CHƯƠNG 4: BỐN, HONEY, CHÚNG TA ĐI CƯỚP NHA.
Cuối cùng cũng ăn xong bữa tối, Sở Thiên Tiếu cười hỏi Lương Thiểu: “Cậu rất thiếu tiền sao?”
Lương Thiểu hơi gật đầu một cái.
“Tôi có biện pháp kiếm tiền.”
“Làm sao?”
Sở Thiên Tiếu cười kẹp hai ngón tay “Thuốc.”
Lương Thiểu cung kính giúp hắn châm lửa.
Sở Thiên Tiếu hít một hơi thật sâu, nheo mắt lại tà mị cười “Như vầy, chúng ta đi cướp nha.”
Ăn cướp là một vấn đề hết sức nghiêm túc, chí ít cũng không đơn giản như làm tình.
Thế nhưng cái kiểu cười của Sở Thiên Tiếu toát ra một thứ ma lực, làm người ta cảm giác bất cứ chuyện phi lý nào hắn cũng có khả năng làm được.
Thế là bắt tay vào công tác chuẩn bị, Lương Thiểu trưng ra bộ mặt thấy chết không sờn.
Y bước vào sào huyệt của ăn cướp, nhìn Sở Thiên Tiếu mang ra thứ gì đó.
Bao tay.
Bít tất.
Nước hoa?
Kẹo cao su??
Áo mưa??? ()
(: condom, e hèm đỏ mặt)
Chúng ta đây là chuẩn bị làm tình hay đi chém giết?
Sở Thiên Tiếu một bên rít thuốc, một bên khoa tay múa chân: “Nhớ kỹ phải đổi đồ gợi cảm một chút, không có cường đạo nào mặc đồ lót màu trắng.”
Con mèo kế bên nhe răng trợn mắt phản bác: “Anh là chuẩn bị đi xin việc hả? Phải biết rằng cà – vạt cũng là hung khí.”
“Giết người ta hay hơn là không cẩn thận bị người ta giết.”
“Được rồi.” Sở Thiên Tiếu hít một ngụm thuốc nhắc nhở y ” Vậy bít tất phải là loại nữ tính, áo mưa nhất định phải là Durex.”