~ Bầu trời hoàng hôn đã chuyển dần sang màn đêm,gió thổi từng cơn rít lạnh,phía trên ngọn núi cao nhất một tòa lâu đài cổ u ám bao quanh bởi làn sương mù và mây đen,đám dơi bay xung quanh tòa lâu đài chúng trú từng cây to lớn không có lá- chỉ là những cái cây bị cháy xém,trơ trụi,đen sì.Những đôi mắt đỏ ngầu ánh lên của bọn dơi trong đêm đen tạo cho khung cảnh tòa lâu đài cổ vừa bí ẩn vừa rùng rợn đến ghê người.
~cạch cạch cạch.. (tiếng xe đẩy lách cách được quản gia đẩy trên hành lang)
Cốc Cốc Cốc!người quản gia tóc bạch kim gõ cửa đợi một lúc lâu rồi mới đẩy xe đi vào.Dưới ánh đèn trùm pha lê cỡ lớn lấp lánh được đặt một bộ ghế sôpha màu đỏ pha chút nâu sang trọng,một người con trai đang ngồi trên ghế, cả người cậu tỏ ra không khí nặng nề và ảm đạm,Cậu ta có mái tóc màu vàng kim óng ánh,đôi mắt xanh thẳm chứa không biết bao nhiêu phiền muộn,bờ môi tuy có chút nhợt nhạt nhưng vẫn có sự quyến rũ mê người,mặc nguyên trên mình bộ vét đen bên trái ngực thêu hoa hồng đỏ có gai nhọn bao bọc, nhìn rất tỉ mỉ ,tướng người đẹp chuẩn không cần chỉnh,lưng dựa vào sôpha, chân này gác chân kia,một tay chống càm tay kia cầm một bông hoa màu tím ,cảnh tượng này rất huyền ảo như bức tranh mỹ thuật đầy cuốn hút bởi vẻ đẹp của cậu, từ trên xuống dưới.Cậu đăm chiêu nhìn một vùng khoảng xa nào đó ngoài cửa sổ lớn,kế bên sôpha cậu đang ngồi rất thuận lợi cho việc ngồi ngắm cảnh.Người quản gia Suga cất giọng lãnh đạm, lạnh hơn cả băng
-Cậu chủ,mời ngài dùng rượu vang.
-Haaa quản gia này ông nhìn xem trăng hôm nay thật đẹp.nó tròn tròn như cái bánh mochi của người nhật làm ấy.
Suga bật cười trộm, Jimin liền quay sang nhìn
-Cái gì không cần tả chính mình vậy đâuà?
chẳng là ma cà rồng tối cao như jimin có thể đọc được suy nghĩ người khác đó mà.
-Tôi,tôi xin lỗi...ưm-(hằng giọng )
Khịt-Jimin cười nhẹ một cái có vẻ tâm tình của cậu đang rất vui nên tha cho quản gia đó,ngắm trăng là sở thích từ bé của cậu
-Cậu chủ rượu của ngài...
-Ông(mặc dù Suga rất trẻ và đẹp sót quáTT,nhưng vai trong chuyện mà) Cứ để đó đi- lấy tay hất hất sang một bên
-Vâng...Tôi nghe nói rằng cậu chủ sẽ lên nhận chức hội trưởng viện nguyên lão Vampire...
Suga chưa nói hết câu đôi mắt của Jimin lóe lên một tia sáng màu đỏ,bông hoa tím cầm trên tay dần cháy đen lụi...
-Haa chờ đợi 1300 năm mới được nhận chức hội trưởng...Jimin lắc đầu sang phải môt cái,cậu có vẻ gì đó căm giận lắm, phải chăng là có hận thù truyền kiếp sâu xa nào đó.Dường như cậu cảm nhận được một điều gì đó ,đôi mắt cậu chợt bình thường trở lại,miệng cười nhẹ nhưng rất gian manh như một con thú đói được mồi.Suga thấy được liền hỏi vui tí
-Cậu chủ hôm nay có chuyện vui ạ?hình như không phải vui chuyện nhận chức.
Jimin cảm thấy rất tự hào
-Ưm...chuyện vui thì không biết sao đây. Nhưng người yêu của tôi đã gần đến rồi.RẤT GẦN NƠI ĐÂY
Nói hết câu Jimin đứng dậy
-Tôi đi ngủ đây
-Ơ cậu chủ còn chai rượu..
-Ông uống hết đi- vừa nói vừa cười lộ rõ sự vui vẻ không thể giấu.
Jimin đứng nhìn lại ánh trăng một lát rồi quay phắt-tiến thẳng ra ngoài..từng cánh hoa héo màu đen cháy lụi lúc nãy dần tuột khỏi bàn tay cậu đến khi bước chân đi ra khỏi cửa. Cánh hoa giờ phất phơ bay theo làn gió, bay qua ô cửa sổ đã mở sẵn rồi bay ra ngoài,như vô thức cánh hoa tàn dần bay theo ánh trăng tròn vành vạnh,im lìm tuyệt mĩ kia.
Chỉ còn lại người quản gia Suga đứng ngây người chẳng biết chuyện gì xảy ra.cậu thốt lên
-Hôm nay cậu chủ rất lạ?
-end chap1-
chap sau sẽ có sự xuất hiện của Jungkook(mèokun hẹn gặp lại mn.iu mn)