[JX3 Kiếm Võng Tam Đồng Nhân] Tú Sắc | Thất Tú

Chương 40: Chương 40




Chương 49: Nhờ họa được phúc

“Trong thời gian gặp được đám tử tù kia, ta từng nghĩ có cần bóp nát cái này hay không.” Giữa ngón tay thon dài của Ocklan mang theo một tinh thạch bán trong suốt bất quy tắc, thở dài nói.

Diệp Lâm nhìn qua chỗ hắn, “Nói thật, cái giá để tổ chức A M S còn rất lớn, loại ma tinh trí nhớ này ít nhất cần hơn một nghìn kim tệ một cái.”

Garfield tức giận nói: “Thế thì đã sao, kết thúc trận đấu vẫn là sẽ thu lại, nhiều lắm tổn thất mấy viên mà thôi, cái giá phải trả cũng không cao như chúng ta tưởng tượng, phải biết, bóp nát ma tinh không phải là đã thật sự chết rồi thì chính là bỏ tư cách thi đấu, không đến bất đắc dĩ là không có ngu xuẩn nào đi bóp nát nó.”

Xavier nhẹ nhàng mỉm cười, “Thật ra lúc đối đầu với những tử tù đó, ta từng nghĩ có cần dứt khoát giết bọn họ hủy thi diệt tích hay không, nghĩ đến so với người bình thường thì bọn họ càng kiêng kị bóp nát thứ này, cho dù ghi lại chỉ là hình ảnh dài một phút đồng hồ, nhưng dáng vẻ bọn họ muốn hạ sát thủ với chúng ta cũng không che giấu được.”

Diệp Lâm nhíu mày, “Vậy chúng ta làm thế này sau đó đám Galsworthy kia sẽ đơn giản bóp nát ma tinh sao?”

“Không đến thời điểm cuối cùng, bọn họ sẽ không.” Ocklan khẳng định nói, “Những tín đồ thần Quang Minh như bọn họ chính là mặt mũi còn lớn hơn trời, làm sao có thể dễ dàng buông tha.”

Casimir đang thở hồng hộc chặt cây, bởi vì quá nóng, cánh tay trần lộ ra một thân cơ bắp kiện mỹ, nghe vậy lại hung hăng chém một đao mới ác thanh ác khí nói: “Như vậy tốt nhất!”

Casimir tự nhận tính tình không kém cũng sinh ra cảm xúc tương đối khó chịu với thi đấu cạnh tranh lần này, có thể thấy được những người khác thế nào.

“Là đặt ở nơi này sao?” Aky thật cẩn thận chôn ma tinh xuống, cảm thụ loại dao động ma lực đặc biệt này.

Xavier gật gật đầu, hắn chỉ đạo mọi người vẽ các đường trên sườn núi tương đối bằng phẳng này, lại lấy ra một viên ma tinh đặt ở vị trí đặc biệt, “Thời gian cấp bách, chỉ có thể bày ra một ma pháp trận đơn giản như vậy, nhưng mà muốn vây khốn những tên kia vậy là đủ rồi!”

Tất cả tất cả, đều phải làm bố trí hoàn mỹ nhất, Xavier phụ trách ma pháp trận, Garfield phụ trách các loại bẫy rập cùng tên bắn lén.

Bên kia Ocklan cùng Aky giúp Xavier bố trí ma pháp trận, Diệp Lâm cùng Casimir thì giúp Garfield chặt cây trong rừng, quả thực là muốn bi ai cho đối thủ của bọn họ, lúc trước Diệp Lâm còn từng khó hiểu, Garfield hoàn toàn giống như là một đạo tặc thuần thục, thủ đoạn bố trí các loại bẫy rập cùng tên ngầm lúc này đều tương đối cao minh.

“Thời gian không sai biệt lắm?”

“Nhìn thấy bọn họ!” Bóng dáng Garfield như một mũi tên rời cung, thẳng tắp bắn lại đây, “Chuẩn bị!”

Xavier mỉm cười, đá tân nguyệt trên pháp trượng trong tay tản ra ánh sáng nhu hòa, đám người đi từ cạnh rừng cây lên đây nhìn thấy trên mặt đất nổ ra dây leo to khỏe, không sợ hãi không hoảng loạn, hiển nhiên sớm có đoán trước.

Nhưng bọn họ có đoán được sớm nữa thì cũng không ngờ được nghênh đón bọn họ cũng không phải là mai phục đơn giản như vậy mà thôi.

“Bọn họ thật là có gan!” Một kỵ sĩ thánh cao lớn anh tuấn cười lạnh nói, “Ta còn tưởng rằng bọn họ đã sớm tranh thủ khoảng thời gian này chạy trốn rồi chứ!”

“Chạy trốn? Đừng quên đám tiểu quý tộc này cũng là có kiêu ngạo của bọn họ” Một ma pháp sư đội mũ trùm đầu châm chọc nói, thực lực của hắn không tồi, ở trong trường học có tỉ lệ quý tộc xấp xỉ bình dân như Galsworthy mà nói, khó tránh khỏi có chút cảm xúc đối với quý tộc.

Rorina lại bình tĩnh nói: “Được rồi! Hiện tại không phải lúc tranh cãi ầm ĩ, thực lực của bọn họ quả thật là đáng giá khen ngợi, chúng ta vẫn là không cần rất khinh thường đối thủ tương đối tốt!”

Nàng vừa dứt lời, vài tiếng “vèo vèo vèo” vang lên, mấy mũi tên gỗ đen tuyền đồng loạt phóng về phía bọn họ, một người kỵ sĩ thánh hét lớn một tiếng, một mặt lá chắn thánh quang lập tức xuất hiện ở trước mặt bọn họ, những mũi tên này đều là lâm thời vót ra, không có bao nhiêu sắc bén, nhưng mà tác dụng lại không hề kém chút nào, Garfield dùng đều là gân ma thú rắn trì cấp sáu, độ co dãn kia không phải là tốt bình thường.

Chỉ là một tầng tên gỗ, khiến cho những kỵ sĩ thánh này nhịn không được lận đận lui về phía sau mấy bước.

Điều này làm cho các học sinh học viện cao cấp Galsworthy lập tức thu hồi khinh thường, trong lòng nghiêm túc.

“Thật đúng là có chút thủ đoạn, mọi người cẩn thận!” Rorina thản nhiên nói, “Calia, chú ý nhìn dưới chân!”

Những mũi tên này xuất hiện hiển nhiên là vì mục sư gọi Calia này không cẩn thận dẫm vào bẫy rập chôn ở dưới lá cây.

Mục sư nhỏ xinh bị điểm danh đến gục đầu xuống, “Vâng.”

Chỉ là kế tiếp mọi người liên tiếp dẫm phải thứ không nên đụng không nên chạm, bọn họ mới biết được những bẫy rập phô thiên cái địa này không phải chú ý một chút là có thể tránh được.

“Đáng chết, các ngươi là con chuột trong cống ngầm sao?!” Một kỵ sĩ thánh cao lớn rống giận.

Diệp Lâm cười nhạo, “Cứ như bọn họ lấy nhiều ức hiếp ít là quang minh chính đại lắm ấy.”

“Khoảng cách đến ma pháp trận còn bao xa?”

“Không đến ba mươi thước Anh(1).”

“Dẫn bọn họ lại đây.” Xavier nhíu mày nói.

Bóng dáng nhanh nhẹn của Garfield xuất hiện, “Ta đi.”

Trong mảnh rừng cây nơi nơi là bẫy rập kia cũng chỉ có hắn là có thể đi tới tự nhiên, cho dù là Diệp Lâm, sợ là cũng chỉ dám di chuyển ở trên cành cây.

Cho dù những bẫy rập này không tạo thành bao nhiêu thương tổn cho bọn họ, có mấy mục sư ở, mười tám người bọn họ trừ nhìn qua chật vật một chút, trên thực tế bị thương tổn cũng không lớn, nhưng cái cảm giác nghẹn khuất căn bản không nhìn thấy đối thủ này thật không nói nên lời, vì thế khi nhìn thấy bóng dáng Garfield gầy yếu xuất hiện, bọn họ lập tức đuổi theo theo hướng đó!

“Các ngươi chết chắc rồi!” Một vị kỵ sĩ thánh bị gây sức ép đến đầy ngập lửa giận hung tợn nói.

Xavier lạnh lùng mỉm cười: “Thật đúng là không định buông tha chúng ta nhỉ.”

“Ti bỉ vô sỉ, đại khái là muốn ép chúng ta bỏ thi đi.” Tâm tình Diệp Lâm cũng không được tốt, bởi vì y cũng thấy được trang bị trên người những người này, nhất là trạng thái mà mấy mục sư dùng cho những người khác đều là thêm sức mạnh có hiệu quả chúc phúc, mà ma pháp sư hệ ám kia càng là thêm cho trên thân kiếm mỗi kiếm sĩ cùng kỵ sĩ thánh độc tố cùng nguyền rủa.

Thái độ hùng hổ dọa người như vậy thật sự là quá đáng chút.

Hơn nữa bọn họ tương đối đặc biệt hơn so với những đội ngũ khác, bởi vì có mục sư tồn tại, bọn họ có thể giữ được mạng sống của đối thủ, làm cho bọn họ nhận hết tra tấn lại không đến mức chết đi, thật sự là âm hiểm đến cực hạn.

Xavier ôn nhu nói, “Xem ra bữa tiệc lớn chúng ta chuẩn bị cho bọn họ còn chưa đủ phong phú.”

Diệp Lâm chỉ cảm thấy đáy lòng phát lạnh, người chân chính chọc giận Xavier, bình thường là sẽ không có kết cục tốt.

“Mầm nguyệt nha?” Diệp Lâm mở to mắt.

Xavier mỉm cười nói: “Ừ, chỉ có một chút như vậy. Yên tâm đi, mầm nguyệt nha không giống như những loại thuốc mê huyễn khác, chỉ cần đốt gần như hết, nó ngay cả một chút vết tích một chút mùi vị cũng sẽ không để lại.”

“Mầm nguyệt nha là cái gì?” Aky kỳ quái hỏi.

Garfield đè đầu hắn xuống, “Đừng hỏi nhiều!” Hắn có biết đây là tài liệu cần để chế tạo thuốc mê huyễn cao cấp, nhưng cụ thể cũng không quá hiểu biết, “Sẽ không để lại bất cứ dấu vết gì?”

“Đúng.” Xavier trả lời khẳng định.

Ocklan thật sâu liếc mắt nhìn những thiếu niên thiếu nữ áo trắng kia một cái, mỉm cười, “Cái gọi là thuốc mê huyễn chẳng qua cũng chỉ là phóng đại dục vọng trong lòng con người mà thôi, nếu tín ngưỡng của bọn họ đầy đủ kiên định, đương nhiên sẽ không bị thuốc gây nhiễu không phải sao?”

Casimir lúc này mới ý thức được đây là thứ gì, do dự một chút vẫn là không nói cái gì.

Dù sao đạo đức quan của hắn cũng không mạnh đến mức độ này, hơn nữa, nói thật hắn cũng bị đám tín đồ ra vẻ đạo mạo này làm cho giận điên lên rồi.

Ma pháp trận sáng lên quầng sáng đẹp mắt, mục đích của ma pháp trận không quá phức tạp này chính là vây, làm cho mười tám người bọn họ không thể đi ra khỏi đỉnh núi hoang vắng này.

Mùi thơm nhàn nhạt theo gió thổi vào trong trận, một khúc mầm nguyệt nha nhỏ đang chậm rãi đốt cháy, tuy rằng chỉ là một đoạn nhỏ như vậy, nhưng lại đủ để đốt hai ngày không tắt.

Thực ra một khúc mầm nguyệt nha nhỏ như vậy, làm thành thuốc mê huyễn cũng chỉ có thể làm một hai chai mà thôi, mầm nguyệt nha không trải qua gia công có dược tính không quá mạnh mẽ, chính như Ocklan đã nói, nếu tín niệm trong lòng bọn họ vững chắc, hẳn là sẽ không bị hiệu quả mê huyễn này ảnh hưởng.

Nhưng Diệp Lâm cảm thấy tâm đám tín đồ này còn chưa kiên định đến mức độ ấy, từ cách bọn họ làm người có thể thấy được, thần Quang Minh chung quy sẽ không dạy bọn họ trừng mắt tất báo lấy nhiều khi ít(2) đúng không?

Sáu người giải quyết nỗi lo về sau này, xoay người cười lạnh rời đi, không hề mang theo chút lưu luyến quan tâm nào. Diệp Lâm cùng Xavier đào Ur cùng Hạ Lạc từ trong túi ma thú ra, bắt đầu kiếp sống tìm bảo vật của bọn họ.

Bọn họ không biết chính là, một khúc mầm nguyệt nha nho nhỏ, hậu quả tạo thành còn nghiêm trọng hơn trong tưởng tượng của bọn họ rất nhiều.

Những tín đồ thánh khiết ngoài mặt này, không biết đáy lòng ẩn dấu bao nhiêu tâm tư dơ bẩn âm u mới có thể phóng đại vô hạn dục vọng trong loại hiệu quả này.

Chỉ gần ba ngày sau, trò hề đủ để cho người ngã vỡ kính mắt này chấm dứt khi một nữ mục sư không chịu đựng nổi bóp nát ma tinh trí nhớ, mà chính bởi vì ma tinh trí nhớ là truyền đến không gian công cộng, là tất cả trọng tài có thể nhìn thấy được, cho nên loại hậu quả nghiêm trọng này cho dù giáo hội có ý đồ che giấu cũng không che giấu được.

Sau đó Diệp Lâm nghe nói, cũng cảm thấy kinh ngạc muốn chết, đám người kia thật đúng là modern, ở dã ngoại làm cái gì np tính ái phái đối a…

Nếu chuyện này xảy ra trên người học sinh dự thi tầm thường thì cũng không phải chuyện lớn đặc biệt gì, dù sao đại lục này còn không tới mức phong kiến bảo thủ như vậy, khụ, loại tư tưởng bảo thủ như nhà Aky này vẫn là một loại khác thường, cho dù nữ nhân vẫn duy trì tư tưởng quý tộc cổ như Amity cũng có một con gái riêng như Meg, ở quan hệ nam nữ, đại lục phương Tây cho dù là thế giới ma pháp cùng kiếm cùng loại với thời Trung Cổ, cũng không nghiêm khắc giống như Trung Quốc cổ vậy.

Nghiêm trọng là nghiêm trọng ở chuyện trong đám học sinh kia có một nửa là học sinh viện thần học học viện Galsworthy, nhất là mấy nữ mục sư kia, các nàng đã sớm thề chung thân trinh tiết phụng dưỡng thần Quang Minh, kỵ sĩ thánh tuy rằng có thể kết hôn, nhưng mà tội làm bẩn thánh nữ dự tuyển(3) là tuyệt đối không thể khoan thứ.

Trong đó chỉ có một thiếu nữ dùng tín ngưỡng vững vàng bảo vệ bản tâm như một, khó có thể tin thờ ơ quan sát cuộc loạn giao hoang đường này, nàng chính là vị thiếu nữ mục sư mà người lãnh đạo ngầm Rorina không thích nhất trong đám người kia, Calia.

Đây là chuyện xảy ra vài ngày sau, mấy người Diệp Lâm lúc này đang đối mặt với cát vàng mênh mông cùng nắng sớm mới lên, chen trong lều trại nhìn mặt trời mọc.

Giằng co gần một đêm, lúc bọn họ đi đến nơi này trời cũng sắp sáng, nhưng bọn họ vẫn là quyết định nghỉ ngơi một chút lại đi, hạ trại ở gò núi nhỏ gần sa mạc.

“Ai, ngươi nói, rõ ràng chính là thi đấu cạnh tranh trước trận chung kết, vì sao chúng ta lại lăn lộn đến thảm thế này?” Diệp Lâm nhắc tới.

Xavier gắt gao dính sát y, “Lại có người đến trêu chọc chúng ta, liền dùng quyển trục đập chết bọn họ.”

Hai ngày gian nan qua đi, trong bọn họ trừ Xavier dùng một quyển trục ma lực, những người khác đều chưa hề động đến quyển trục dự trữ trên người, Diệp Lâm cảm thán trong lòng, xem ra còn chưa ép bọn người kia đến mức ấy a…

Vừa cảm giác ngủ thẳng giữa trưa, sáu người đứng lên đội mặt trời đi theo Ur cùng Hạ Lạc vào trong sa mạc.

“Ngay ở khoảng hai mươi dặm Anh theo hướng này có một mảnh ốc đảo.” Xavier từng xem bản đồ nói.

Trận đấu đã đến ngày thứ ba, hẳn là tất cả đội ngũ đều trở nên căng thẳng, lúc này đi vào trong rừng cây đội ngũ tương đối dày đặc ngược lại tương đối không khôn ngoan, cát vàng mênh mông, bọn họ ngây người ở trong này khoảng hai ngày cũng chưa gặp phải đội ngũ khác, so với hai ngày rối loạn trước, hai ngày này trừ hoàn cảnh không xong một chút, mặt khác ngược lại không có chuyện phiền lòng gì, mà trong ba lô bọn họ đã tập hợp được ba thật mười một giả cái cúp vàng, đặt tràn đầy một ba lô.

Không sai, hàng giả nhiều lắm, mà nơi giấu cúp vàng thật sự là trước sau như một lừa đảo, tỷ như Diệp Lâm cái Diệp Lâm vừa mới móc ra từ trong tổ chim trên một thân cây nào đó trong ốc đảo này.

“Có người!”

Hai ngày trôi qua, bọn họ rốt cuộc lại đụng phải một đội người dự thi, so với mấy người Diệp Lâm nhìn qua thần thanh khí sảng, sáu người này nhìn qua có chút chật vật, chỉ nhìn đã biết phải chịu bao nhiêu đau khổ trong sa mạc này, nhưng khó khăn cũng sẽ làm người ta trưởng thành, vài thiếu niên thiếu nữ này tuy rằng nhìn trạng thái không được tốt lắm, trạng thái tinh thần ngược lại không tính rất kém.

Vì thế, khi Xavier ôn nhu thiện lương đi lên giao thiệp với bọn họ, lại còn vô cùng hảo tâm tặng cho bọn họ một cái “cúp vàng”, bọn nhỏ hoàn toàn không nghĩ tới còn có chuyện cúp vàng “giả” này nhất thời cảm động đến rơi nước mắt, rất nhanh biến mất trong tầm mắt bọn họ.

“A, thật sự là tiếc nuối, đây là đội ngũ đầu tiên bị tính kế.” Ocklan thản nhiên nói.

Lúc này, Ur bỗng nhiên kích động không ngừng kêu “chíp chíp”, kéo ống quần Diệp Lâm muốn dẫn y đến một phương hướng.

Diệp Lâm nhăn mi, “Làm sao làm sao?”

Lúc sáu người theo Ur đi về phía chính Bắc, tiểu đội rõ ràng đã đi xa kia đứng ở trên cồn cát, đang nhìn bóng dáng bọn họ.

“A, thật sự là trùng hợp, quả thực là đi về hướng kia.”

“Ừ, xem như bọn họ xui xẻo…”

“Đội trưởng, như vậy có phải không tốt lắm hay không, dù sao bọn họ là người tốt mà, còn cho chúng ta cúp vàng…”

“Bọn họ là người tốt, nhưng trận đấu là trận đấu, bọn họ bị nhốt ở nơi đó, trừ khi bóp nát ma tinh trí nhớ gọi các đạo sư đến cứu, bằng tự sức bọn họ là không ra được, đương nhiên cũng sẽ không thể thông qua thi đấu cạnh tranh.”

“… Cảm giác như vậy có chút ti bỉ…”

“Chẳng lẽ ngươi có thể nghĩ ra cách nào tốt hơn? Hay là nói ngươi có tin tưởng đánh bại tiểu đội Kim Xán Kim Xán Kim Xán Xán kia? Đừng quên! Lúc trước chúng ta chính là tới vì vị trí quán quân!”

“… Đội trưởng, tham gia trận đấu lần này chúng ta mới biết được, cao thủ trên đại lục Anya nhiều lắm, cho dù —— cho dù bọn họ không thể nào thông qua, chúng ta cũng không nhất định có thể thắng lợi a…”

“Nhiều một phần cơ hội cũng là tốt.”

“Đội trưởng…”

Bão cát chôn vùi thanh âm của bọn họ, vài thiếu niên thiếu nữ trên mặt vẫn còn chút ngây ngô khó tránh khỏi có chút phức tạp, bọn họ vẫn là lần đầu tiên làm chuyện như vậy, hơn nữa nhìn chằm chằm cúp vàng trên tay, trong lòng rốt cuộc vẫn là có chút áy náy.

“Bọn họ sẽ không có việc gì, đúng không đội trưởng?”

“Ừ, không phải chúng ta đã từng dò đường sao, nơi đó hẳn là không có gì nguy hiểm, chỉ là phía dưới tối om, phỏng chừng là ngã xuống rất khó đi ra mà thôi, các đạo sư sẽ có biện pháp.”

“Trong sa mạc vì sao lại có một nơi như vậy chứ?”

“Ai biết, ta đã dùng ma pháp che giấu khu vực kia, bọn họ hẳn là sẽ không phát hiện —— a!”

“Ngã xuống …”

Không sai, trong tầm mắt của bọn họ, sau khi sáu người kia dẫm lên mảng cát vàng kia, một tảng lớn sa mạc sụp xuống, rất nhanh sáu người đã bị sóng cát bao phủ không thấy bóng dáng.

“… Đội trưởng, bọn họ thật sự không có việc gì đấy chứ?” Một thiếu nữ lo sợ bất an.

“Hẳn là không thể nào…” Lúc này ngay cả đội trưởng kia cũng có chút chột dạ.

Nhưng nếu đã xảy ra, bọn họ ngay cả nghĩ cách cứu cũng đều bất lực.

Vừa dẫm chân vào cái nơi phù phiếm kia, trong lòng Diệp Lâm liền thầm kêu không tốt, kết quả căn bản không kịp nhắc nhở những người khác, mọi người đồng thời cùng rầm rầm ngã xuống cát lún.

“Chết tiệt!”

Có cần xui xẻo như vậy hay không! Một cuộc thi đấu cạnh tranh mà thôi, có cần phải môi tinh cao chiếu(4) đi một chút đường đều có thể đạp phải cứt chó như thế không?!

“Phi phi phi!” Diệp Lâm phun một miệng cát, lại khiếp sợ mà nhìn cái chỗ này.

Mẹ, đây gọi là gì, điện ảnh [Truyền kỳ thần quỷ] chắc, cung điện trong sa mạc cái gì, còn là dưới lòng đất!

“Tiểu đội lúc trước kia chính là từ hướng này tới.” Xavier nắm chặt tay Diệp Lâm tự nhiên rơi cùng một chỗ với y, giọng điệu của hắn âm u, “Không thể không nghi ngờ bọn họ biết rõ ràng nơi này không thích hợp, lại không nói cho chúng ta biết, hoặc là nơi này vốn là có bọn họ động tay chân.”

Diệp Lâm chỉ vào cột đá rách nát kia, “Cái này chung quy không thể là bọn họ chế tạo.”

Trước cái kia tiểu đội chính là từ cái này phương hướng tới.” Nắm chặt Diệp Lâm tay Xavier tự nhiên cùng hắn rụng tại một chỗ, miệng của hắn hôn âm u, “Không thể không hoài nghi bọn họ

Xavier ngưng thần nhìn, nhăn lại mi nói: “Hoa văn này hình như có chút quen thuộc…”

“Đây là một tòa tháp ma pháp bỏ hoang.” Thanh âm của Ocklan bỗng nhiên vang lên từ bên cạnh, ánh mắt của hắn cũng khiếp sợ, ngay cả thanh âm cũng có chút run rẩy, “Điều này không có khả năng… Trên đại lục Anya tổng cộng chỉ có sáu tòa tháp ma pháp…”

Làm sao có thể sẽ mọc ra tòa thứ bảy!

Xavier lập tức nghĩ tới, không sai, hắn đúng là từng thấy loại hoa văn phiền phức này trên sách, sáu tòa tháp ma pháp đại lục Anya vô cùng nổi danh, trong đó có một tòa ngay ở đô thành, có thể đi vào tháp ma pháp học tập vốn chính là chuyện tất cả các ma pháp sư đều tha thiết mơ ước, chỉ có bước vào tháp ma pháp mới có thể chân chính học tập được ma pháp tinh thâm, chính bởi vì chặt chẽ nắm giữ tháp ma pháp, nghiệp đoàn ma pháp sư mới có thể hưởng được địa vị cao quý như vậy.

Nhìn đồng xanh che kín đài rêu cùng lá vàng ảm đạm không ánh sáng trước mắt, cho dù tòa tháp ma pháp này đã sớm sập, cũng chôn sâu dưới tầng cát thật dày này, vẫn cứ có thể từ những chi tiết phong cách cổ xưa kia mà tìm ra một chút vinh quang tôn quý của nó ngày xưa.

“Chíp chíp chíp” Ur chui ra từ tầng cát lại đang lôi kéo ống quần Diệp Lâm, thấy Diệp Lâm không thèm nhìn mình, dứt khoát vươn răng ra cắn Diệp Lâm một cái.

Diệp Lâm bị đau, trừng hướng nó, “Làm gì!”

Ur nhanh chóng chạy về một góc, hai móng vuốt cùng dùng, cùng Hạ Lạc liều mạng đào.

Đất cát bị đào ra chồng lên thành một đống nhỏ.

Ánh sáng lấp lánh lộ ra, chiếu ra khuôn mặt vô cùng khiếp sợ của Garfield.

“… Đá tân nguyệt —— mạch khoáng!”

Aky vận dụng ma pháp cắn nuốt một tầng cát ở bên cạnh, lúc này, ánh sáng nhạt như sương mù chiếu sáng một mảnh không gian tối tăm chung quanh.

Đây là một mảnh mạch khoáng đá tân nguyệt, một gói đá tân nguyệt to đã trị giá một phòng kim tệ, một cái mạch khoáng này, giá trị quả thực không thể đo lường được.

“Tháp ma pháp dựa vào mạch khoáng đá tân nguyệt…” Xavier nhăn mi, hắn lấy bản đồ ra, tỉ mỉ nhìn, “Các ngươi xem!”

Diệp Lâm thò đầu sang, chỉ thấy Xavier chỉ sát biên giới đảo nhỏ này, sau đó ngón tay di chuyển lên trên, “Chỗ này.”

“Biên giới hai nơi này có thể hoàn toàn khớp lại với nhau!” Casimir mở to mắt nói, “Nơi đó —— nơi đó là băng nguyên(5) Bắc Hoang, bây giờ là lãnh địa của thú nhân!”

“Tháp ma pháp…” Ocklan trầm ngâm, hắn biết, trong thú nhân, ma pháp vốn là không thịnh hành, rất nhiều thú nhân bản thân đều là thể chất cấm ma(6), mà mảnh đại lục kia, ở rất lâu trước kia, lúc còn chưa biến thành băng nguyên, cũng từng cùng một mảnh đại lục với quốc gia bọn họ.

Ánh mắt Aky sáng trong suốt, “Một tòa tháp ms không có người biết đến, có phải chúng ta sẽ có thể học được những ma pháp mà người khác không biết không?”

Nói không sai, mỗi một tháp ma pháp đều có thể ghi lại ma pháp độc hữu, cho dù tòa tháp ma pháp này đã sập.

Diệp Lâm nhìn nhìn mạch khoáng đá tân nguyệt kia, lại nhìn tháp ma pháp đã sập trước mắt, bỗng nhiên cảm thấy bọn họ đây không phải là môi tinh cao chiếu, mà là phúc tinh phù hộ a!

Cổ nhân không lừa gạt ta, cái gì gọi là khổ tận cam lai nhân họa được phúc, đây là a!

Ánh mắt Xavier hơi lóe lên, chậm rãi nói: “Ocklan, sau khi trở về, nghĩ cách lấy được hòn đảo này, bất cứ giá nào, nhất định phải thu nơi này vào trong tay!”

Trong đầu Diệp Lâm “đinh” một tiếng, lúc này mới nhớ tới một chi tiết mà y đã quên không sai biệt lắm.

Xavier cùng Ngạo Thiên là như thế nào kết tử thù?

Bởi vì một mạch khoáng.

Sau đó ma pháp của Xavier lại vô cùng mạnh mẽ, hắn từng dùng pháp thuật thần bí nguồn gốc khó lường làm cho Ngạo Thiên chật vật vạn phần.

Nơi này, có một tòa tháp ma pháp mà người bên ngoài không biết.

Thì ra, nguyên do ở trong này.

Diệp Lâm nhất thời cảm thấy vận mệnh lại hướng về phía mà y căn bản không thể nào ngăn cản chạy như điên đến.

Thật đáng buồn chính là, y cảm thấy mặc dù là mình đứng ở vị trí của Xavier, cũng sẽ làm ra lựa chọn giống như hắn.

Bất kể bất cứ giá nào, thu tất cả trước mắt này vào tay!

(1) 1 thước Anh (1 yard) = 0.914m

(2) Trừng mắt tất báo: Có thù phải báo, lấy nhiều khi ít: lấy nhiều/mạnh bắt nạt/ức hiếp ít/yếu

(3) Người có khả năng được chọn vào vị trí (thánh nữ)

(4) Bị sao xui xẻo chiếu

(5) Cao nguyên băng

(6) Thể chất không thể sử dụng ma pháp nhưng cũng không bị ma pháp ảnh hưởng

Chương 50: Hình thức ban đầu của vương quốc bóng tối

“Nên nghĩ cách rời đi.” Diệp Lâm bất đắc dĩ nhắc nhở ba vị ma pháp sư đã đắm chìm trong tháp ma pháp một ngày một đêm.

Nếu trước khi trời tối ngày hôm nay không thể quay về trên thuyền, thi đấu cạnh tranh lần này của bọn họ sẽ triệt để thất bại.

Sau khi Garfield nhìn thấy mạch khoáng này đã hoàn toàn vứt thi đấu A M S ra sau đầu, cũng đặt ra bảy tám loại phương án để đoạt được hòn đảo này, cho đến hiện tại còn đang múa bút thành văn.

Casimir ngáp một cái xoa xoa mắt, một giấc ngủ này của hắn ngủ đến vô cùng kiên định, đến nỗi bây giờ còn có chút mệt vì ngủ quá nhiều.

Nghĩ cách đi ra ngoài, đây mới là nhiệm vụ hàng đầu hiện giờ.

“Nhìn chỗ đó.” Xavier chỉ chỉ đỉnh tháp ma pháp ngày xưa, “Nơi đó có ánh sáng mỏng manh chiếu vào.”

Sáu người đi về hướng đó mới phát hiện, nơi này thật sự có thể mơ hồ thấy được ánh sáng bên trên, nhưng rất xa xôi, trước khi học được thuật trôi nổi mà muốn tới nơi đó quả thực căn bản là chuyện không thể nào.

Xavier nhìn nhìn đỉnh tháp không tính là trơn láng, suy xét một chút độ dốc này có thể bò lên hay không, lúc này Diệp Lâm bỗng nhiên nói: “Nói không chừng ta có thể thử xem.”

“Lâm?” Xavier nghi hoặc nhìn qua.

Diệp Lâm giật giật, y rất muốn thử một chút xem thân thể hẳn là giỏi khinh công này còn có thể dùng hay không, nhưng mà, không nhìn thấy tình huống khí hải(1), y rất sợ sẽ không cẩn thận ngã xuống dưới mà chết, cho nên vẫn luôn không dám thử, hiện tại y lại nhỏ đi rất nhiều, y tin tưởng mình có thể niếp vân hoặc nhị đoạn khiêu trước khi rơi xuống đất, y tin tưởng mình không giống lúc trước, hẳn là đã có năng lực phản ứng như thế.

Nhảy dựng lên, bước chân nhanh chóng thẳng tắp hướng lên đỉnh tháp, gần như chỉ nháy mắt, năm người khác liền ngạc nhiên nhìn thấy Diệp Lâm vẫn luôn chạy về phía ánh sáng, tốc độ nhanh đến không thể tin được.

Thân pháp linh động phiêu dật như vậy bọn họ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, cho dù là bộ tộc tinh linh nổi tiếng nhẹ nhàng cũng không có nhịp bước nhìn xinh đẹp như vậy, ít nhất là trên mặt phẳng vuông góc như vậy bọn họ là tuyệt đối không thể lợi hại giống như Diệp Lâm vậy.

Diệp Lâm vừa mới bay khỏi lòng đất, ánh mặt trời chói mắt quả thực nhanh làm bỏng mắt y, nhanh chóng nhắm mắt lại bay ra một đoạn, thật cẩn thận đặt chân tính toán hơi có chút không đúng liền nhanh chóng tiếp tục khinh công, may mắn nơi này đã là đất thật.

“Nơi này cách cửa hang có một khoảng cách.” Diệp Lâm nói vào ma tinh.

Xavier híp mắt nhìn nguồn sáng mông lung kia, “Ngươi ở hướng nào?”

Diệp Lâm nhìn nhìn mặt trời, “Hướng Đông Nam.”

Xavier lấy ra một hạt giống màu xanh, bốn người đứng bên cạnh hắn kia dùng ánh mắt không thể tin được nhìn hạt mầm nhanh chóng phát triển lớn mạnh, giống như chỉ trong giây lát một cây dây leo cực lớn đã mọc ra từ bàn tay Xavier, loại nháy mắt bùng nổ trưởng thành này trực tiếp rung động tâm linh bọn họ.

“… Đây không phải ma pháp hệ mộc đúng không?” Ocklan nghi ngờ nói, đừng nói cho hắn biết đây là vừa mới học được ở trong tháp ma pháp, thời gian ngắn ngủi như vậy căn bản là không thể lĩnh ngộ một ma pháp.

Xavier ảm đạm cười, “Đương nhiên không phải.”

Sau đó thì sao?

Chỉ được đến bốn chữ này, hắn căn bản không có ý định giải thích, ngược lại liếc mắt nhìn bọn họ một cái nói: “Nếu phát hiện tháp ma pháp cùng mạch khoáng này, bắt đầu từ lúc này, lợi ích của sáu người chúng ta liền buộc cùng với nhau, đề nghị của ta là sau khi ra ngoài mọi người lập một khế ước linh hồn, như vậy cũng có lợi cho chúng ta hợp tác, mà bắt đầu từ bây giờ, ta cùng Lâm cũng sẽ không che giấu, bày ra thực lực chân chính trước mặt các ngươi.”

Kiêu ngạo trong lời nói làm Ocklan nhịn không được muốn cười nhạo, nhưng vẫn là nhẫn nại xuống, hắn biết, người này không nói đùa.

Từ bắt đầu đến bây giờ, Xavier cùng Diệp Lâm vẫn luôn là lộ một nửa giấu một nửa, chưa từng có hành động khác người, nhưng thân là người tiếp cận bọn họ nhất, không chỉ có Ocklan, Garfield cùng Casimir đều mơ hồ nhận ra được bọn họ giấu diếm, sợ là chỉ có Aky căn bản chưa bao giờ chú ý phương diện này mới không chút phát hiện.

“Khế ước linh hồn sao?” Ngược lại là Aky nói tiếp, “Không cần đi ra ngoài a, chỗ này của ta liền có.”

Nhìn quyển da dê có ánh sáng vàng vờn quanh trên tay Aky, Garfield ngạc nhiên nói: “Ngươi lấy được từ đâu?”

Aky ngạc nhiên, “Ta chưa từng nói sao? Bà nội ta là ngôn sư linh hồn, ta kế thừa thiên phú của nàng, nhưng mà hiện tại ta còn mới chỉ có thể chế tạo khế ước ma ngữ cấp thấp nhất, khế ước linh hồn này vẫn là bà nội ta làm.”

Hai mắt Garfield sáng lên, ánh mắt nhìn Aky giống như nhìn chằm chằm một tòa núi vàng khác.

Ngôn sư linh hồn là tồn tại còn hiếm thấy hơn cả chiêm tinh sư, đa số là chế độ gia tộc, bọn họ thần bí làm cho rất ít người trên đại lục này biết thân phận cụ thể, mỗi một tờ khế ước đều là giá trị xa xỉ, trên thị trường cho dù là khế ước ma ngữ cũng rất ít thấy, mặc dù tác dụng của nó chỉ có ba đến bảy ngày, đại đa số loại khế ước này ngược lại đều lưu thông ở chợ đêm, giá cả đương nhiên xa xỉ.

Casimir bừng tỉnh đại ngộ, “Chẳng trách ngươi có thể nháy mắt biến thành vong linh, thể chất của ngươi vốn đã đặc biệt rồi! Nghe nói ngôn sư linh hồn có thể thông linh, Aky, ngươi có thể giao tiếp với vong linh sao?”

Aky lắc đầu, muốn nói lại thôi.

Ocklan có chút suy nghĩ, hắn biết, ngôn sư linh hồn còn có một đồng môn tương tự, gọi là pháp sư vong linh hoặc tử linh pháp sư, lại có một cách nói đặc biệt khác, tất cả tử linh pháp sư đều là ngôn sư linh hồn sa đọa, cho nên tử linh pháp sư cũng có số lượng rất ít, độc lai độc vãng, lai lịch thần bí, bọn họ cũng có sức mạnh điều khiển linh hồn.

Dây đã tràn ra ngoài, Diệp Lâm giữ chặt một đầu, cố định ở trên cây xương rồng reilo bên cạnh, “Được rồi, các ngươi lên đây đi.”

Đầu ngón tay Xavier điểm một cái, dây leo xanh biếc nhanh chóng héo rũ, để lại dây khô màu ám vàng, “Đi.”

Khả năng điều khiển thực vật, hiển nhiên là sức mạnh độc đáo thuộc về tinh linh, chỉ có tinh linh huyết thống thuần chính nhất mới có thể sử dụng sức mạnh tự nhiên này, so với ma pháp hệ mộc lại có thần kỳ khác.

Nắm dây leo hướng về phía trước, đối với ma pháp sư như Aky cùng Ocklan mà nói là vô cùng gian nan, vì thế, sau khi Casimir, Garfield cùng Xavier đi lên, bọn họ đơn giản dùng dây leo buộc chặt trên người, để bốn người bên trên kéo bọn họ lên.

Lúc thuận lợi chạy về trên thuyền, bọn họ mới phát hiện trạng thái tinh thần của những học sinh này hoàn toàn không giống hôm rời thuyền, gần như tất cả các đội ngũ đều thần sắc suy sụp, hiển nhiên bị trận thi đấu cạnh tranh này tra tấn không nhẹ.

“Rầm rầm rầm!”

Khi tiểu đội Kim Xán Kim Xán Kim Xán Xán đổ ra một ba lô cúp vàng, tất cả đội ngũ đều ném tới biểu tình vô cùng kinh ngạc, bởi vì chỉ có trải qua mới biết được cúp vàng khó tìm thế nào!

Có rất nhiều đội ngũ ở trong bảy ngày này hầu như tránh tất cả phân tranh một giây không ngừng tìm kiếm cúp vàng, nhưng mà đến cuối cùng lại ngay cả cái bóng dáng của nó cũng không nhìn thấy! Thậm chí bọn họ còn nghi ngờ có phải ban tổ chức mở một cuộc chơi cho bọn họ không, căn bản là không có cái gọi là cúp vàng tồn tại!

“Bọn họ nhất định gian lận!” Có một thiếu nữ trong tiểu đội nào đó căm giận nói, nhưng chính bản thân nàng cũng biết, câu nói này của mình là lên án vô căn cứ.

Cố tình bọn họ lại cứ như vậy tùy ý những cúp vàng đó tùy tùy tiện tiện rơi trên mặt đất, có một tiểu đội thậm chí ý đồ lặng lẽ giấu đi cúp vàng lăn đến bên chân bọn họ.

Diệp Lâm đã mở túi ngầm, sau đó đem ba cúp vàng thật trong túi giao cho trọng tài.

Kết quả không ngoài dự đoán của bọn họ, căn bản là không có đủ mười tám đội ngũ thông qua thi đấu cạnh tranh, ngược lại còn ít hơn dự tính của bọn họ, bốn mươi tám đội ngũ tham gia thi đấu, đến cuối cùng vậy mà lại chỉ có sáu đội ngũ thông qua thi đấu cạnh tranh! Phần lớn đội ngũ không phải không tìm được cúp vàng thì là tìm được cúp vàng giả, tỉ lệ đào thải này thật sự là cao đến kinh người!

Mà trong đó làm cho người ngạc nhiên nhất chính là học viện cao cấp Galsworthy lấy thành tích đứng đầu tiến vào thi đấu cạnh tranh, vậy mà lại đồng loạt bị loại, một đội cũng không vào được trận chung kết, không thể nghi ngờ là làm cho các học sinh ở đây đều âm thầm nghi ngờ, sau khi trận đấu kết thúc, rất nhiều người đều khe khẽ nói nhỏ thảo luận ba tiểu đội làm người chú ý kia thất bại bất ngờ.

“Chúc mừng các ngươi.” Jacklyn mang theo các thiếu nữ tiểu đội Hoa Hồng Đen đi đến, các nàng vô cùng tiếc nuối chính là tìm được ba cúp vàng đều là hàng giả, tuy rằng Jacklyn nhận ra cúp là giả, nhưng trong thời gian có hạn chỉ tìm được ba cái, trong ba cái lại không có một là thật, chỉ có thể nói vận khí không tốt.

Xavier nở nụ cười, vừa lòng nhìn ánh mắt Jacklyn nhìn về phía Diệp Lâm không còn mang theo ẩn tình đưa tình làm hắn không vui.

Vị công chúa điện hạ này thật đúng là một người tâm tư thông thấu.

Dưới sự ra hiệu của nàng, năm người Diệp Lâm đi theo nàng đến một góc tương đối yên lặng trên boong thuyền —— Ocklan hiện tại không ở, hắn nóng lòng xử lý những tù binh đó, muốn giao bọn họ cho phụ thân hắn, Chaeky Bonas làm việc rất ít để lại dấu vết, chắc chắn rút sạch sẽ bản thân khỏi chuyện này, dù sao những người này là có thân phận học sinh chính thức, Ocklan phỏng đoán chuyện bọn họ được tẩy trắng nhất định không phải gần đây, ít nhất đã phải quá ba tháng, muốn từ trên người bọn họ câu ra được con cá lớn Chaeky Bonas này, không tốn chút tâm tư là không có khả năng.

Đến một nơi không có ai, sắc mặt Jacklyn lập tức trở nên nghiêm túc, “Lần này các ngươi gây họa lớn.”

Trong lòng Diệp Lâm rùng mình, “Làm sao vậy?”

Xavier nhẹ nhàng mỉm cười, “Bởi vì những người từ Galsworthy đó?”

“Đúng.” Jacklyn nhẹ nhàng nói, “Lúc trước thúc thúc gửi mật thư cho ta, hiện tại giáo hội đang ở sát biên giới nổi giận, chỉ sợ các ngươi ——”

Casimir kinh ngạc, “Chúng ta làm cái gì?”

“Chỉ là vây bọn họ ở trên núi thôi mà.” Garfield “hoang mang” nói, dáng vẻ kia muốn có bao nhiêu vô tội là có bấy nhiêu vô tội.

Ngay cả Aky cũng gật gật đầu, hắn là căn bản không biết mầm nguyệt nha là cái thứ gì, trong lòng hắn, bọn họ thật sự là chỉ “vây” những người đó ở trên núi mà thôi.

Jacklyn nhíu đôi mi thanh tú, “Cụ thể ta cũng không rõ lắm, nhưng mà hình như là vô cùng nghiêm trọng, lần này ba tiểu đội của Galsworthy tập thể bỏ thi, cho nên hiện tại mới không ở trên thuyền.”

Diệp Lâm không dấu vết cùng Xavier trao đổi một ánh mắt, bọn họ cũng đều biết mầm nguyệt nha dùng rất tốt, nhưng mầm nguyệt nha không trải qua gia công mặc dù có chỗ tốt là không để lại dấu vết, nhưng cũng vì vậy tác dụng không mạnh, nói trắng ra chẳng qua chỉ là tác dụng mê huyễn rất nhỏ, hẳn là sẽ không làm cho hậu quả rất nghiêm trọng mới đúng, bọn họ vốn cũng chỉ tính toán làm cho đám người kia cùng thua trận đấu mất mặt một trận, ngược lại thật là không tính toán hoàn toàn hoàn toàn hủy những người này cái gì.

Bản chất Xavier đương nhiên là tương đối âm trầm, nhưng mà khi khoác tầng da học sinh cùng quý tộc này vẫn là rất chú ý đúng mực, cũng không muốn đưa tới phiền toái quá lớn.

Jacklyn thở dài, cho một lời khuyên thiện ý, “Các ngươi cẩn thận chút đi, những người giáo hội đó —— thúc thúc đã nói, bọn họ căn bản là một đám chó điên tâm nhãn chỉ lớn bằng mũi kim.” Những lời cuối cùng này đè thấp giọng nói ra, lấy một công chúa mà nói, những lời này thô tục cực kỳ, vô cùng không hợp thân phận của nàng, nhưng nàng nói ra thật sư rất lưu loát, có thể thấy được bản thân nàng cũng rất có ý kiến với giáo hội.

Lúc này, giáo chủ Charles mang theo vài mục sư thần thánh cùng kỵ sĩ thánh quang đang tỉ mỉ kiểm tra ma pháp trận trên núi kia, đây chỉ có thể nói là một ma pháp trận tương đối đơn sơ, thủ pháp lại không thô ráp, từ trận pháp bố trí tinh tế có thể thấy được người bày trận rất thành thạo quen thuộc, hầu như vẽ những hoa văn này không sai chút nào, tuy rằng ma pháp trận đã bị phá, nhưng vẫn cứ có thể thấy rõ ràng đây chỉ là một trận pháp vây nhốt, không có mang theo bất cứ tác dụng mê huyễn nào, bọn họ thậm chí còn mở rộng phạm vi tìm tòi đến gần trăm dặm phụ cận, vẫn cứ cái gì cũng không phát hiện.

“Giáo chủ Charles, sự thật đã vô cùng rõ ràng.” Một đầu lĩnh kỵ sĩ thánh quang không vui nói, “Chỉ là bản thân bọn họ đáy lòng có bóng tối mới có thể làm ra gièm pha như vậy.”

Một mục sư thần thánh chán ghét nhìn lướt qua đỉnh núi, cảnh tượng *** loạn kia chợt lóe rồi biến mất trước mắt hắn, không thể không nói, bất luận là Rorina hay là mấy vị mục sư cùng ma pháp sư khác, thậm chí là một nữ kiếm sĩ duy nhất trong đó, đều có thân thể làm người ta thèm nhỏ dãi, tuổi trẻ lại xinh đẹp, nhưng mà là tội nhân bôi đen cho giáo hội, bọn họ không có chút khoan dung nào với những người này, “Những kẻ sa đọa này, thần Quang Minh nhất định sẽ không tha thứ bọn họ.”

“Thực ra ta vẫn luôn muốn nói, nếu Calia từ đầu tới đuôi đều là tỉnh táo, sao không bắt tay vào từ trên người nàng.” Một mục sư thần thánh khác thản nhiên nói.

Giáo chủ Charles trong lòng chợt động, “Ý của ngươi là…”

“Vì cái gì chỉ có duy độc nàng là ngoại lệ?” Mục sư thần thánh kia gây sự, thái độ của hắn cũng không làm những người khác cảm thấy bất ngờ, bởi vì hắn chính là đạo sư của Rorina, Rorina là người có hy vọng trở thành thánh nữ nhất, ở trong ma tinh trí nhớ lại xích lỏa mập hợp với ba kỵ sĩ thánh, trường hợp khó coi, cho nên mục sư thần thánh này phẫn nộ không cần nói cũng biết.

Vốn loại phẫn nộ này đều tập trung trên người tiểu đội “Kim Xán Kim Xán Kim Xán Xán” tạo thành tất cả những chuyện này kia, mà sau khi kiểm tra ra ma pháp trận này không có vấn đề gì, cũng không tra được bất cứ đồ vật không nên tồn tại gì, hắn nghi ngờ đương nhiên rơi xuống trên đầu người sống sót duy nhất —— cũng chính Calia đã bóp nát ma tinh.

Hắn cảm thấy Calia là cố ý, tạo thành tất cả những thứ này sau đó bóp nát ma tinh trí nhớ, đủ để cho đoàn người Rorina không còn khả năng xoay người.

Ngược lại là kỵ sĩ thánh quang nói chuyện đầu tiên kia hừ lạnh một tiếng, “Đừng quên, giáo chủ Bleman đã tự mình làm lễ rửa tội cho Calia, tẩy sạch những dơ bẩn nàng đã trải qua, cũng thấy được nội tâm vô cùng quang minh thuần khiết của nàng, nàng là không có khả năng hại Rorina bọn họ!”

Mục sư thần thánh kia giận dữ giật giật môi, cuối cùng vẫn là không dám mở miệng.

Giáo chủ Bleman cũng không phải là loại giáo chủ giống như Charles ở nơi này, hắn là một hồng y giáo chủ, trong toàn bộ giáo hội địa vị đều vô cùng cao quý, nếu hắn khẳng định Calia quang minh thuần khiết, như vậy trong giáo hội sẽ không cho phép có thanh âm thứ hai nghi ngờ nội tâm của nàng.

Tuy rằng mấy người Diệp Lâm rửa sạch nghi ngờ, nhưng mà giáo hội hiển nhiên không tính toán cứ như vậy bỏ qua bọn họ.

Sau khi trở lại đảo Seselia, sáu người bọn họ đã trải qua giáo hội một lần lại một lần thẩm tra, mà mãi cho đến lúc đó bọn họ mới biết được một khúc mầm nguyệt nha nho nhỏ kia tạo thành hậu quả nghiêm trọng như thế nào.

Vì tránh cho giáo hội sử dụng thủ đoạn âm u trong quá trình thẩm tra, trước đó bọn họ không chỉ lập khế ước linh hồn không phản bội lẫn nhau, còn cùng sử dụng khế ước ma ngữ Aky chế tác, cho dù chỉ có hiệu quả trong bảy ngày, nhưng loại khế ước linh hồn này hiển nhiên vô cùng hữu hiệu, bởi vì giáo hội lợi dụng thánh quang để kích thích tinh thần bọn họ, lấy trình độ tinh thần của bọn họ, muốn nói dối dưới tình huống như vậy là không quá có khả năng, nếu không phải trước đó đã sử dụng khế ước ma ngữ, chỉ sợ đã sớm bị bắt khai hết chân tướng.

Diệp Lâm dùng tất cả từ ngữ thô tục mà y biết được ân cần thăm hỏi mười tám đời từ trên xuống dưới tất cả mọi người trong giáo hội quang minh, mẹ nó chứ!

Quả thực tức giận đến tột đỉnh!

Mặc kệ là ai, cho dù là Aky bình thản nhất trong sáu người bọn họ, trong ánh mắt cũng đều bắt đầu dần dần lộ ra thù hận.

Mãi cho đến khi hoàng thất đưa ra kháng nghị nghiêm trọng, giáo hội mới ngừng tay, dù sao sáu người bọn họ đều không ngoại lệ là quý tộc đế quốc, không phải có thể coi bọn họ như bình dân mà tùy ý xử lý, nếu mấy người Diệp Lâm là bình dân mà nói, chỉ sợ sẽ không phải chỉ đơn giản là một trận tra tấn như vậy, hơn phân nửa sẽ bị giáo hội trực tiếp xử quyết.

Cho dù bọn họ thừa nhận sáu người có cái gọi là trong sạch.

“Thù này, nhất định phải báo.” Xavier ôn nhu nói, ánh mắt lại tối như mực, nhìn không thấy một chút ánh sáng.

Diệp Lâm mệt mỏi nhắm mắt, “Giáo hội, hừ!”

Sáu người song song không có hình tượng nằm trên mặt cỏ, nhìn không trung trăng sáng sao thưa.

“Đối lập với ánh sáng là cái gì?” Xavier bỗng nhiên mở miệng.

Diệp Lâm ngẩn ra, trong lòng đáp: bóng tối.

Sáu người cứ như vậy nói liên miên cằn nhằn, vẫn luôn nói chuyện một đêm.

Một đêm này qua đi, quan hệ giữa bọn họ không bao giờ giống như lúc trước, không chỉ bởi vì khế ước khắc trên linh hồn kia, càng bởi vì ——

Sau khi cùng chung hoạn nạn, trái tim bọn họ càng lại gần nhau, sát gần một chỗ.

Chỉ một đêm này, vương quốc bóng tối bí mật nổi danh nhất trên đại lục Anya tương lai, có tư tưởng ban đầu.

Sáu thiếu niên sau khi bị ánh sáng tra tấn, đồng thời bắt đầu thành lập hình thức ban đầu của thế giới bóng tối.

Bởi vì bọn họ không phải người thường, cho nên giáo hội quang minh vì thể phải trả cái giá thảm thống, đáng tiếc chính là, lúc này bọn họ còn cao cao tại thượng, hồn nhiên không biết.

(1) Là hệ thống tăng và bổ trợ thuộc tính cho nhân vật, giúp người nâng cao và kiểm soát tốt thực lực của nhân vật (trong game)

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: hình thức ban đầu của vương quốc bóng tối cuồng bá duệ chính là xây dựng lên sau một đêm nói chuyện tán dóc lung tung ha ha ha

Đời này thật ra vẫn là có rất nhiều thay đổi, trong tác phẩm gốc dùng ma pháp trận vây khốn người giáo hội cùng đốt mầm nguyệt nha chỉ có một mình Xavier, nếu như không có Diệp Lâm, hắn vẫn là càng thói quen hành động một mình, cho nên đắc tội giáo hội chỉ có hắn, vương quốc bóng tối tương lai chỉ thuộc về một mình Xavier, Ocklan tuy rằng quen biết hắn, nhưng không phải quan hệ thân mật như bây giờ, hiện tại hắn nhiều năm đồng bạn.

Diệp Lâm xuất hiện không chỉ thay đổi Xavier vốn một mình chiến đấu, cũng không chỉ là tăng thêm một phần sức mạnh cho hắn.

Tuy rằng hắn cảm thấy vận mệnh vẫn chạy về phía quỹ đạo ban đầu, trên thực tế đã là rất không giống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.