J-hope lật đật trở về,khuôn mặt cậu rạng rỡ khi kiếm được nhiều trái cây cho cậu em bé bỏng.Soạt(tiếng bụi rậm)
-Kook à
Ơ
Không thấy bóng dáng em mình đâu,vạt áo hopi đang nắm đựng nhiều trái cây trong đó,tay cậu buông thõng ,trái cây rơi lộp bộp xuống đất
Hopi nhìn dáo dác, cười trừ
-Kook à em đừng đùa anh nữa,mau ra đây đi mà.Anh sợ bóng tối lắm
Không ai trả lời cậu tưởng kook đang chơi trốn tìm với mình như lúc trước.Cậu đi loanh quanh khu vực nhưng không có bóng dáng ai ngoài tiếng róc rách của dòng suối chảy siết.Hopi từ ngạc nhiên sang dần sự lo lắng,đêm đã xuống dần cậu không thể nghĩ rằng kook đang đùa mình nữa.
Bỏ mặc sự sợ hãi của mình cậu nhanh chóng chạy vào khu rừng sâu.
-Hộc...Hộc.. vừa đói vừa mệt lã.Cậu đã chạy suốt cả tiếng đồng hồ vừa chạy vừa gọi
-end chap 7-