Kẻ Ăn Chơi Biến Tổng Tài

Chương 312: Chương 312: Đối chọi gay gắt






Một bữa cơm trưa, trên bàn của Lục Tam Phong có bốn chỗ ngồi, nhưng bị hơn chục người vây quanh, đám người tổng giám đốc Vương, đứng kế bên Lục Tam Phong ăn.

Không ngừng có người đi đến chào hỏi, đưa danh thiếp.

Lúc mới đến không ai thèm quan tâm, bây giờ bên tại Lục Tam Phong vang lên các lời hay ý đẹp, ngẩng đầu xem, toàn là những gương mặt cười tươi rồi, người trước khiêm tốn hơn người sau.

Thời gian ăn trưa, trên bàn bày đầy các danh thiếp, tính sơ sơ có tâm hơn trăm cái “Tôi ăn no rồi, mọi người ăn đi." Lục Tam Phong

đứng dậy nói.

"Tổng giám đốc Lục, có cần đi nhà máy của tôi khảo sát một chút không, chúng tôi cũng vô cùng có thực lực đó, chủ yếu là làm bo mạch điện tử, chúng tôi cũng sản xuất tivi nửa." Tong giảm độc Vương đi phía sau Lục Tam Phong nói: “Lâm Kiến là một nơi tốt, di sản văn hóa vô cùng sâu sắc, bây giờ thời tiết cũng mát mẻ, đi du lịch, khẳng định sẽ làm cậu hài lòng.

Lục Tam Phong căn bản không quan tâm, bước nhanh về phía phòng khách, màn phân hội của ngành điện tử năm ở lầu hai của phòng khách.

“Nhà máy của cậu lớn như vậy, lúc nãy tôi nghe nói lượng tiêu thụ năm nay của cậu phải đột phá lên 1.5 triệu cái, lượng tiêu thụ lớn như vậy còn cần phải mở rộng thêm nha, thiết bị của tôi đầy đủ, sản nghiệp phong phú, tôi tặng cậu 10% quyền sở hữu cổ phần, lấy nhà máy của tôi làm nơi sản xuất, đối với sự bao phủ của ngành công nghiệp khu vực Tây Bắc là vô cùng tốt.”

Tổng giám đốc Vương, chỉ cần tôi muốn mở nhà máy, ông có tin một đám thị trưởng, phó thị trưởng gọi điện thoại cho tôi, cho tôi đất đai, miễn phí khoản vay, miền thuế, ông chỉ tặng tôi 10% quyền sở hữu cổ phần, làm sao có thể nói ra lời như vậy được?" Lục Tam Phong dừng chân nhìn ông ta nói,

Sắc mặt của tổng giám đốc Vương đông cứng lại, cười ngượng ngùng nói: “Tôi đây vẫn có sản, cậu có thể coi như là quả độ một xí nghiệp di

"Không có hứng thú, đừng có đi theo tôi nữa, biết chưa?" Lục Tam Phong trầm giọng nói “Để cho tổng giám đốc Lục nghỉ ngơi một chút, chúng ta đừng có làm phiền nữa. Tổng giám đốc Chu đứng kể bên nói.

“Đúng vậy đó, chuyện hợp tác, lúc nào cũng có thể bàn.” Lý Kiều Loan cũng nói.

Sắc mặt của tổng giám đốc Vương cuối cùng cũng không chịu được, bản thân lớn tuổi như vậy, còn mặt dày đi theo anh bàn bạc hợp tác, anh dám không cho ông ta thể diện, bản thân tốt xấu gì cũng là một nhân vật số một trong ngành, nếu không cũng không đến được đây.

"Lúc nãy ở phía dưới tôi cũng nghe ngóng về cậu rồi. Cậu ra vẻ cái gì chứ? Cậu cũng chỉ là một đối tượng bị xa lánh trong ngành doanh nghiệp thôi, nói cho cậu biết, cậu không hợp tác với tôi là tổn thất lớn của cậu, khi cậu mất đi một người bạn đồng nghĩa cậu sẽ có thêm một kẻ địch” Tổng giám đốc Vương nói: “Cầu mở mặt to ra, nhìn kĩ cho tôi.

Tổng giám đốc Vương nói xong lạnh lùng bước đi về phía phòng khách, bên trong có Tiêu Nhất Bính, Tôn Hùng Cường và một đám người đang trò chuyện, thỉnh thoảng ngước đầu lên nhìn Lục Tam Phong qua tâm kinh trong suốt

Tổng giám đốc Vương hiệu rõ, nếu như không dựa vào Lục Tam Phong được, vậy thì đứng ở vị trí đối lập của anh, căng huống hồ tông giảm đọc Ton tổng giám đốc Tiêu những người này càng có thực lực, tài nguyên trong tay lại càng nhiều.

Làm cái đuôi của ai chả được, tại sao không tìm người có gia thế hơn.

Lúc tổng giám đốc Vương đi vào, liền quay mặt nhìn Lục Tam Phong chăm chú, gương mặt cười hai cái, giống như đang nói anh cứ chờ mà hối hận đi.

Lúc vừa bước vào, lập tức liền đổi thành gương mặt cười tươi rói, cúi đầu, cực kỳ khiêm tốn, lấy danh thiếp từ trong túi ra, đưa qua nói: Tổng giám đốc Tôn, xin chào, tôi là

"Cut!!"

“Tôi có thù với điện tử Thủy Hoàn, tôi bằng lòng.

"Tôi bằng lòng cùng các anh chống lại Lục Tam

Phong."

Tiêu Nhất Binh không nhân nại hít một ngụm khí, gương mặt ngập tràn về chán ghét, mở miệng nói: “Ông cũng xứng sao? Cút ra ngoài, đóng cửa lại. Tổng giám đốc Vương sở mũi ngượng ngùng, lúc

di ngoài đóng cửa lại, trong lòng tràn ngập lửa giận, nhưng cũng không có cách nào cả, ông ta đối xử với những doanh nghiệp nhỏ hơn mình cũng là gương mặt như này

Lục Tam Phong nhin ông ta bị như vậy, không nhịn được cười phá lên, ở trong ngành này, những người đó nghĩ rằng chỉ cần mằng Lục Tam Phong một câu, giảm lên Thủy Hoàn, là có thể cùng hợp tác với đám người đó sao.

Vẫn còn một giờ trước khi màn phân hội bắt đầu, Lục Tam Phong bước vào một phòng khách bên cạnh và ngồi xuống nghỉ ngơi một lúc.

Một giờ sau, có một nhân viên lễ tân gõ cửa nói: “Tổng giám đốc Lục, nên đi rồi, sắp bắt đầu rồi."

Lục Tam Phong đứng dậy vươn eo, nhìn qua tấm kính trong suốt vừa hay thấy đám người Tiêu Nhất Bính đi ra, trong ánh mắt đã có mấy phần khiêu khích, cười nhẹ, nhanh chóng bước về phía hội trường.

Các công ty điện tử trong ngành đã có mặt gần như đầy đủ, tổng giám đốc Liêu đang ngồi ở hàng đầu tiên, Lục Tam Phong đi đến ngôi kể anh ta, mở miệng nói: “Chút nữa lên khán đài nói vài câu không?"

“Tôi là đến xem náo nhiệt

"Náo nhiệt của tôi sao? Lục Tam Phong nhưởng mày nói.

"Ở đây có nhiều người như vậy, có thể chia thành hai nhóm, một nhóm là Lục Tam Phong, còn lại là một nhóm khác." Tổng giám đốc Liêu nhâm mặt nói: “Người trẻ tuổi, anh sẽ hồi hạn đó “Tôi hối hận?” Lục Tam Phong nhếch miệng cười, vỗ vay của anh ta nói: "Ông ấy, nên tự lo cho bản thân đi."

“Rất vinh hạnh được đến chủ trị một chi nhánh hội trường chuyên ngành cao cấp như vậy, chỗ ngồi của các vị toàn bộ đều là người có tiếng trong giới thương mại, chúng ta thấy tổng giám đốc Tiêu tuổi trẻ tài kiệt, ngành điện tử là một ngành phát triển nhanh nhất trong năm nay, từ tivi, máy tính, máy lạnh, máy ghi âm, máy thu âm...

Người chủ trì ca ngợi hết lời ngành này,

"Các nhà lãnh đạo tương lai của công nghệ cao và hiện đại hóa chắc chắn sẽ là tất cả các vị ngồi ở đây. Tôi biết rằng hôm nay có một số khách mời quan trọng sẽ chia sẻ với chúng ta kinh nghiệm trong ngành và triển vọng của ngành trong tương lai. Tôi không dài dòng nữa, tiếp theo, tôi xin trân trọng kính mời người sáng lập ra hãng truyền hình cao cấp An Phàm, anh Tiêu Nhất Bính, mọi người hãy vỗ tay chào đón."

Tiếng vo tay vang lên kịch liệt, chỉ có Lục Tam Phong ngôi ở đó không đông đây

Tiêu Nhất Bính bước lên, trong tay cầm một bài phát biểu, nhìn xung quanh và tự tin mim cười nói: "Là một người mới trong ngành, người đầu tiên lên khán đài phát biểu, thật sự có chút lo lang, năm nay đạt được một thành tích nhỏ, nhưng mà so với các vị có tiếng tăm trong ngành, chẳng khác nào là ánh nến nhỏ cạnh tranh với mặt trời mặt trăng, tiếp theo tôi xin được phát biểu ý kiến của tôi."

Hiện trường lại vang lên một tràng vỗ tay.

"Năm nay tuy rằng chỉ mới trôi qua mấy tháng nhưng trong ngành đã phát sinh ra rất nhiều chuyện, đặc biệt là đầu năm, một số kẻ đê hèn đã dùng những chiêu bẩn thỉu để làm nhiều chuyện vô liêm sỉ và vơ vét những nhân sự cốt cán của để tấn công và làm mất uy tín của các công ty khác.”

Trong giai đoạn cuối ở thị trường, việc lừa dối người tiêu dùng, sử dụng một số công nghệ lạc hậu, lỗi thời để giả danh một số công nghệ tiên tiến của nước ngoài, và về mặt tuyên truyền, đặt tên tiếp tục đụng chạm đến các công ty nước ngoài, vi phạm nghiêm trọng luật quảng cáo, không ngừng phá giá, đề nên chúng.

"Mấy tháng gần đây, ngành điện tử trong nước vô cùng hỗn loạn, khiến mọi người không khỏi sứng sốt. Việc thành lập doanh nghiệp chỉ dựa vào dòn bẩy tài chính, sử dụng một chục tỷ để di chuyển máy chục tỷ của doanh nghiệp, không rõ nguồn vốn, và thông tin sai lệch liên tục được tung ra thị trường

Ai cũng biết công nghệ điện tử là một ngành công nghệ phức tạp, đòi hỏi rất nhiều kinh phi de nghiên cứu và phát triển. Công nghệ xuất sắc của nước ngoài là do vốn đầu tư lớn. Bây giờ trong thời đại các sản phẩm kém chất lượng trên thị trường như vậy, sản phẩm chất lượng bị đào thải thì lấy gì để nghiên cứu phát triển? Điều này sẽ hình thành một vòng tuần hoàn ác tính, và ngành điện tử trong nước sẽ không bao giờ vươn lên được."

“Và một số người sẽ luôn bị sự xấu hổ đeo bám. Tôi hy vọng mọi người sẽ mở rộng tầm mắt và nhìn thấy tình hình ngành hiện tại. Tất cả các công ty đang bị cuốn vào một cuộc cạnh tranh luận quần không có điểm mấu chốt, và họ mất đạo đức và tuyên truyền sai lệch, mất thể diện, lấy công nghệ cấp thấp, lừa dối người tiêu dùng, mất lương tâm, kéo theo toàn bộ ngành.

Tiêu Nhất Bình nói rất phấn khích, nước bọt bay tứ tung, suýt chút nữa thì dùng ngón tay màng cả Lục Tam Phong

“Tôi hy vọng ai đó, tự suy nghĩ kĩ lại, tự biết mà làm, không cần giở trò vặt vãnh, nhìn rõ xu hưởng của ngành, cảm ơn mọi người.” Tiêu Nhất Bình nói xong đi xuống khán đài, bắt tay với từng người.

Trong chốc lát tiếng và tay vang lên dữ dội, thậm chỉ còn có người đứng dậy vo tay, khung cảnh vô cùng nhiệt liệt.

Tiểu Nhật Bình cùng với những người có tiếng tăm trong ngành bắt tay, đến Lục Tam Phong thì trực tiếp đi qua luôn cùng với tổng giám đốc Liễu kế bên bắt tay.

"Nói rất hay nha, không hổ là thiếu niên tài kiệt, đối với tình hình chung của ngành có rất nhiều ý tưởng hay, tiếp theo chúng ta xin mời tổng giám đốc của điện tử Trưởng Hồng, tổng giám đốc Tôn."

Tôn Hùng Cường đứng dậy, lúc đi lên khán đài, ảnh mắt cứ nhìn chăm chăm Lục Tam Phong, lấy micro hằng hàng giọng nói: “Nhất Bính à, người ta là người từng đi du học, có giáo dưỡng, không điểm trên cũng không điểm họ, tôi cảm thấy phải vạch trần ta câu nghĩ sao, tổng giám đốc Lục

Ảnh mặt của tất cả mọi người đều dồn về nhìn chăm chăm Lục Tam Phong, ánh mất mỗi người không giống nhau, có người thay ghét bỏ, có người thấy buồn cười, có người thấy đáng thương

Bị nhiều người nhìn chăm chăm vậy Lục Tam Phong vân thản nhiên, cười không quan tâm.

“Mỗi ngành đều có biển có khác nhau, trong khoảng thời gian này tôi luôn nghĩ, có lẽ đây là biển cổ của chúng ta cùng với càng ngày càng có nhiều doanh nghiệp gia nhập ngành, nhất định sẽ có một vài người làm ăn không chân chính, nhưng tôi tin rằng đây chỉ là tạm thời

"Điện tử Thủy Hoàn muân thâu tóm cả ngành là chuyện không thể nào, bây giờ là một động lực rất lớn, nhưng bên ngoài phát triển rất mạnh, mô hình phát triển của anh ấy rất bình thường, chính là dựa vào việc hạ giá thấp để tiến vào thị trường, nếu như tôi không đoán sai, tỷ lệ lợi nhuận của tổng giám đốc Lục hầu như bằng không đúng không?”

"Ngành này vẫn sẽ phát triển ổn định, nhưng trong tương lai những doanh nghiệp như điện tử Thủy Hoàn, sẽ càng ngày càng nhiều, vì có những kẻ cơ hội như này, vì vậy tôi vẫn luôn quan tâm, gia tăng giám sát mạnh mẽ"

“Tôi không lo lắng về ngành này. Điều tôi còn lo lắng hơn là một khi công ty có đòn bẩy tài chính cao như điện tử Thủy Hoàn sa sút, đó sẽ là một thảm hoa. Tiền vốn của cậu ấy chỉ có ba mươi tỷ, tôi không biết số tiền còn lại ở đâu đến, một khi phá sản sẽ liên lùy theo rất nhiều doanh nghiệp phụ trợ có thể dẫn đến làn sóng phá sản

"Theo phản ứng dây chuyền, nó giống như những quân cờ dino, rơi xuống, đây là nơi điểm chỉ mạng nhất trong ngành. Việc công ty điện tử Thủy Hoàn sa sút không có gì ghê gớm, điểm đáng sợ là nó sẽ khiến một số lượng lớn các doanh nghiệp phụ trợ sụp đổ. Đó sẽ là dấu chấm hết cho ngành này. Mong rằng các vị quay về, sẽ tích cực phản ảnh vấn đề nên viết báo cáo thì hãy viết báo cáo, đừng để nhiều công ty như điện tử Thủy Hoàn xuất hiện. Đến lúc đó thì đã


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.