Tôi nhìn Claire chằm chằm khi thông tin này đã lắng dịu trong tâm trí tôi. Từ đầu, Nicholas Jenks đã nói sự thật.
Ông ta không ở trong phòng đó khi David và Melanie Brandt bị giết tối hôm đó. Không ở Napa. Có thể cũng không ở gần Hall of Fame ở Cleverland. Tôi đã quá ghét Jenks nên tôi không thể chấp nhận chuyện đó. Không ai trong chúng tôi có thể bỏ qua sự thật rằng chúng tôi muốn ông ta là kẻ có tội.
Tất cả các bằng chứng – râu, áo lễ phục, rượu sâm panh đều là một sự lừa gạt không thể tin được. Jenks là một bậc thầy của những kết thúc gây kinh ngạc, nhưng ai đó đã giăng bẫy vào loại bậc thầy này.
Tôi vòng tay quanh Claire và ôm cô ấy.
- Cậu là người giỏi nhất.
- Cậu nói rất đúng về chuyện mình là ai. Mình không biết điều này chứng minh được gì, cô ấy trả lời và vỗ nhẹ vào lưng tôi, nhưng người đứng phía trên người đàn ông đáng thương đó tại hiện trường vụ giết người là một phụ nữ. Và mình chỉ có thể chắc chắn như thế về việc cô ta đã đâm David Brandt đến chết với tay phải của cô ta.
Tâm trí tôi đang rối bời. Jenks đã trốn thoát, hàng trăm cảnh sát đang truy đuổi và ông ta vô tội.
- Sao vậy? Claire nhìn tôi và mỉm cười.
- Đây là tin tốt lành nhất thứ hai mà mình được nghe gần đây, tôi nói.
- Tin tốt lành thứ hai ư?
Tôi cầm tay cô ấy. Tôi nói với Claire những gì Medved đã chia sẻ với tôi. Chúng tôi lại ôm chầm lấy nhau. Thậm chí chúng tôi còn nhảy một điệu nhảy chiến thắng và sau đó cả hai chúng tôi quay lại làm việc.