Kẻ Ăn Chơi Biến Tổng Tài

Chương 327: Chương 327: Con cá lớn đã lọt lưới






**********

Chương 327: Con cá lớn đã lọt lưới

Lục Tam Phong có nằm nơ cũng không hề nghĩ rằng phó tổng giám đốc Tiết là phó tổng giám đốc của một tập đoàn mà lại đưa ra một yêu cầu hoang đường như vậy.

Phó tổng giám đốc Tiết thấy Lục Tam Phong do dự thì mở miệng nói: “Nếu vì vấn đề luyện công thì tôi có thể mua bang tiên. Chỉ cần tôi luyện thật tốt là được, giá cả không thành vấn đề.

Giá cả không thành vấn đề ư?

Khi nghe điều này, các bậc cao thủ có mặt ở đây đã đó mất lên.

Bọn họ đã luyện tập lâu như vậy, có thủ đoạn nào mà chưa dùng qua chứ. Thế mà họ đợi mãi vẫn chưa được nghe những lời này của phó tổng giám đốc Tiết.

Nhiều người đang âm thầm suy nghĩ khi sau khi trở về họ sẽ nghiên cứu kĩ hơn về đầu khí này nọ hoa thương ở bên ngoài đến đây còn biết tụng kinh Đạo lý này cũng có thể vận dụng trong ngành khí công.

Lục Tam Phong thực sự đã đánh giá thấp sự điên cuồng của khí công trong thời đại này. Vốn dĩ anh cho rằng những ông chủ này sẽ có tầm nhìn xa rộng và đầu óc minh mẫn hơn nhưng bây giờ xem ra họ đã bị bệnh không hề nhẹ rồi.

“Đấu khỉ là bài công pháp ở nước ngoài, có yêu cầu đặc biệt về kinh mạch. Tôi sẽ về phân loại các bài công pháp trong lĩnh vực này. Có tiền hay không cũng không thành vấn đề, chủ yếu là vẫn phải làm nghiệp vụ." Lục Tam Phong nói với ông ta.

Tổng giám đốc Lý vừa trở về nước nên có thể không biết nhiều về sự phát triển của khí công ở trong nước, vì vậy chúng ta hãy xem xét trước một chút" Tâm trí của phó tổng giám đốc Tiết hoàn toàn hưởng về khí công và ông ta nói với các bậc cao thủ ở bên cạnh. “Mọi người hãy biểu diễn cho câu là xem di."

“Môn phái Thắng Hoa, cư tượng công pháp. "

Một tiếng quát khẽ vang lên rồi người nọ bắt đầu vận khí, tiếp theo ông ta cử đánh lùng tung loạn xã lên mà không hề có bất kỳ kỹ năng nào, đầm vào bên trái một quyền và chưởng qua bên phải một chưởng

Điệu bộ đó thực sự rất buồn cười, giống y như một gánh xiếc vậy. Lục Tam Phong ngôi đó hít một hơi thật sâu vi anh sợ rằng anh sẽ cưới phải lên trước cảnh tượng quái gở này.

"Mọi người đừng nhìn thấy nơi này còn nguyên vẹn mà nghĩ không có chuyện gì xảy ra. Khí của tôi đã xuyên qua vách tường khách sạn và thoát ra ngoài bầu khí quyển rồi.”

Những tràng pháo tay như sấm từ khán giả vang lên không ngớt.

Lục Tam Phong cũng ráng vô tay theo. “Môn phải tuyệt tình, mười ba tay tuyệt tình.

Một người khác nhảy ra, theo sau đó là một nhóm đồ đệ. Những người đó đệ này vừa chạm vào người ông ta thì tất cả đều bị co giật rồi hất bay đi, thậm chí một người trong số họ còn nằm trên mặt đất và sùi bọt mép.

Nếu Lục Tam Phong đoán không lầm thì họ sùi bọt mép là do trong miệng có kem đánh răng

Tại hiện trường lại có thêm một tràng pháo tay vang dội, khí thế bừng bừng như ngút lên tận trời cao. Có người có nên tảng võ công vững chắc đã vui vẻ mà nhào lên một cái

Phó tổng giám đốc Tiết nhìn thấy vậy thì rất vui vẻ, còn đam người bên cạnh Dương khiếu Thiên đều trơn tròn hai mặt

Phó tổng giám đốc Tiết quay đầu lại, đột nhiên ông ta nam lấy tay Lục Tam Phong và nghiêm túc hỏi: “Cậu có thể cảm nhận được khí công của tôi không? Tôi cũng chỉ mới bước vào thời kỳ đầu của luyện khí công thôi.

Lục Tam Phong gật đầu nói: “Được đó. Kinh mạch của phó tổng giám đốc Tiết thật là đặc biệt, khí tức trong người vô cùng mạnh mẽ. Với tư chất có sản của ông thì để đạt tới trình độ thượng thừa chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.”

Ngay khi những lời này vừa được nói ra thì phó tổng giám đốc Tiết cực kỳ vui mừng và nói: “Mọi người nhập tiệc đi.”

Tối nay là tiệc buffet, trên bản đều có đồ tráng miệng và đồ uống. Dương Khiếu Thiên ngồi xuống bên cạnh Lục Tam Phong.

Lục Tam Phong thấy anh ta vẫn còn muốn nói về khí công nên vội vàng nói: "Không biết phó tổng giám đốc Tiết có hứng thú với nghiệp vụ của chúng tôi không nhỉ?"

“Đương nhiên là có hứng thú rồi. Chỉ cần vấn đề không lớn thì loại lãi suất này có đốt đèn đi tìm cũng khó thấy.” Phó tổng giám đốc Tiết nhìn về phía Dương khiếu Thiên hỏi: "Các cậu đã đầu tư rồi đúng không?”

“Đúng đúng a. Việc thanh toán rất ổn định nên ông cứ yên tâm a." Dương khiêu Thiên vội vàng nói. "Nếu tôi đầu tư, vậy tôi có thể gặp mặt ông chủ của các cậu có được không?” Phó tổng giám đốc Tiết nói.

Phó tổng giám đốc Tiết là một người đàn ông thông minh sắc sảo. Ông ta biết rõ ông ta là một nhà văn nổi tiếng, chỉ cần Lục Tam Phong có thể lấy được tiền vốn của ông ta đi thì anh có thể kiếm được tiền rồi.

“Tôi về nước xây dựng thị trường, cho nên thị trường trong nước đều do tôi phụ trách." Lục Tam Phong suy nghĩ một chút rồi nói: "Tôi đã có đầy đủ thủ tục giấy tờ, bảng lưu chuyển của ngân hàng và biên lai. Ông cứ yên tâm. Nếu phó tổng giám đốc Tiết không yên tâm làm thì có thể đầu tư trước ba mươi triệu."

“Phó tổng giám đốc Tiết, chuyện này hoàn toàn không có vấn đề gì. Tổng giám đốc Lý đều chơi với số tiền lớn. Bây giờ họ đang mở cửa thị trường, ngưỡng cửa này sẽ càng ngày càng cao." Dương Khiếu Thiên ở bên cạnh vô ngực đầy vẻ cam đoan

Những người khác cũng phụ họa theo

Với rất nhiều người quen thuộc như vậy bảo đảm cho Lục Tam Phong nên phó tổng giám đốc Tiết thấy an tâm hơn

“Nào nào nào, nâng lý. Chúng ta uống một lý nào." Phó tổng giám đốc Tiết nói rồi cầm ly rượu lên Về vấn đề tài chính, phó tổng giám đốc Tiết cũng không bàn bạc sâu mà ông ta chỉ nói vài câu với Lục Tam Phong rồi cầm ly rượu đến bàn của các vị cao thủ uống rượu. Lúc này các loại bảo vật đều được thi nhau dâng lên.

Một vài cô gái bắt đầu xuất hiện trong hội

trường, họ ăn mặc rất trang trọng và hầu hết đều là các loại váy dạ hội hở vai. Lục Tam Phong ngồi đó mà trong lòng tự hỏi không biết vị phó tổng giám đốc Tiết này có ý gì.

“Tổng giám đốc Lý?" Một giọng nói ngạc nhiên vang lên.

Lục Tam Phong quay đầu lại, cảm giác được một mùi thơm bay vào mũi thì đã thấy Thảo Tròn củi xuống nhìn anh.

"Sao lại là cô?” Lục Tam Phong mim cười khi nhìn thấy cô ta: “Thật là trung hợp

Thảo Tròn cung ly với Lục Tam Phong và nói: “Tổng giám đốc Lý, anh có thể tiếp tục đầu tư cho tôi được không?"

“Công ty có quy định, thật sự là không được." Lục Tam Phong uống một hợp rượu rồi nói:

Cách đó không xa, Thúy Kiều và Minh Châu nhìn thấy Lục Tam Phong liên với vàng chạy tới. Họ mong Lục Tam Phong lại tiếp tục đầu tư cho họ thêm vài lần nữa nên Lục Tam Phong bị ba người phụ nữ vay quanh cũng là bất đặc đi “Thực sự là công ty đã có quy định rồi." Lục Tam Phong vừa nói vừa nhìn ba người họ.

Ba người họ liếc nhìn nhau, tựa hồ như đã hạ

quyết tâm. Thảo Tròn ghé vào bên tại Lục Tam Phong nói nhỏ: “Chỉ cần có thể đầu tư, đêm nay ba người chúng ta sẽ ở cùng nhau...

khi nghe giọng điệu của cô ta nói thì Lục Tam

Phong cảm thấy ngứa tai và có vẻ hơi mềm lòng. “Đừng đừng đừng.” Lục Tam Phong vội vàng xua

tay nói.

“Quả nhiên tổng giám đốc Lý được rất nhiều người đẹp chào đón nha. Bên cạnh toàn là người đẹp vây quanh.” Phó tổng giám đốc Tiết bước đến và nói

"Xin chào phó tổng giám đốc Tiết a." Minh Châu khéo léo nói: “Chúng tôi đã biết tổng giám đốc Lý từ trước, anh ấy vừa về nước là chúng tôi đã quen với anh ấy rồi. Anh ấy đã mời chúng tôi ở lại một khách

san do." “Thật sao?” Phó tổng giám đốc Tiết liếc nhìn ba người bọn họ rồi nói với Lục Tam Phong. "Xin lỗi vì không tiếp cậu được rồi. Tổng giám đốc Dương qua

đây chút đi, ba người đẹp cũng theo tôi qua đây luôn

Lục Tam Phong ngôi xuống, nhìn thấy phó tổng giám đốc Tiết đi về phía phòng khách mà trong lòng thầm nghĩ người này so với Dương Khiếu Thiên còn có tính cảnh giác cao hơn rất nhiều

Sau khi vào phòng tiếp khách, phó tổng giám đốc Tiết ngồi xuống và nói với mọi người: "Mọi người ngồi xuống đi.”

“Không sao đâu, phó tổng giám đốc Tiết. Chúng tôi đứng cũng được rồi, có chuyện gì xin ông cứ dặn dò” Dương Khiếu Thiên lên tiếng trước.

“Ba người gặp tổng giám đốc Lý ở đâu vậy?” Phó tổng giám đốc Tiết hỏi ba người họ. "Trên máy bay.” Thúy Kiều suy nghĩ một chút, nói: “Không phải, khi ở trong khách sạn thì tôi đã gặp anh

ấy trong thang máy, ngày hôm sau mới gặp trên máy

bay."

“Cô có chắc anh ta là người sống ở nước ngoài

không?”

"Chạc, anh ấy rất giàu có và nổi tiếng Anh rất lưu

loát.”

“Ngày hôm đó, khi tôi gặp anh ấy ở khách sạn thì thấy anh ay mặc một bộ đồ có phong cách rất đặc biệt "

“Vào ngày hôm đó ở khách sạn, chúng tôi đã tham dự một diễn đàn hội nghị thượng đỉnh. Khi chúng tôi trở lại, tổng giám đốc khách sạn đã đích thân chào đón họ ở cửa, nói rằng đó là một nhân vật lớn hay gì đó.”

Ba người bọn họ đã từng trai nhiều rồi, họ cứ nghĩ cứ nghĩ thì đã tưởng tượng đầy một bộ óc. Họ cứ đem chuyện của mấy người khác bịa đặt trên người Lục Tam Phong như kiểu râu ông nọ cắm cằm bà kia vậy.

Phó tổng giám đốc Tiết nghe xong thì gật đầu, theo như những gì họ nói thì những chuyện đó hoàn toàn chỉ là tình cờ mà thôi. Ông ta nhìn Dương khiếu Thiên và hỏi: “Có đáng tin không?”

"Hoàn toàn đáng tin cậy. Thủ tục rất đầy đủ, chỉ có điều hợp đồng có chút vấn đề. Bởi vì tiền chuyển ra ngoài nên mỗi lần chúng ta đều phải ký rất nhiều.”

“Ừ đúng đúng đúng. Nhiều khi viết cũng rất phiền phức. Để anh ta viết giúp. Người ta nói không được thì phải tự mình kỷ”

Nhóm người của Dương khiếu Thiên rất có lòng tin vào Lục Tam Phong. Đặc biệt là Dương khiêu Thiên, bây giờ anh ta đã muốn dựa vào Lục Tam Phong để lấp đầy lỗ hổng nên tự nhiên sẽ nói thay cho anh

Nghe ngóng tình hình mãi, cuối cùng phó tổng giám đốc Tiết mới gật đầu và đứng dậy nói: "Trước tiên cứ thử xem đã, sau đó hãy nói tiếp.

“Phó tổng giảm đốc Tiết, loại cơ hội này rất là hiệm có Hay là nói với tổng giám đốc Từ rằng nếu đầu tư mấy tỷ thì trong khoảng mười ngày sẽ sinh lời gấp đổi Dương khiếu Thiên xúi giục “Mấy tỷ sao?” Phó tổng giám đốc Tiết liếc anh ta một cách lạnh lùng rồi hỏi: “Trong nước có ai có thể xuất ra mấy tỷ chứ?"

Dương Khiếu Thiên run rẩy sắc mặt, đột nhiên cảm thấy bản thân anh ta được chi tiền hoa hồng 0,5% đã mất hết đầu óc rồi. Đừng nói là vài tỷ mà cả nước có thể có người xuất ra một tỷ cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay, phần lớn đều là tài sản.

“Đi ra ngoài đi, đừng để người ta đợi lâu." Phó tổng giám đốc Tiết đứng lên nói: "Nếu có thể lấy được công pháp của cậu ta thì cũng coi như đáng giả.”

“Ông yên tâm đi, để tôi làm cho." Dương Khiếu Thiền vô ngực nói bằng vẻ chắc nịch

Lục Tam Phong ngôi ở chỗ đó, thỉnh thoảng có mấy vị cao thủ đi tới chào hỏi. Họ không ngừng khen anh còn trẻ mà có tài, chương môn Lâm cũng dân theo một đám đệ tử đi qua và hạ giọng xin lỗi Lục Tam Phong. Ông ta nói rằng bản thân có mặt như mù.

Ai có thể ngờ rằng một thanh niên trong công viên lại giàu có như vậy

Dương khiếu Thiên chạy tới nói với Lục Tam Phong Tổng giám đốc Lý, bên phía phó tổng giám đốc Tiết không có vấn đề gì rồi. Có điều ông ta có một yêu cầu nhỏ nhỏ " “Yêu cầu gì?” Lục Tam Phong hỏi.

“Chính là ông ta hy vọng anh có thể đưa công pháp cho ông ta, vậy thì ông ta sẽ đưa thử trước bạ mươi triệu.

“Ba mươi triệu?” Lục Tam Phong nhíu mày nói: "Ngày hôm qua tôi đã nói với anh còn gì, trụ sở chính đang rất gấp. Ngày hôm qua là ngày cuối cùng đầu tư ba mươi triệu rồi, bắt đầu từ bây giờ đã là một trăm rưỡi triệu. Về phần công pháp, nếu ông ta giúp tôi làm nghiệp vụ thì tôi có thể tăng không cho ông ta."

Một trăm rưỡi triệu sao?

Dương khiếu Thiên suy nghĩ một chút, đúng là Lục Tam Phong đã từng nói qua với anh ta nên sau khi nghe xong anh ta cảm thấy không được thoải mái. Bởi vì anh nàng ngưỡng quá nhanh, anh ta vận còn chưa kiếm đủ tiền.

Tổng giám đốc Lý, hay là như vậy, tôi giúp anh nối với phó tổng giám đốc Tiết, anh đã lặng lẽ đầu tư cho tôi bao nhiêu lần rồi? Thật sự tôi không có nhiều tiền như vậy." Dương khiếu Thiên khẩn cầu

Lục Tam Phong thở dài, gật đầu nói: "Được rồi, ba lần. Bang tài khoản của tôi được không?"

"Cam on, cam on.

Vài phút sau, phó tổng giảm đốc Tiết bước tới.

Ông ta cầm ly rượu về phía Lục Tam Phong và nói: “Vậy thì chúng ta hợp tác vui vẻ. Tôi hy vọng rằng việc tổng giám đốc Lý trở về nước sẽ mang lại cơ hội kinh doanh mới cho cộng đồng doanh nghiệp trong nước.

Lục Tam Phong cầm ly rượu lên, nói: "Chủ yếu vẫn là dựa vào phó tổng giám đốc Tiết Cạn ly

“Còn nữa, chính là công pháp...

Lục Tam Phong đặt ly rượu xuống, nói: “Ông yên tâm, khi trở về tôi sẽ viết ngay. Có điều thời gian trôi qua quá lâu rồi, tôi sợ trong lúc nhất thời không thể viết xong ngay được.

“Không sao, không sao.”

Phó tổng giám đốc Tiết uống cạn, Lục Tam Phong lay hợp đồng ra đặt trên bàn rồi bảo phó tổng giám đốc Tiết kí tên. Khi ông ta đối diện với bản hợp đồng thì cũng lầm bầm trong lòng, nhưng lại không thể chống lại được sức thuyết phục của những người xung quanh ông ta

Mọi người đều nói với ông ta rằng loại hợp đồng này chỉ là hình thức, không có gì đáng ngại cả.

Phó tổng giám đốc Tiết cầm bút lên ký tên, Lục Tam Phong đứng ở một bên quan sát và mim cười. Từ đám người Dương khiếu Thiên đến ba cô gái Thủy Kiều thì anh rút ra một kết luận là những người hãm hại bạn có thể là những người xung quanh bạn


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.