Kẻ Ăn Chơi Biến Tổng Tài

Chương 74: Chương 74




Lúc chạng vạng tối, một vài ngọn đèn ở bên đường đã được bật sáng, thỉnh thoảng lại có âm nhạc vang lên từ bên trong hộp đêm, nơi này chính là nơi nổi danh nhất ở đây.

Tiền lương một tháng của người bình thường cũng chỉ bằng mấy giờ ở đây, thậm chí còn không bằng.

“Cậu Ông, xin mời!” Tiền Trọng Nam ra dấu tay xin mời nói: “Tôi sẽ thanh toán toàn bộ chi phí của đêm hôm nay.”

“Vậy thì phải cảm ơn tổng giám đốc Tiền rồi.” Lục Tam Phong cất bước đi vào, Bạch Ngọc Phương đi theo sát ở phía sau lưng.

Mặc dù thời tiết rét lạnh, nhưng mà ở bên trong lại ấm áp như mùa xuân, vẫn có một cô bé chân trần ngồi ở ghế ngay cửa đang hút thuốc, nhìn qua rất có mùi vị từng trải.

Nơi này không chỉ là hộp đêm, mà còn là quán bar, quán karaoke, bên trên tầng còn có phòng đánh bài, tính tổng hợp cực kì mạnh, dưới ánh đèn chập chờn, có không ít người đang khiêu vũ và nhảy disco, cách đó không xa chính là quán bar.

Bạch Ngọc Phương có chút hứng thú, lôi kéo Lục Tam Phong hỏi: “Cậu có biết nhảy disco không?”

“Nhảy disco sao?”

Lục Tam Phong khẽ nhíu mày, ở trong ấn tượng của anh thì đây là điệu nhảy của các ông bà, cũng có cùng cấp bậc với đại ương ca, có chút lúng túng nói: “Cũng không tốt lắm.”

“Không sao cũng không có nhiều người, tùy tiện nhảy, uống rượu gì?”

Một chỗ ghế dài xa hoa nhất ở quầy bar đã được bao hết, một lúc sau, bảy tám cô gái nhỏ được sắp xếp ngồi ở vị trí đó, toàn bộ các loại rượu tây đều được để lên trên bàn, động tác lớn như thế lập tức đã thu hút được tất cả mọi người ở đây.

Lục Tam Phong nhìn về phía những loại rượu tây này, nếu như anh nhớ không lầm, bây giờ cũng chưa có đồng ngoại hối để mua được những thứ này, một ngàn phần trăm chính là đồ giả, ở bên cạnh Lục Tam Phong đã có năm sáu cô gái nhỏ ngồi ở đó, không ngừng kêu gào gọi ông chủ, người này so với người kia còn điệu đà hơn.

Hai ba cô ngồi bên cạnh tổng giám đốc Tiền, nhưng mà điều kì lạ chính là, Bạch Ngọc Phương nhìn đến cô gái đang ngồi bên. cạng Lục Tam Phong thì lộ ra vẻ không vui, mở miệng nói: “Mấy cô mau ngồi sang bên kia, đừng ngồi sát vào người anh Ông.”

“Chúng tôi muốn uống rượu cùng anh ấy!”

“Đúng vậy, cũng không muốn ngồi ở chỗ đấy?”

“Mấy cô mau bồi tiếp tổng giám đốc Tiền đi, tổng giám đốc Tiền có tiền.” Bạch Ngọc Phương khó chịu nói.

“Cô là ai? Tổng giám đốc Tiền bảo chúng tôi đến bồi rượu cậu chủ này. Liên quan gì đến cô? Cô là người yêu của anh ấy hay sao?”

“Vừa rồi cũng không nhìn thấy được hai người cùng nhau đi vào, cô muốn đoạt mua bán sao?”

Lục Tam Phong bị líu ríu hỏi, vô thức nói: “Cô ấy chính là vợ của giám đốc Tiền.”

Ngay lúc Lục Tam Phong nói xong, anh có thể rõ ràng cảm giác được, một mảnh bầu không khí này trong nháy mắt đọng lại một chút, mấy cô gái nhỏ đầy nghi vấn, đi chơi còn mang theo vợ coi như xong.

Mấu chốt là, vợ của giám đốc Tiền bảo mấy cô đi bồi rượu cho tổng giám đốc Tiền, không muốn mấy cô đi quấn lấy anh đẹp trai trẻ tuổi này.

Mọi người ở loại địa phương phong nguyệt này còn chưa thấy qua trường hợp gì, thế nhưng mà loại quan hệ này lại khiến cho bọn họ có chút khó hiểu.

“Các cô ngồi sang bên này!” Lục Tam Phong vội vàng mở miệng nói.

“Các cô đang làm gì vậy? Mau mở rượu ra.” Tiền Trọng Nam cũng kịp phản ứng, mấy người ngồi ở bên cạnh hướng về phía Lục Tam Phong nói: “Đêm nay không say không về!”

“Tôi không quen uống rượu tây, bia là được rồi.” Lục Tam Phong nói chuyện, ảnh mắt liếc về phía mấy người ở sau lưng vẫn luôn đi theo Tiền Trọng Nam, phát hiện ra bọn họ vẫn ngồi ở chỗ kia, phía sau lưng lại có hai cái cặp văn kiện, mờ tối rất khó phát hiện ra.

Giống như là một loại văn bản hợp đồng nào đó.

Lục Tam Phong âm thầm trở nên cảnh giác, tự mình cầm lấy một chai bia uống, những cô gái làm vui bầu không khí tuyệt đối có một tay, cho dù là một người buồn tẻ như Lục Tam Phong ngồi ở bên trên ghế dài đều cảm thấy có chuyện vui.

“Anh Ông, tôi muốn nhảy với anh một điệu như thế nào?” Một cô gái vươn tay về phía Lục Tam Phong, cô ta chính là cô gái xinh đẹp nhất ben trong bảy tám cô gái nhỏ kia.

Mắt to, tóc dài, còn mặc một bộ váy trắng, khiến cho người ta có một loại cảm giác không nhiễm nước bùn so với những cô gái vừa mới phì phèo điếu thuốc ở chỗ ‘ cửa quả thực ngây thơ làm cho người khác muốn bảo vệ.

Có thể khẳng định, những người đang ngồi ở đây chính là những quân bài tốt nhất.

“Hãy tiếp đãi cậu Ông thật tốt, để cậu ấy cẩm nhận điệu nhảy disco của thành phố Bạch Nhiên một chút.” Tiền Trọng Nam hưng phấn kêu lên.

“Tôi thật sự không biết nhảy!” Lục Tam Phong từ chối nói.

“Không sao, tôi có thể dạy cho anh, anh rất hiếu học, trừ khi cậu Ông xem thường tôi, vậy nên mới không nói.” “Không đến mức đó! Lục Tam Phong

đứng dậy kéo lấy tay của cô ta tiến về phía sân nhảy.

Cô gái này căn bản đã dán lên trên người Lục Tam Phong, nhẹ nhàng đung đưa, quần áo của cô ta có chút mỏng manh, đôi mắt to điềm đạm đáng yêu, mang theo ủy khuất nói: “Cậu Ông, thật ra tôi cũng không muốn nhảy, hôm nay tôi vừa mới đến, thật ra tôi là học sinh, buổi tối hôm nay đã nhảy tưởng ra khỏi trường.”

“Tới đây để chơi sao?” Lục Tam Phong buồn bực nói.

“Không phải, để kiếm tiền, nhà của tôi rất nghèo, ba còn tàn tật, một mình mẹ tôi đi kiếm tiền, đi học cần rất nhiều tiền, tôi học tập cũng cực kì tốt, năm ngoái đã trúng tuyển vào một trường đại học trọng điểm thế nhưng mà không có tiền để đóng học phí, đành phải học lại một năm. . truyện kiếm hiệp hay

Cô ta nói cô ta tên là Tiểu Tuyết, là một học sinh cấp 3, tới đây chính là vì kiếm tiền, cô ta cảm thấy Tiền Trọng Nam chính là người xấu, mà Lục Tam Phong lại là người tốt, sẽ không làm gì với cô ta.

Cô ta dựa vào trong ngực của Lục Tam Phong, kể câu chuyện bi thảm của mình, nước mắt làm ướt áo sơ mi của Lục Tam Phong, trông thật bất lực.

“Yên tâm đi, tôi cũng sẽ không làm khó cô.” Lục Tam Phong nói chuyện, ánh mắt lại lặng lẽ nhìn về phía vị trí ghế dài, từ khi anh xuống dưới sân nhảy, Tiền Trọng Nam rốt cuộc cũng không uống một ngụm rượu, vẫn luôn không ngừng nói chuyện với người bên cạnh, vẻ mặt rất nghiêm túc.

“Cậu Ông, ngày mai anh quay lại, anh có thể bao bàn tôi được không?” Trong ảnh mắt to tròn của Tiểu Tuyết tràn đầy chờ đợi, nói: “Tôi biết yêu cầu này có chút vô lý, hay là quên đi.

“Không sao.”

Mấy phút sau, Bạch Ngọc Phương xuống dưới sân nhảy, đi đến bên cạnh Lục Tam Phong nhỏ giọng nói: “Bọn họ đang chuẩn bị hợp đồng, xem ra muốn chuốc cho cậu say rồi mới để cậu kí vào, hơn nữa cô gái này khiến cậu thích như vậy sao? Lại ôm chặt như vậy!”

Đối với các công ty trong nghiệp hội đồng hương mà nói, hành tung của Lục Tam Phong tuyệt đối được tính là bí mật thương nghiệp, Tiền Trọng Nam đương nhiên muốn chiếm lấy anh, chỉ cần anh không giao lưu với người khác quá nhiều, đến lúc đó sẽ có lợi cho gã ta.

Ông Kim Tam đều đang tìm Lục Tam Phong cả một ngày, đơn giản chính là muốn lôi kéo anh một phen, ngày mai sẽ bắt đầu đập tiền, hiện tại tất cả mọi người đều muốn có lợi cho mình.

“Ông Kim Tam, ở bên kia hộp đêm có người truyền lời tới, nói Tiền Trọng Nam mang theo một người thanh niên đến ăn chơi ở bên kia, đã mời lên rất nhiều rượu tây!”

“Không cần hỏi cũng biết chính là cậu Ông, đi, đi đến chỗ hộp đêm kia.” Ông Kim Tam đứng dậy rời, một đám người ở bên cạnh cũng vội vàng đuổi theo, ông ta dừng bước lại nói: “Mấy người không phải đi theo, ở đây chờ tin tức.”

Lục Tam Phong nhảy một lúc, khi về đến chỗ ghế dài, Tiểu Tuyết đã dính bên người Lục Tam Phong, nắm thật chặt lấy cánh tay của anh.

“Cậu Ông, đến đây, uống!”

Mấy cô gái nhỏ cũng bưng chén rượu lên, bắt đầu một trò chơi mới, Tiền Trọng Nam cũng có hứng thủ tham gia cùng.

Một thanh niên hai mươi tám hai mươi chín tuổi bước vào cửa, trong bộ âu phục thường ngày, lưng to trông rất có khí thế, có sáu bảy người đi theo phái sau,là dáng vẻ không dễ chọc.

“Tổng giám đốc Tạ, cậu đã đến!” Khuôn mặt của quản lý tràn đầy nịnh nọt đi lên phía trước.”

“Vẫn sắp xếp như cũ!”

“Thực sự xin lỗi cậu, ghế dài đã bị ông chủ Tiền chiếm lấy, chắc hẳn anh cũng quen biết, đều là quen mặt.”

Người thanh niên ngẩng đầu nhìn thoáng qua, cũng không tức giận, thuận miệng nói: “Anh ta là ai vậy, tôi biết anh ta sao?”

“Là người điều hành nhà máy chế biến thực phẩm.”

“Tổng giám đốc làm về bên khai thác cát, quen biết một người làm về thực phẩm làm gì?” Người đứng ở phía sau lạnh lùng nói: “Sắp xếp một cái ghế dài khác, gọi người kia… gọi Tiểu Tuyết kia đến đây. Quản lý tỏ vẻ khó xử, lúng túng nói: “Tiểu Tuyết đã đi tiếp những người kia của tổng giám đốc Tiền.”

“Làm sao vậy? Anh giám để cho bạn gái của tôi đi tiếp người khác sao? Người ta là học sinh, anh không biết sao? Ông đây đã nói, đượi cô ấy thi lên đại học ông đây sẽ giúp đỡ cô ấy. Tổng giám đốc Tạ nổi giận, sải bước đi về phía quầy bar bên cạnh hàng ghế dài.

Lục Tam Phong uống một hơi hết sạch, thế nhưng mà mấy cô gái nhỏ cũng không ngừng mời rượu, Tiền Trọng Nam ồn ào ở bên cạnh, thỉnh thoảng cũng nói chuyện phiếm thăm dò công việc làm ăn với anh một chút, nhìn thấy anh vẫn còn chưa say thì lại tiếp tục uống.

“Cậu Ông ba người chúng ta chính là một, cậu! Tôi! Vợ tôi, đây là duyên phận! Tiền Trọng Nam gân cổ lên, đập thẳng vào bộ ngực nói: “Cậu mau nhìn ba người chúng ta ở chung rất hòa thuận vui vẻ, quả thực là hoàn hảo, hạnh phúc.”

Tiểu Tuyết ở bên cạnh dịu dàng ngoan ngoãn giống như một con mèo con, mắt to nhìn về phía Lục Tam Phong, nhỏ giọng quan tâm nói: “Anh đừng uống nữa, uống làm hại đến thân thể thì làm sao bây giờ, anh đã nói muốn giúp đỡ em lên đại học rồi mà.”

Lục Tam Phong cảm giác được cô gái này giống như là vuốt mèo gãi ngứa ở trong lòng, một đêm đều khiến cho anh rất dễ chịu, đã móc hết tiền ở trong túi đưa cho cô ta.

Một đêm này luôn đề phòng Tiền Trọng Nam, lúc này anh đưa ánh mắt nhìn về phía cô ta, trực giác của thương nhân khiến cho anh có chút nghi ngờ.

”Cô lo lắng cho tôi à?” Lục Tam Phong hỏi.

Tiểu Tuyết ngậm miệng lại dáng vẻ vô hại gật gật đầu.

“Vậy thì thay tôi uống!” Lục Tam Phong trực tiếp nâng cốc đặt ở trước mặt cô ta.

Tiểu Tuyết có chút kinh ngạc, chưa thấy người nào không thương hương tiếc ngọc như anh, khổ sở nói: “Người ta còn đang đi học, không biết uống rượu, anh phải cố gắng lên.

“Cậu Ông, cậu để cho cô ấy uống thay cậu thì có hơi quá, tôi cũng cảm thấy khó chịu.” Tiền Trọng Nam ngồi ở bên cạnh mở miệng nói.

Lục Tam Phong có chút khó khăn, chợt nghe một tiếng quát lớn: “Mẹ nó! Cái đồ súc sinh nhà anh, để cô ấy uống rượu thay!”

Lục Tam Phong nghe thấy như vậy, trong lúc nhất thời trong đầu nghĩ đến chính là đã có cứu tinh tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.