Đây là lý do tại sao tôi trở thành thám tử điều tra án mạng. Tôi trở về văn phòng của mình, đầu óc quay cuồng với việc làm thế nào để đặt tay vào cuốn sách thất lạc kia khi một sự việc gây chấn động diễn ra.
Đó là McBride.
- Cô đang ngồi chứ? – Anh ta hỏi như thể sắp nổ phát súng kết liễu ai đó và làm tôi phải ngã bổ chửng vì kinh ngạc. Nicholas Jenks đã ở đây, tại Cleverland. Buổi tối có vụ giết người ở Hall of Fame. Gã đáng ghét đó đã ở đây.
Jenks đã nói dối vào thẳng mặt tôi. Hắn ta thậm chí còn không chớp mắt.
Giờ thì đã rõ, người đàn ông không rõ danh tính ở Hall of Fame rốt cục là ông ta. Ông ta không có bằng chứng ngoại phạm.
McBride giải thích người của anh ta đã lùng sục các khách sạn địa phương như thế nào. Cuối cùng, họ đã phát hiện ra rằng Jenks đã ở tại Westin, và thật ngạc nhiên, ông ta đã đăng ký bằng tên thật của chính mình. Người thư ký làm việc ở đó đã nhớ ông ta. Cô ấy đã nhận ra ngay từ phút cô ấy gặp ông ta, cô ấy là một người hâm mộ ông ta.
Tâm trí tôi chạy đua với những luồng suy nghĩ khác nhau. Đây là tất cả những gì McBride cần. Hắn đã có mối quan hệ từ trước với nạn nhân, một sự quan sát hợp lý tại hiện trường. Giờ đây Jenks được đặt trong khu vực của McBride. Thậm chí ông ta đang nằm trong tầm xét hỏi.
- Ngày mai, tôi sẽ đến chỗ Chưởng lý quận để xin lệnh bắt, McBride tuyên bố. Ngay khi chúng ta có nó, tôi muốn cô bắt Nicholas Jenks.
Sự thật đó như búa tạ đánh trúng tôi. Chúng tôi có thể để xổng ông ta vào tay Cleverland. Tất cả những bằng chứng, tất cả những linh cảm đúng đắn đều không giúp được chúng tôi. Giờ đây chúng tôi chỉ có thể thêm tù chung thân lần thứ hai tại lần xử án thứ hai. Nhà Brandt và nhà Weil, nhà DeGeorge và nhà Passeneau sẽ bị giày vò. Mercer sẽ đi như tên lửa.
Tôi bị bỏ lại với sự lựa chọn gây nản lòng hoàn toàn: hoặc là bắt Jenks và nộp ông ta cho McBride, hoặc hành động ngay bây giờ. Mình nên làm việc này một mình, tiếng nói trong đầu tôi vang lên.
Nhưng tiếng nói trong trái tim tôi lại nói tôi nên làm việc này cùng với những cô bạn gái của tôi.