Editor: Ngạn Tịnh
“Sự kiện tuyên truyền tiết kiệm nước” được sự tuyên truyền nỗ lực của các cán bộ trong hội học sinh, làm cho Cung Tiểu Kiều trong thời gian ngắn thanh danh lan rộng.
Cung Tiểu Kiều cũng không xem đó là vấn đề gì, nghành biểu diễn của bọn họ không sợ nhất chính là nổi danh.
Buổi tối, Cung Tiểu Kiều tắm rửa xong, trên người mặc áo ngủ mỏng manh, năm người cùng phòng đều chăm chăm nhìn vào cô.
Trưởng phòng Ôn Nhã nâng cằm, không chút che giấu nhìn chằm chằm vùng đồi núi nhô cao kia, “Rõ ràng là một gương mặt trẻ con, bộ dạng lolita đến thế, vì sao lại có bộ ngực lớn như vậy chứ...”
Hủ trạch(*) Hàn Anh Nại từ trong tiểu thuyết đam mỹ ngẩng đầu lên: “Loại loli ngực bự chỉ có trong game là loại đám trạch nam thích nhất, không ngờ trong hiện thực cũng có, hơn nữa còn ở bên cạnh mình, tay cũng có thể chạm đến, cái này mình làm sao chịu nổi, sao đỡ nổi đây!”
(*) Hủ trạch: Vừa là trạch nữ vừa là hủ nữ.
Trạch nữ (nam): những người chỉ thích ru rú trong nhà, làm việc trong nhà, ngại ra đường.
Hủ nữ (nam): những người yêu thích BL (đam mỹ).
Nữ hán tử Doãn Hi Đệ bi phẫn nhìn bộ ngực phẳng của mình, “Ghen tỵ, hâm mộ, hận!”
Tịnh Bình cũng bởi vì thời gian quen biết với Cung Tiểu Kiều dài nhất, nhìn cũng lâu hơn, mò cũng nhiều, cho nên tỏ vẻ rất lạnh nhạt.
Cuối cùng, Diệp Mộng Kỳ thở dài: “Thật ra bộ dáng dù có tốt hay không, tắt đèn thì liền giống nhau hết, còn đàn ông lại để ý nhất chính là bộ ngực của phụ nữ”
Đối với hành vi bàn luận thân thể mình của năm vị kia, Cung Tiểu Kiều đã kháng nghị qua vô số lần, nhưng không có lần nào có hiệu quả.
Thật ra những người ở phòng 303 các cô đều rất có tiếng tăm ở nghành biểu diễn, cô thật sự không tính là cái gì.
Ôn Nhã, người cũng như tên, tao nhã, là một mỹ nữ đầy khí chất.
Hàn Anh Nại đam mê tiểu thuyết, truyện tranh, game và cosplay, những thứ kỳ dị linh tinh, là một mữ nữ đáng yêu.
Doãn Hi Đệ bình thường đều thích hóa trang thành tomboy, cực kỳ có cá tính, là một mỹ nữ đầy suất khí.
Lãnh Tịnh Bình, khí thế cường đại, đạt tiêu chuẩn của một ngự tỷ, là một mỹ nữ sắc bén.
Diệp Mộng Kỳ càng không cần phải nói, hoa khôi nghành biểu diễn, là người tình trong mộng của các chàng trai.
Là người vì ngực lớn nhất trong sáu người mà nổi danh, Cung Tiểu Kiều tỏ vẻ, cô mới phải là người nên phẫn hận nhất mới đúng.
-
“Tiểu Kiều! Quán bar Mị Sắc gần đây thiếu người, bọn họ tìm tớ đi, chỉ là gần đây tớ bề bộn nhiều việc, cậu đi được không?” Diệp Mộng Kỳ hỏi.
“A... Mị Sắc à!” Cung Tiểu Kiều lập tức có chút động tâm.
Mị Sắc là quán bar nổi tiếng nhất thành phố A thậm chí là cả nước, cấp bậc rất cao. Nếu có thể vào trong đó biểu diễn, không chỉ có thể rèn luyện bản thân, còn có khả năng được vị nào đó đào. Đương nhiên, càng có nhiều trường hợp được công tử nhà giàu hay kẻ có tiền coi trọng.
Cung Tiểu Kiều từ nhỏ đã đặc biệt yêu thích biểu diễn, cho dù bất cứ chuyện gì có thể trợ giúp cho kỹ năng biểu diễn cô đều muốn đi thử.
“Ô, những người khác đâu?” Cung Tiểu Kiều có chút do dự hỏi.
Vừa dứt lời, liền nhận lấy vài ánh mắt căm giận, “Cậu cho là ai cũng giống như cậu, bình thường đều dụng công học, đến lúc trước khi thi không cần phải điên cuồng ôn tập sao?”
Cung Tiểu Kiều đầu đầy hắc tuyến.
Thì ra mai là cuộc thi cuối kỳ, cô thật đúng là không chú ý đến.
Lại nói, cô rất dụng công học sao?
Cô chính là vào lúc tâm tình không tốt thì đi đọc sách làm bài thi để trút căm phẫn thôi.
-
Cung Tiểu Kiều ngủ ở giường trong cùng của phòng, còn Tịnh Bình nằm ở giường bên cạnh cô.
Lúc đi ngủ, Tịnh Bình đẩy đẩy cô, “Này, cậu thật sự muốn đi?”
“Cơ hội tốt, vì sao không đi?” Tối không qua ngủ không đủ giấc, lúc này đây nhu cầu cấp bách của cô là ngủ.
“Cô Hành Thâm nhà cậu cho phép cậu đến nơi như vậy sao?”
“Có quan hệ gì tới anh ta!” Nhắc tới Cố Hành Thâm cô liền phiền lòng, thiếu chút nữa nhịn không được ngồi dậy làm bài thi.
Lại nói, hiện tại cô thành tích tốt đến như vậy, thật đúng là có không ít công lao của Cố Hành Thâm.