dần mê muội, tăng tốc cực hạn sinh ra áp lực rất lớn lên trên ghế ngồi. Áp lực đáng sự vượt qua giới hạn chịu đựng của cơ thể con người.

Ở mức 7g hắn cảm giác thân thể như bị vài luồng lực khổng lồ đè nén. Dịch dạ dày đã vọt tới cửa miệng, máu toàn thân giống như đọng lại. Bởi bổ nhào ở vận tốc cao nên phi cơ càng không ổn định. Mắt thấy phi cơ cách mặt đất đã càng ngày càng gần, độ cao giảm cực nhanh, toàn thân phi cơ rung động kịch liệt, 1000m, 800m, 600m......

Màu đen của cả vùng đất đập vào mắt, dường như chỉ một giây sau lao vào trong đầm lầy! Dưới áp lực cực đại, Leijer cảm thấy hai mắt đang hoa lên, hắn biết nếu còn lao xuống như vậy thì chắc chắn hắn và máy bay đều tan tành. Hắn khó khăn đưa tay vươn ra nắm chặt cần lái cố hết sức kéo lại, 400m, 300m ba......

Mặt cảnh vật dưới mặt đất ở dưới ánh trăng đã lờ mờ có thể nhìn thấy được, tay của hắn rốt cục cũng dịch chuyển được cần lái cắn môi kéo lại............ Leijer dùng lực cả người, đem cần lái giật mạnh, thân máy bay rung động mãnh liệt phát ra tiếng kim loại ma sát với không khí xèo xèo vang lên, máy bay ngừng rơi. Nó nhanh chóng chuyển thành bay ngang xát sạt ngay trên mặt đất.

Cả người Leijer đã bị mồ hôi lạnh ướt đẫm, hắn thở mạnh một hơi. Khó khăn ngó đầu sang nhìn cảnh vật bên, lúc này phi cơ cách mặt đất đã chỉ có tầm 160 m. Áp lực tâm lý rốt cục làm hắn suýt nữa gục ngã. Miệng y ho khan sù sụ.

Sau khi bình tĩnh lại, hắn không khỏi mừng như điên, mình dưới sự truy sát của chiếc f-14 cuối cùng cũng tìm được đường sống trong chỗ chết. Hắn nhìn lướt qua đồng hồ đeo tay có hoạ tiết máy bay trên nền cờ búa liềm lớn tiếng kêu lên:

“Thánh A La ở trên cao, ta yêu huấn luyện viên quá đi mất!”

Chiếc mig 21 nhanh chóng lấy lại độ cao thực hiện một đường cong hình cung khổng lồ vòng qua chiến trường hướng trụ sở của mình bay đi. Nhìn những ngôi sao lấp lánh trên trời cao, Leijer nhớ tới một câu nói của nhà hiền triết xưa: “Một ngày nào đó, ngọn cỏ nhỏ bé cũng sẽ trưởng thành cây đại thụ chọc trời!”

“Đợi đấy đồ mèo hoang, ta sẽ trở lại !” phi công trẻ tuổi Mohamed Leijer hướng lên trời cao thề nói.

Khi máy bay mig 21 của Leijer biến mất trong bầu trời đêm bao la, thì ở dưới mặt đất một nhóm bộ đội lục tục đứng lên Xavier Diarra hung hăng nhổ một bãi nước miếng:

“Phi ---máy bay trinh sát của người Ba Tư làm sao buổi tối cũng không nghỉ ngơi, đến đây mà làm loạn!”

Bên cạnh hắn Ur Dauc Thượng úy cười ha hả nói:

“Ha hả, Xavier! May mà nhờ thủ hạ của ngươi đem tất cả xe nổ hết, nếu không chúng ta thật là có khả năng bị máy bay phát hiện!”

“Ngươi ----” Nghe những lời này, Xavier Đại đội trưởng không khỏi giận dữ, tối ngày hôm qua hắn và quân của Ur Dauc liên thủ tập kích một đoàn xe Iran thu được bốn cỗ xe xe tải, nhưng thủ hạ của hắn Qassim Thiếu úy hiểu lầm mệnh lệnh “Không lưu dấu vết”, móc ra một trái lựu đạn đem bốn cỗ xe xe tải phá huỷ hết, thế là mọi người không thể làm gì khác hơn là quốc bộ tới đây.

Vậy là Ur Dauc thỉnh thoảng lại đem chuyện này ra giễu cợt hắn. Càng nhớ tới chuyện này, Xavier Đại đội trưởng càng cảm thấy trong lòng cực kỳ khó chịu. Cho nên hắn định há mồm cùng Ur Dauc gây lộn.

“Không nên nói tiếp! Nhanh lên tranh thủ hừng sáng chúng ta phải vượt qua đầm lầy phía trước!” Dương thấy Xavier Đại đội trưởng còn muốn đôi co với Ur Dauc, lập tức lên tiếng ngăn lại.

“Dạ! Thủ trưởng!” Hai người đồng vâng lệnh ngưng tranh luận, nhưng vẫn dùng ánh mắt trợn ngược nhìn nhau. Rất nhanh, đội ngũ mấy trăm người bắt đầu yên lặng lấy bóng đêm che chắn bắt đầu tiến lên......

Thời gian trở lại hôm qua, sau khi Dương hướng Bach sư trưởng xin chỉ thị sau liền dẫn mấy trợ thủ của mình đi theo trợ lý tham mưu trưởng Ala Manga Trung Úy ngồi xe jeep đi tới khu vực Ur Dauc hoạt động.

Sau khi thuận lợi hội họp với quân của Ur Dauc, dựa trên tình báo mọi người cung cấp Dương càng tin tưởng bên cạnh đầm lầy Mesopotamia có một trụ sở tiếp nhiên liệu của người Iran.

Hắn hiểu rõ sư đoàn bộ binh số 9 đang chuẩn bị trận địa quyết tử ngăn cản hướng tấn công của quân Iran. Mặc dù hiểu rõ được sẽ phải chịu nhiều hi sinh có khi sư đoàn có thể bị xoá phiên hiệu nhưng bộ chỉ huy vẫn khổ tâm quyết định tử thủ.

Nếu quân đoàn thiết giáp của người Iran thuận lợi vượt qua đầm lầy thì toàn bộ sĩ quan có thể bị bắt vì tội phản quốc. Vì vậy cho dù biết nhất định sẽ thất bại, bọn họ cũng chỉ có thể lựa chọn hy sinh để chứng minh lòng trung thành của mình đối với quốc gia.

Từ góc độ này nói, mình và những binh sĩ bên cạnh là hi vọng cuối cùng của cả sư đoàn, bằng bất cứ giá nào cũng phải phá hủy cái trụ sở tiếp nhiên liệu kia, chỉ có như vậy mới có thể hoàn toàn làm cho quân đoàn bọc thép của người Iran phải dừng lại.

Nhưng là trụ sở thì tất nhiên có quân lực cường đại bảo vệ, lần này tập kích rất có thể một đi không trở lại...... Dương cùng Ur Dauc dẫn quân một đường hướng đông mà đi chuẩn bị đi vị trí Dương dự đoán có trạm tiếp nhiên liệu.

Ur Duac nguyên tưởng rằng chỉ có quân của mình hoạt động phía sau địch không nghĩ tới Xavier Diarra vẫn đang phục kích ở phía đông. Hai người bọn họ cùng nhau đi gặp Xavier Diarra.

Xavier Đại đội trưởng đang suất lĩnh bộ đội tập kích một đoàn xe chuyển vận nhiên liệu. Nhưng đoàn xe lại có hai cỗ xe Tăng hộ vệ. Dưới hỏa lực cường đại, Xavier Đại đội trưởng đánh rắn không được bị rắn cắn lại. Cả nhóm bị đoàn xe áp chế không động đậy được, thương vong không ít người.

Dương cùng Ur Dauc dẫn quân xuất hiện làm người Iran ứng phó không kịp. Nhất là hôm trước quân của Ur Dauc tập kích một đoàn xe vận tải của Iran thu được 4 hệ thống tên lửa chống tăng BGM-71 TOW của Mỹ.

Hắn lập tức hạ lệnh sử dụng tên lửa BGM-71 TOW. Chỉ thấy hai đạo ánh lửa hiện lên, tháp pháo hai cỗ xe tăng m48 Tăng của Iran trực tiếp bị đục lỗ, đạn pháo trong xe bị kích nổ ầm ầm tháp pháo bị áp lực thổi bay cao hơn 10 mét, khói lửa bốc lên nghi ngút...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.