Kẻ Ăn Chơi Biến Tổng Tài

Chương 340: Chương 340: Mạo danh nhãn hiệu






Tất cả mọi người nghe được lời này có chút lo lắng, đặc biệt là nhân viên cũ, từng chút nhìn thấy điện tử Thủy Hoàn phát triển lên, giám đốc tài vụ vô cùng lo lắng.

Ông ta vô cùng hiểu rõ tình hình tài vụ ở điện tử Thủy Hoàn, từ đầu thành lập, tiền bạc chảy ra như nước sông Hoàng Hà, có một khoảng thời gian ông áp lực lớn không ngủ được, không biết ngày nào vừa mở mắt ra, chuỗi vốn của công ty sẽ sụp đổ.

Cùng với ngành đồng bước vào sự canh tranh khốc liệt, giá cả thị trường lưu động vô cùng lớn, doanh nghiệp lớn bắt đầu lợi dụng giá cả để đè ép không gian sinh tồn của doanh nghiệp nhỏ.

Ba ngày sau, điện tử Thủy Hoàn tuyên bố với bên ngoài, đã ký hợp đồng với chín công ty có quy mô vừa và ký hợp đồng với giá cao hơn thị trường 5%.

Hơn nữa người phụ trách thương vụ đang chấp nhận phỏng vấn của ký giả biểu hiện hy vọng ngành đồng sẽ ổn định, cạnh tranh giá cả không lạnh mạnh chỉ càng khiến thị trường thêm hon loan. Lão tổng của ngành đồng nghe xong lời này mắng dữ dội, điện tử Thủy Hoàn trong ngành tivi đã độc chiếm khắp nơi, kiếm các loại tiền từ thị trường, bây giờ mới nói những lời lạnh lùng?

Một đống đơn đặt hàng từ điện tử Thủy Hoàn đã làm giảm cường độ cạnh tranh trên thị trường đồng, nhưng sự cạnh tranh khốc liệt vẫn tiếp tục.

Trong số ba tỉnh được bố trí, doanh số bán hàng của Waypod đã vượt qua Trưởng Hồng và đứng ở vị trí số một. Công xưởng của Panda cũng đã bắt đầu sản xuất và mọi thứ đang trong quá trình tăng tốc. Chợ ở Tử Vĩnh chắc chắn sẽ không vào được trong một thời gian, kiện tụng ầm ĩ một năm rưỡi cũng không xong, bộ phận marketing đã quyết định đình chỉ chợ ở đó!

Trong phòng họp, Lục Tam Phong lướt biểu báo cáo trong tay, tiềm năng tiêu phí của các tỉnh lớn cụ thể đều bằng nhau, giá thành vận chuyển của một số tỉnh thật sự quá cao rồi.

“Dịch vụ hậu cần hàng hóa, điểm bán hàng đầu cuối, nhà máy lắp ráp và chăm sóc sau bán hàng đều đã được thành lập. Tỉnh nào sẽ có thể mở cửa tất cả trước cuối năm?” Lục Tam Phong hỏi Chu Hoài Đông. Chu Hoài Đông suy nghĩ và nói: "Cách tốt nhất để thông qua bây giờ là các khu vực ven biển. Chúng ta đã rất quen thuộc với cảng ở Quý Hy. Nếu đó là trong nội địa, Hà Nam, ý tưởng của tôi là thử ở các thành phố Ninh Giang và Thành Minh trước!

Lục Tam Phong gật gật đầu nói: "Được, tiềm năng tiêu thụ bên đó khả lớn, nhà máy cũng nhiều.

“Có một vấn đề, thị trường bên đó cạnh tranh cũng rất khốc liệt, là điểm tụ tập của những nhãn hiệu nước ngoài, chúng ta một khi qua đó, chính là phải điều chỉnh lại tất cả, từ tiếp thị, quảng bá, lắp ráp nhà máy, bao gồm cả tìm để tiến hành hợp tác, những cái này đều cần tiền đó." Chu Hoài Đông từ bên cạnh phó tổng lấy qua một văn kiện nói: "Giá thành binh quân để thông qua một tỉnh là ba tỷ

Những người ở đây đều yên lặng, đến cuối cùng vẫn là tiền.

Lục Tam Phong thở dài, đưa biểu báo cáo trước mặt xem đi xem lại, xem ra một hai tháng gần đây không thể hành động hấp tấp, kể từ ngày hôm qua, điện tử Thủy Hoàn đã bước vào thời kỳ lợi nhuận ổn định.

Lợi nhuận mỗi ngày nằm giữa khoảng chín mươi triệu đến một trăm rưỡi triệu, heo ước tính từ phía tài chính, tỉnh theo thời kỳ đỉnh cao và thấp điểm của thị trường thì nửa cuối năm nay lãi khoảng mười tám tỷ.

Tổng số nợ của điện tử Thủy Hoàn là bảy mươi tám tỷ, thậm chí còn chưa tính hai mươi bốn tỷ mà Lục Tam Phong lừa đảo, nếu tính cả thì đã bên bờ vực phá sản.

Cạnh tranh trong mấy tháng gần đây đã khiến điện tử Thủy Hoàn đang ở bên bờ vực phá sản, chỉ cần thêm một tháng nữa thôi, thì Lục Tam Phong không chống đỡ nổi nữa.

Hội nghị nghiên cứu ba giờ đồng hồ, cuối cùng Lục Tam Phong chỉ có thể quyết định, tạm hoãn việc xúc tiến thị trường, trọng điểm là cải tạo ba tỉnh này, tám tháng sau tiến hành khai thác các tỉnh khác.

Ngày hôm qua còn nồng nặc mùi thuốc súng, chỉ trong mấy ngày ngăn ngủi, tưởng như chưa từng xảy ra chuyện gì, thị trường từ đầu đến cuối vẫn cạnh tranh khốc liệt, nhưng ai cũng biết một điều, Waypod đã thực sự vực dậy.

Nhiều công ty đã bắt đầu nghiên cứu về điện tử Thủy Hoàn, từ một loạt các hệ thống như sản phẩm, quản lý nội bộ, tiếp thị và khuyến khích nhân viên, nếu như nói đang nghiên cứu về điện tử Thủy Hoàn, thì nói thẳng ra chính là đang nghiên cứu Lục Tam Phong. Đây là một người đã nhiều lần tạo nên kỳ tích, nếu nói Phong Giai trước đó đã đi sai đường, thì điện tử Thủy Hoàn cũng không chắc là sẽ rơi vào tình cảnh như vậy.

Lúc này là cuối tháng sáu, giữa mùa hè nóng như thiêu như đốt, điều hòa trong phòng làm việc của Lục Tam Phong đang bật, có hơi mát, điện thoại trên bàn vang lên.

“Ai đó?”

“Tổng giám đốc Lục, tôi là thư ký Thôi, ngày mai ở trong thành phố mở một cuộc họp, hội nghị doanh nghiệp giữa năm, năm nay các cậu đã biểu hiện vô cùng xuất sắc, tiết lộ trước một chút, doanh nghiệp hàng đầu của địa phương có thể là công ty của cậu."

“Vậy sao? Vậy thì cảm ơn thư ký Thôi rồi, gần đây liên tiếp phát sinh ra chuyện tốt." Lục Tam Phong vui vẻ nói.

“Tổng giám đốc Lục vui như vậy, vậy tôi cũng nói luôn, song hỉ lâm môn, ngày một tháng sau, lãnh đạo trong tỉnh đến kiểm tra, chỉnh đốn lại nhà máy của cậu, chuẩn bị một chút.

Lục Tam Phong nghe đến đây ngần người một lát, mới phản ứng nói: "Không vấn đề”

Sau khi khách sáo nói hai câu xong, Lục Tam Phong đứng dậy rồi khỏi bàn làm việc, đẩy cửa bước vào phòng làm việc của Trương Phượng Tiên, mở miệng nói: “Hai ngày này nghiêm ngặt về phương diện sản xuất một chút, ngày một tháng sau lãnh đạo đến kiểm tra, có thể sẽ có cả đài truyền hình."

“Hoàng Hữu Danh đến sao?” Trương Phượng Tiên ngẩng đầu, có chút kinh ngạc nói: "Đến thì đến thôi.”

“Nếu như ông ta đến, còn cần tôi phân phó sao? Trong tỉnh kìa."

Mọi thứ đều khôi phục lại nguyên trạng, áp lực công việc của Lục Tam Phong cũng giảm đi không ít, dựa theo tình hình lợi nhuận hiện tại để xem, đưa hai mươi bốn tỷ trả lại, sẽ không có vấn đề gì cả, thậm chí khoản vay ngân hàng, năm sau rồi tình. Chỉ cần có thị trường, những điểm khác không có vấn đề.

Nửa năm nay Lục Tam Phong thật sự quá mệt mỏi rồi, hầu như bị xoay quanh những chuyện này, anh đang nghĩ rằng nên cho bản thân một kì nghỉ.

Ngày hôm sau, Hội nghị Doanh nghiệp Tư nhân được tổ chức long trọng, có tổng cộng một trăm hai mươi người tham gia, về cơ bản là những doanh nhân nổi tiếng của thành phố. Trước khi bắt đầu, tất cả mọi người đều đang tìm kiếm Lục Tam Phong, tuy rằng rất nhiều người không biết Lục Tam Phong dáng vẻ như thế nào, nhưng tất cả mọi người đều biết một điểm mấu chốt, chính là rất trẻ tuổi.

Bình quân tuổi tác của những người ở đây đều là tầm bốn năm mươi tuổi, một người trẻ hơn hai mươi tuổi đương nhiên sẽ rất nổi bật.

Mười giờ đại hội bắt đầu, chín giờ Lục Tam Phong từ công ty xuất phát, kết quả lái xe đến giữa đường bị hư lốp, trước sau đều không tìm được chỗ sửa, ngay cả một chỗ gọi điện thoại cũng không có. Thật sự không cách nào các, chỉ đành tự thay lốp xe, Lục Tam Phong lấy từng thùng xe phía sau ra công cụ chuẩn bị thay lốp mới phát hiện, trên mặt đất rải đầy đỉnh.

Lốp xe là bị đình làm thủng.

Trong chốc lát Lục Tam Phong trở nên cảnh giác, nhìn xung quanh, không nhìn thấy xung quanh có tiệm sửa xe, hai bên đường cũng không có cây cối, không che được người.

Lục Tam Phong nhìn một vòng, cảm thấy là trẻ con đang làm mấy trò nghịch ngợm... Cửa đại hội, ba người trẻ tuổi ăn mặc vô cùng trang trọng, đầu tóc chỉnh tế, còn bôi keo xịt tóc, cả người mặc tây trang nhìn có một loại cảm giác người trẻ tuổi thành danh.

"Đây có được không? Lúc vào có bị đưa giấy mời không? Nếu như bị ngăn cản ở cửa thì coi như xong rồi.” Một người đàn ông mặt tròn căng thẳng nói.

“Cái này tôi không nghĩ đến sao?” Người đàn ông mặt dài lấy ra một tờ thiệp mời, mở ra nhìn phía trên lại viết là Lục Tam Phong, chủ tịch công ty trách nhiệm hữu hạn kỹ thuật điện tử Thủy Hoàn. "Tôi nghiên cứu tất cả thủ đoạn của anh ta, người này chắc có hai thủ đoạn, chúng ta dùng cách của anh ta, để trêu đùa anh ta một lát, cho dù anh ta tự thay lốp xe, cũng mất hơn nửa tiếng, thêm cả thời gian đi, cũng mất một tiếng chứ?"

Hai người gật đầu.

"Anh nghĩ đi, trong một tiếng này, có biết bao người bám lấy tôi, muốn làm ăn với tôi, chỉ cần tôi nói với bọn họ, tôi mở một nhà máy nhỏ, sản xuất phụ kiện xe hơi, ám hiệu với họ rằng nếu muốn hợp tác với tôi thì mua phụ kiện của chúng tôi, anh cảm thấy những người đó sẽ làm thế nào? "Hay quá, tổng giám đốc Nghiêm, tương lai anh sẽ là một doanh nhân lớn, đầu óc của anh cũng thật nhanh nhạy"

"Đi đi đi, mau vào đó.

"Đợi đã, hai người là thư kí của tôi, chú ý thân phận, đứng phía sau tôi.”

Hai người đứng sau người họ Nghiêm, cùng với tổng giám đốc Nghiêm ngẩng đầu ưỡn ngực, gương mặt tràn đầy vẻ kiêu ngạo, hai tay để sau lưng, đi tưởng hình chữ bát bước vào.

Anh ta cảm thấy, Lục Tam Phong còn trẻ như vậy, được làm tổng giám đốc, khí chất nhất định phô trương.

Tổng giảm đốc Nghiêm nhưởng mày, ho nhẹ một tiếng, tức giận với người phía sau nói: “Ngay cả mắt nhìn cũng không có.

"Vâng vâng vâng, tổng giám đốc Lục, xin lỗi!”

Người phía sau bị dọa lắp ba lắp bắp, vội vàng móc ra thư mời đưa qua.

Cô lễ tân nhìn, phía trên viết điện tử Thủy Hoàn, cũng ngẩn người, bên tại cô hôm nay nghe nhiều nhất chính là vị lão tổng này, rất nhiều tổng giám đốc lúc đến cứ hỏi vị này. Cô ta vốn dĩ nghĩ rằng là một người tướng mạo anh tuấn khi khái, không ngờ lại là người giả vờ làm tịch trước mắt này, tuổi trẻ như vậy lại là một người có thân phận cao quý.

Trong lòng rất thất vọng nhưng mà vẫn nở một nụ cười nói: "Tổng giám đốc Lục, mời anh vào!”

“Hừ, lại không nhận ra tôi, ngăn cản tôi, đúng là có mắt như mù mà, tôi nói cho cô biết, may là hôm nay tôi có tâm trạng tốt, nếu không tôi mà tức giận, tất cả các người đều xong đời." Tổng giám đốc Nghiêm nói xong đi hai hàng bước vào trong.

Mấy cô gái lễ tân đều ngây ngốc ra, người này cũng...

Trong lòng âm thầm mắng, nói thầm một câu, kẻ nghèo mà tỏ vẻ giàu, kiêu ngạo độc đoán.

Tổng giám đốc Nghiêm tiến vào hội trường, đã có người ngồi xuống, có nhóm ba năm người đang cùng nhau trao đổi danh thiếp, cũng có những người bạn cũ đang trò chuyện.

Tổng giám đốc Nghiệm đi đến trước mặt một đám người, hằng giọng họ: “Hèm hèm hèm!”

Ánh mắt mười mấy người nhìn về phía anh ta, quan sát một lượt, trong lòng nghi hoặc, đây là ai vậy? Tổng giám đốc Nghiêm phát hiện ra không có ai nịnh hót anh ta, ra hiệu với người bên cạnh, người bên cạnh anh ta lập tức hiểu ý, đứng về trước một bước, nghiêm nghị quát: “Không nhìn thấy tổng giám đốc Lục đến sao? Các người ngẩn người ra làm gì?"

Tổng giám đốc Lục?

Người đứng gần tên mặt tròn bên cạnh phản ứng nhanh, lập tức cười nói: “Đây chính là chủ tịch của điện tử Thủy Hoàn đúng không? Ngưỡng mộ đã lâu, không ngờ anh trẻ như vậy, tôi là "

Người đàn ông nói xong liền giơ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.