Kẻ Ăn Chơi Biến Tổng Tài

Chương 330: Chương 330: Không thể kiềm chế nữa






Chu Hoài Đông thấy ấm ức thì cũng có thể hiểu được nhưng mọi người ở đó đều không ngờ Lục Tam Phong cũng mắng nặng lời như thế. Tất cả mọi người đều hướng mắt nhìn về phía anh, đến cả Chu Hoài Đông cũng nhìn chăm chăm vì không thể tin nổi.

Vốn dĩ anh ta còn lo làng mình mang Lục Tam Phong trước mặt mọi người như thế thì lúc quay về sẽ bị Lục Tam Phong tính số nhưng không ngờ Lục Tam Phong còn mang bản thân thậm tệ hơn.

“Tổng giám đốc Lý và Lục Tam Phong có khúc mắc với nhau sao?" Tổng giám đốc Từ khó hiểu hỏi.

“Không có, không quen biết, nhưng điều quan trọng nhất khi làm tài chính là phải thành thật không thể giả vở hứa hẹn với khách hàng sau đó thì bỏ chạy, tôi ghét nhất là loại rác rưới như thể" Lục Tam Phong vô cùng tức giận, anh hạ giọng nói. Từ trong cách nói của mọi người thì tôi đã có thể nghe ra được người này chẳng phải loại tốt lành gì.

“Tổng giám đốc Lý thật là người sáng suốt!” Từ Quân Doanh nâng cốc rượu lên cụng nhẹ rồi nói: “Người này đã gây rối loạn khiến ngành điện tử trong nước không được yên bình, cả ngành thụt lùi đến tận mười năm.

“Thụt lùi đến mười năm?” Lục Tam Phong tỏ vẻ kinh ngạc và nói: “Loại người ngày nên đem ra xử ban."

“Còn không phải nữa sao! Nhưng những ngày tháng tốt đẹp của cậu ta cũng hết rồi." Tổng giám đốc Từ uống cạn ly rượu rồi nói: "Loại người này vốn dĩ không xứng để tổng giám đốc Lý nhạc đến, cậu ta không có kiến thức gì, chỉ toàn là lường gạt thôi."

"Đúng, đúng, đúng, còn lừa tôi gia nhập vào cái lò lửa Điện Tử Thủy Hoàn đó nữa." Chu Hoài Đông vòi nói

Dường như nơi đó đã trở thành đại hội phê phán Lục Tam Phong, mặc dù tổng giám đốc Từ không quen biết Lục Tam Phong, cũng không có xung đột lợi ích trực tiếp nhưng chuyện đó cũng không làm ảnh hưởng đến việc ông ta chửi măng Lực Tam Phong

Hơn nữa, anh lại có quan hệ cạnh tranh trực tiếp với Trưởng Hồng, công ty mà ông ta có góp cổ phần Hơn mười hai giơ tôi, Lục Tam Phong cầm một tờ chi phiếu ba tỷ rời khỏi đó. Lúc anh trở về khách sạn thì việc đầu tiên là gọi điện thoại cho Chu Hoài Đông.

“Tổng giám đốc Lục, xin anh đừng để bụng chuyện tối nay, tôi chỉ nói bừa thôi, trong hoàn cảnh đó nếu như tôi không nói như vậy thì sẽ không hợp lý được."

Chu Hoài Đông bắt máy thì liền nói ngay câu đó.

“Không sao, tôi cũng không để bụng mấy chuyện đó đâu, gần đây anh đã gặp Tôn Hùng Cường chưa?" Lục Tam Phong hỏi.

“Mấy ngày nay ngày nào cũng có tiệc tùng nên gần như ngày nào tôi cũng gặp ông ta, Tôn Hùng Cường còn hỏi tôi vài chuyện về thị trường nữa."

“Bây giờ tôi không thể gặp Tôn Hùng Cường, nếu như ông ta gặp được tôi thì thân phận của tôi sẽ lập tức bị bại lộ ngay, tất cả sẽ thành công cốc. Bây giờ anh có quan hệ thân thiết với bọn họ nên hãy giúp tôi trông chừng, có thể gửi tin nhân qua máy nhận tin trước đây của tôi.”

“Được, vậy vụ lợi nhuận hoàn trả bây giờ của anh là chuyện thế nào?"

Lục Tam Phong muốn nói cho anh ta biết nhưng tinh cảnh giác theo bản năng không cho anh nói ra, anh chỉ nói qua một thời gian nữa thì lớp mày mù này sẽ tan thôi bảo anh ta đợi thêm một thời gian nữa

Lúc này đêm đã về khuya nhưng đèn điện vẫn còn chong sáng rực trong biệt thự, mấy người Từ Quân Doanh, Tôn Hùng Cường và phó tổng giám đốc Tiết ngôi với nhau trên ghế sô pha, trên bàn trà có một bản hợp đồng và một vài tài liệu khác.

Tôn Hùng Cường cầm bản hợp đồng lên nhìn lướt qua, một lúc lâu sau thì chấp miệng rồi nói: "Hợp đồng này có vấn đề lớn!”

“Đúng là có vấn đề, một khi thực hiện theo nội dung trong hợp đồng thì tiền sẽ bị mắc cứng lại ngay nhưng tiền không mất đi, hơn nữa hợp đồng cũng rất

hợp quy tác."

Tử Quân Doanh hút một hơi thuốc là và nói

“Thân phận của người này rất bian

“Nhưng tôi cảm thấy chắc không đầu, trước đây tôi cũng đã từng hoài nghi nhưng lợi nhuận đổ về rất đúng hạn, các thủ tục đều rất hoàn thiện." Phó tổng giám đốc Tiết ngồi bên cạnh và nói: "Không chỉ làm ăn với máy nhà chúng ta đầu, theo như tôi được biết thì cậu ta còn rất tích cực liên lạc với những tổng giám đốc khác, thời gian này cậu ta rất nổi trong giới thương nhân ở đây

“Nếu như thật sự là tìm nguồn vốn vậy tại sao lại phải chạy đến Tử Vĩnh?" Tôn Hùng Cường châu chất mày và hỏi: "Bên trong có điều mờ âm cầu ta nên đến thành phố duyên hải mới đúng, nguồn vốn bên đó rất dồi dào.

"Chuyện này thì tôi thật sự chưa từng nghĩ đến. “Số tài liệu tiếng anh này đã được dịch chưa?” Tôn Hùng Cường hỏi.

“Được dịch ra rồi, chúng tôi đã tìm cơ quan phiên dịch chính quy, bản dịch ở đây, giống hệt như những gì Lý Niệm Tổ nói, hơn nữa người của cơ quan phiên dịch đó còn nói từ ngữ tiếng anh được dùng rất cao cấp, trong nước không có mấy ai có thể viết ra được kiểu tài liệu như thế." Phó tổng giám đốc Tiết cầm một xấp tài liệu từ trong cặp ra. Mọi người lật xem một lúc thì đúng thật là không có vấn đề.

"Có thể điều tra ra công ty vận chuyển này không?”

"Địa điểm đăng ký là ở Thành Minh, mấy ngày trước tôi đã cho người đi điều tra rồi." Phó tổng giám đốc Tiết nói: “Thời gian đăng ký là tháng mười một năm ngoái, người đăng ký là Viên Lệ, chắc là mua chứng minh thư, hơn nữa, còn thuộc công ty Holdings, công ty mẹ là công ty bên Hồng Kông, bên đó thì không có cách nào điều tra

"Cong ty tui da?"

“Đúng vậy, chỉ là đăng ký thỏi, công ty chỉ có một tài khoản, chúng tôi dựa vào quan hệ đến ngân hàng hỏi thăm thì biết trong tài khoản chỉ có mấy chục triệu, hơn nữa không có địa điểm văn phòng cũng không có người phụ trách cụ thể

Phó tổng giám đốc Tiết nói hết một lượt những tin tức mà mình đã điều tra được. Trong thời đại không có internet thế này mà có thể điều tra được nhiều tư liệu đến thế thì e rằng chỉ có người có quan hệ rộng, có chỗ dựa là hai công ty lớn như ông ta mới có thể làm được.

“Anh cảm thấy cậu ta có khi nào sẽ bỏ trốn không?” Tôn Hùng Cường nhìn Từ Quân Doanh và hỏi.

Từ Quân Doanh im lặng một lúc lâu rồi nói với vẻ không dám chắc chắn: "Tôi cũng đang đánh cược, thứ tôi đưa là chi phiếu, với quan hệ của tôi và ngân hàng, chỉ cần ở trong nước thì có thể đóng băng khẩn cấp ngay"

“Gọi điện thoại cho tổng giám đốc Lý thương lượng xem thử, nếu như là thật thì tôi nghĩ nên nhân cơ hội này để tăng vốn cho doanh nghiệp. Với số vốn trong tay hiện giờ thì không đủ để triệt để tiêu diệt Điện Tử Thủy Hoàn.” Tôn Hùng Cường nói nghiệm túc.

"Không phải Điện Tử Thủy Hoàn đang đứng bên bờ vực phá sản rồi sao? Tôi thấy rất nhiều báo đều đưa tin cuối năm nay sẽ phải sụp đổ hoàn toàn." Phó tăng giảm độc Tiết ngạc nhiên nói,

Hai ngày nay ông ta xem tin tức thì cảm thấy

Điện Tử Thủy Hoàn đã xong đời rồi, sao tổng giám đốc Tôn lại nghiêm trọng thế.

“Anh tưởng tin tức là gì? Đám người đó chỉ mong ngày mai là ngày tận thế, tuyệt đối đừng bao giờ xem thường Điện Tử Thủy Hoàn, nếu như là những doanh nghiệp bình thường thì đã tan rã từ sớm rồi.”

Từ Quân Doanh gật đầu tỏ ý tán đồng.

Nhìn từ điểm này thì có thể thấy được năng lực của Trương Phượng Tiên, thường ngày chỉ vì có mặt Lục Tam Phong ở đó nên cô ta mới không có cơ hội thể hiện. Nhưng trong hoàn cảnh bế tắc nhất, khi tổng giám đốc mất tích, tiền vốn phát sinh vấn đề, thị trường có biển thì cô ta vẫn có thể ổn định được doanh nghiệp.

Chỉ với khả năng đó thôi cũng đủ xứng đáng với mức lương ba trăm triệu một năm rồi.

Hơn nữa, gần đây Trương Phượng Tiên đã nhận được cành nguyệt quế, nhiều nhất đã được hơn ba trăm triệu một năm, đã là đỉnh cao ở cấp giám đốc trong nước rồi.

“Hơn nữa cái tên Chu Hoài Đông đó cũng rất quỷ quyết, gần đây cậu ta văn luôn chỉ huy khống chế hai mảng thị trường ở Hà Bạc và Sơn Đông vì vậy tôi vàn luôn nghi ngờ trong chuyện này có gian tra." Tôn Hùng Cường thở dài và nói: “Một thương nhân không nghiên cứu chuyện làm an mà đã bắt đầu chơi bình pháp rồi."

Từ Quân Doanh buồn bực hút một hơi thuốc lá, trong lòng ông ta thật sự cảm thấy thích người mới quen Lục Tam Phong này, nếu ông ta có thể dùng được người như thế thì nhất định anh sẽ là một cánh tay đắc lực.

Đáng tiếc, người như thế đã định sẵn là người có dã tâm, không ai có thể thu phục.

Tôn Hùng Cường cầm điện thoại lên gọi qua cho tổng giám đốc Lý, ông ta phải gọi liên tục hai cuộc mới có người bắt máy.

“Tổng giám Từ, có chuyện gì thế?” Giọng nói bên đầu kia của điện thoại hơi nặng nề, rõ ràng là đã bị đánh thức giấc ngủ,

"Tổng giám đốc Lý, là tôi, Tôn Hùng Cường, đã làm phiên anh nghỉ ngơi rồi nhỉ?

"Không có, tôi chỉ mới năm xuống thôi, sao thế?” “Về chuyện cái người tên Lý Niệm Tổ nhắc đến

mấy ngày trước, hôm nay tổng giám đốc Từ đã đầu tư vào ba tỷ để thăm dò thử, bây giờ chúng tôi đã điều tra được tin tức, có lẽ người này không có vấn đề, chỉ là lợi nhuận quá nhiều, ben anh thế nào rồi? Tân Hùng Cường hỏi

"Hoàng Hữu Danh sáp không kiên nhân nói nữa rồi, hôm nay người của cục Thuế đã đến điều tra, gần đây Điện Tử Thủy Hoàn đã thu mua công ty đồng Văn Nam, một số doanh nghiệp nhỏ đã bắt đầu rục rịch rồi. Nếu như không thể đè bẹp được Điện Tử Thủy Hoàn trong thời gian ngắn thì sẽ có tác động rất lớn đến ngành.

Tổng giám đốc Lý có vẻ đầy tâm sự, gần đây ngành đồng có chút xáo động, là do thị trường điện tử hỗn loạn gây ra, một số doanh nghiệp đã bắt đầu không chấp nhận điều kiện ngang ngược của bọn họ nữa.

“Doanh số giảm sút sao?” Tổng giám đốc Từ hỏi.

“Tháng này tầm khoảng hai mươi phần trăm, chỉ cần đàn áp được Điện Tử Thủy Hoàn thì Hoàng Hữu Danh sẽ không dám động đến tôi, tất cả chúng ta sẽ được an toàn" Tổng giám đốc Lý thở dài một hơi rồi nói: "Ra tay nhanh để Lục Tam Phong không kịp thở dù cho cậu ta không muốn lấn công ngành đồng thì Hoàng Hữu Danh cũng sẽ ép cậu ta dẫn thân vào ngành này.

"Chẳng phải Lục Tam Phong đã mất tích rồi sao?” Phó tổng giám đốc Tiết thắc mắc hỏi.

"Cái tên này gian mạnh xảo trá, mấy ngày nay tôi cứ suy nghĩ, nói không chừng câu ta đang trốn ở đâu đó."

"Bây giờ tôi nghĩ thế này, trong cuộc cạnh tranh thị trường đầu ra tiếp theo tiên của doanh nghiệp không đủ để thắng triệt để, nếu như cái tên Lý Niệm Tổ này đáng tin thì có thể tăng gấp đôi vốn trong khoản thời gian ngắn, sau đó mới bắt đầu, phía bên anh có thể cho tôi ứng một ít được không?"

“Được, phía tôi có thể chuyển đi được sáu tỷ” “Vậy thì cảm ơn tổng giám đốc Lý nhiều rồi, anh nghỉ ngơi sớm đi.”

Tổng giám đốc Lý ừ một tiếng rồi dặn dò: "Tổng giám đốc Tôn, nếu như ngành đồng thất thủ, khôi phục lại giá cả thị trường tự do thì sức cạnh tranh của các anh sẽ giảm sút, những doanh nghiệp như Điện Tử Thủy Hoàn sẽ mọc lên như nấm. Năm nay các doanh nghiệp điện tử đã nổi lên ùn ùn, chắc anh cũng cảm nhận được sức ép của thị trường

“Tổng giám đốc Lý, tôi hiểu!” Tôn Hùng Cường hạ giọng nói.

"Hiểu được thì tốt

Tổng giám đốc Ly nói xong thì tắt điện thoại. Từ Quân Doanh dập tắt đầu thuốc, hừm một tiếng rồi nói: "Bây giờ anh ta đã hết chiều rồi, chỉ biết ép anh thôi."

“Hoàng Hữu Danh muốn xử anh ta, anh ta cũng hoàng, mọi người đều là người chung một thuyền Tôn Hùng Cường đứng dậy nói: “Tôi về trước đây.

Phó tổng giam doc Tiết dùng dạy nơi Tại tien anh."

Từ Quân Doanh ngồi im trầm tư, thật ra ông ta đã muốn bán hết cổ phiếu của công ty đồng Diệc Thần rồi, hai năm gần đây ông ta càng lúc càng cảm thấy thị trường hóa là chuyện không thể nào ngăn cản được.

Sự độc quyền ở các lĩnh vực đang lần lượt bị phá vỡ, doanh nghiệp cuối cùng cũng là doanh nghiệp, không thể nào đối chọi lại với quốc gia.

Ông ta cũng biết, bây giờ rút vốn ra khỏi công ty đồng Diệc Thần tức là rút thang ra, ông ta đã bị cột chặt với những người đó rồi

Ngày hôm sau, Lục Tam Phong đến ngân hàng đổi chi phiếu, hơn nữa còn chuyển tiền vào tài khoản bên phía Thành Minh, công ty đó đã được đăng ký năm ngoái cùng với công ty nghiên cứu phát triển.

Khoảng thời gian này càng lúc càng có nhiều người đến tìm anh, số vốn đầu tư mỗi ngày đã lên đến hơn sáu tỷ, đương nhiên anh biết đây chỉ là tiền lẻ, chẳng qua là dùng để thăm dò mà thôi.

Cùng với việc chi trả lợi nhuận ngược lại, chỉ trong một ngày, Lục Tam Phong đã phải mất hết sâu tram trieu.

Từ Quân Doanh rất cẩn trọng, nhìn thấy tiên được bình yên quay về mà cũng không đầu tư thêm nhiều ông ta chỉ đầu tư thêm mười một triệu có thể bạn


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.