Mười một,
Hoà Đồng nghĩ rằng, không có chuyện đổi ý đâu, đánh nhau không đánh thắng tên biến này, giờ phiền phức lớn mất rồi.
Nhưng mà, Hoà Đồng khó hiểu nghĩ, làm sao đưa “bản thân mình” cho người khác bây giờ?
Chả nhẽ về nhà rửa ráy sạch sẽ, rồi tìm cái nơ bướm thật lớn trói mình lại, liên hệ chuyển phát nhanh, tự mình chui vào một hộp quà lớn gửi qua?
Nghĩ như thế, không khỏi tởm cả người.
Mười hai,
Có lẽ biến thái suy nghĩ xong rồi, anh ta nói:“Có thể.”
Hoà Đồng vui mừng đan xen kinh ngạc,“Thật á?”
Biến thái khom lưng nâng Hoà Đồng dậy, bình tĩnh nói:“Lời tôi nói ra chưa bao giờ đổi ý.”
Trong chớp mắt, ánh mắt Hoà Đồng nhìn biến liền thay đổi.
Người tốt kìa!
Mười ba,
Hoà Đồng nhặt cây dù rớt trên đất lên, giũ cho rớt hết bùn đất, miễn cưỡng có thể che được hai người, hỏi:“Nói chớ, anh tên gì?”
Biến thái điều chỉnh tư thế một chút, khiến Hoà Đồng có thể dựa vào anh ta, sau đó mới nói:“Tôi tên là Giao Dịch.”
Hoà Đồng “Phụt” một cái, cười ra tiếng.
“Há, anh tên là Giao Dịch, tôi là Hoà Đồng, hai ta thật đúng là trời sinh một đôi mà.”
Mười bốn,
Giao Dịch liếc nhìn Hoà Đồng, có ánh sáng lấp lánh chuyển động trong mắt,“Tôi cũng cảm thấy như vậy.”
Hoà Đồng dựa vào vai Giao Dịch đi khập khiễng, một lát sau Hoà Đồng nhịn không được hỏi hỏi:“Nói chớ, anh theo dõi tôi chi vậy? Đã thế còn theo tới mấy tháng.”
Giao Dịch sửa lại:“Không phải vài tháng, mà là ba tháng lẻ bảy ngày.”
Hoà Đồng không nói gì:“....... Ồ, vậy anh theo dõi tôi làm gì?”
Giao Dịch nhìn Hoà Đồng, nhếch nhếch khóe miệng hiếm thấy:“Ngày 3 tháng 7 thì cậu sẽ biết thôi.”
Ngày 3 tháng 7 là ngày tốt lắm.
Vì đó là ngày sinh nhật Hoà Đồng.
Mười lăm,
Hoà Đồng hơi kinh ngạc,“Anh theo dõi tôi, chã nhẽ vì muốn dò la sở thích của tôi rồi tặng quà hả?”
Giao Dịch lắc đầu,“Tôi không vô vị như vậy đâu.”
Hoà Đồng nghĩ rằng cũng phải, ai mà vô vị thế chứ.
Có điều, Hoà Đồng không biết, Giao Dịch không cần như vậy là vì sở thích của Hoà Đồng, Giao Dịch rõ hơn ai hết.
Thích cay ưa ngọt, kỵ chua ghét mặn....... Hoà Đồng thật là khó hầu hạ.