Kế Hoạch Hủ Nữ: Bẻ Thẳng Thành Cong

Chương 1: Chương 1




Trên thế giới đã có chừng 8 tỷ người, còn không biết có bao nhiêu là heo… Người lẫn heo đều nhiều như vậy khiến Thượng đế gia gia thật rất phiền lòng, kết quả hiệu suất làm việc giảm sút, sai sót rất nhiều, tỉ như để một con heo đầu thai thành người.

Dân số nhiều như vậy, Thượng đế gia gia quyết định ra hạ sách nhằm “tinh giản biên chế”, cho mỹ nam sinh ra đều thành đồng tính khiến không ít nữ nhân thương tâm tự sát, rất nhiều nam nhân vì mỹ nam mà dính AIDS, Thượng đế gia gia hài lòng tự khen mình quá thông minh, sau lại phát hiện xu hướng này có vẻ không tốt lắm, cứ đà ấy sớm muộn gì loài người cũng tuyệt diệt. Vì vậy Thượng đế liền sáng tạo ra hai loại người, thẳng nam tuyệt đối cùng hủ nữ. Tỷ lệ thẳng nam nhiềm AIDS rất nhỏ, hủ nữ thấy nam nam chỉ biết hưng phấn. Thượng đế gia gia mải dương dương tự đắc, không ngờ sơ ý mắc sai lầm để một con heo đầu thai làm hủ nữ.

Bạn Chu Tiểu Bạch nhà ta năm nay 25 xuân xanh, “hủ hóa” từ khi nào không rõ.

Giới tính nữ, chủng tộc không rõ.

Quan điểm sống một: có thể ngồi tuyệt không đứng, có thể nằm tuyệt không ngồi.

Quan điểm sống hai: không ăn McDonald là có lỗi với danh hiệu hủ nữ.

Quan điểm sống ba: kiên quyết giấu “tiềm năng chưa khai quật” đến cùng.

Quan điểm sống bốn: muốn ăn no chóng lớn phải có tiền.

Quan điểm sống năm: ta muốn đi Tây Tạng! (1)

Gần đây bạn Chu Tiểu Bạch tâm tình rất tốt, vốn suốt ngày ăn bám trong nhà còn muốn hao tiền tốn của cho Net, khả năng nuôi heo của mẹ cô nàng đã lên đến cực hạn rồi. Bạn Chu Tiểu Bạch kì này phải rời nhà tự lập cánh sinh rồi ư? May là chuyện này năm một tuổi bạn đã rành, nhờ vậy mẹ bạn mới xác định bạn quả thực là người, không phải heo.

Vấn đề nằm ở sau khi tái sinh… Hơn nữa vấn đề rất lớn. Gần đây bạn đã thành công đặt chân lên con đường tái sinh, tại một siêu xí nghiệp xa xỉ thối nát tìm được một chỗ cho bạn suốt ngày hư thối, làm một nhân viên văn thư nho nhỏ, công việc này thật là tốt, không có việc gì chỉ cần đánh chữ đóng dấu gọi điện thoại, cả ngày trừ đi ăn với ra WC, không cần rời chỗ ngồi! Trọng yếu nhất là lên mạng không giới hạn, hơn nữa tốc độ siêu nhanh, một bộ GV (2) mấy tiếng chỉ chốc lát đã tải xong, chưa kể chỗ ngồi của bạn cực kì hoàn mỹ, nằm ngay chỗ ngóc ngách tận cùng của phòng làm việc siêu lớn, bạn có thể tha hồ trụy lạc…

Chưa kể ở đây tuy bí mật, nhưng bạn chỉ cần thò đầu ra là cái gì trong phòng cũng không thoát khỏi tầm mắt, tỉ như trưởng phòng nhìn nhân viên nam nào đầy dâm đãng, tràn ngập ý vị YY (3). Mỗi khi bạn nhìn máy vi tính mà thấy muốn ngất liền ló đầu tự tìm chút lạc thú nhân sinh.

Tỉ như ngày nào đó Tiểu Bạch liếc thấy trưởng phòng đang nói chuyện cùng tay phụ trách đồ họa nào đó, ánh nhìn lồ lộ vẻ YY, lồ lộ đến độ bạn hận không thể ở sau đẩy trưởng phòng một cái lao tới như sói vồ mồi. Trưởng phòng đại nhân không ngờ quả thực lao tới, còn chút nữa lao luôn ra ngoài cửa, “Quản lí có chuyện gì vậy?” bộ dạng tươi cười nịnh nọt đến Tiểu Bạch cũng thấy xấu hổ thay.

Quản lí nghiêm mặt nói, “Lát nữa cấp trên họp, tìm mấy người đem sổ tay quảng cáo chuẩn bị rồi mang lên đó.”

“Vâng, tôi hiểu rồi.” Trưởng phòng thấy cấp dưới có X thèm khát, thấy quản lí là X bất lực, đúng là co được duỗi được! Tiểu Bạch vừa nghĩ vừa nhô đầu khỏi cái góc âm u, tận lực nhìn qua vách ngăn giữa bàn mình với bàn đối diện .

Trưởng phòng tiễn xong quản lí, đảo mắt một cái phát hiện ngay cái đầu bạn Bạch thò ra, “Chu Tiểu Bạch! Cô đem sổ tay lên phòng họp tầng 38.”

“A…” Tiểu Bạch giờ mới chịu tỉnh hồn, “Nhưng tài liệu chưa đánh xong (GV của bạn sắp tải xong đến nơi… Hơn nữa ghế ngồi ấm chỗ nãy giờ bạn căn bản không muốn rời đi chút nào!).”

Trưởng phòng lườm bạn một cái, “Đi xong về gõ tiếp! Sơ yếu lý lịch của cô không phải viết vốn là dân học thể dục ra sao, một mình cô mang đi được rồi…”

“A…” Bạn Bạch miệng hết há lại ngậm, quả thực bạn vốn là dân tay ngang. Thể dục ấy à… Ban đầu bạn vì hoàn thành mộng tưởng vĩ đại hết ăn lại nằm mới dứt khoát quyết chí học đô vật, ai ngờ cuối cùng mới phát hiện luyện đô vật không phải chỉ ăn là xong mà còn phải động tay động chân, vì thế liền kiên quyết bỏ luôn… Nhưng sơ yếu lý lịch vết tích còn ghi, cả trên thân thể cũng để lại dấu vết không thể xóa nhòa…

“A…” Bạn Bạch hít vào một hơi rồi ôm lấy chồng sổ tay qảng cáo in màu cao đến một thước xông ra cửa phòng.

Cả phòng kinh ngạc tán thán, “Thật mạnh quá đi… Quả là nhìn không ra!” Tuy Chu Tiểu Bạch không phải gầy gò ghê gớm nhưng vóc người cũng chỉ thuộc loại trung bình, coi như hơi cao một chút mà thôi, thâm tàng bất lộ như vậy quả khiến người ta giật mình!

Trưởng phòng đắc ý nói, “Phòng tuyên truyền chúng ta sống nhờ đầu óc cả, cũng nên có người sống nhờ thể lực chứ…” Trưởng phòng đại nhân … thì ra là vì như vậy mới nhận Chu Tiểu Bạch vào ư…

Tiểu Bạch ôm sổ tay tuy rất nhẹ nhàng nhưng quên luôn bản thân không nhìn thấy đường, dựa vào cảm giác cùng ước đoán liền thẳng hướng thang máy, vào được coi như tương đối dễ dàng nhưng trong thang máy không một bóng người đích thực là chuyện có chút 囧, bạn hình như… còn không có bản lĩnh mọc ra cái tay thứ ba.

Bạn Bạch đứng dựa trong thang máy, chất đống đồ cao ngất trên mặt đất mà không ngã xem ra độ khó rất cao, nhưng bạn lại không thể không ấn nút lên lầu. Bạn Tiểu Bạch ngẫm nghĩ rồi rút chân khỏi giầy cao gót, nhấc chân một người góc 90 độ, ngón cái nhắm thẳng nút tầng 38 mà nhấn… Nhưng… với không tới!

Vì sao không phải 37? Cũng không phải 39? Nên biết 39 còn ý nghĩa khác kìa… Sao lại cứ phải là 38?

Bạn gắng sức giơ chân lại còn phải đề phòng đồ trên tay rơi xuống, nếu bạn là heo thì tốt rồi, còn có thể lấy mũi mà bấm nút.

Ngay lúc bạn Bạch nhấc chân nỗ lực, đột nhiên cửa thang máy lại mở ra, có người vào hỗ trợ rồi! Bạch ta còn chưa kịp hai mắt đẫm lệ, vừa thấy người lập tức hối hận, hối hận đã đáp ứng mang đống đồ này, càng hối hận giơ chân bấm thang máy… Còn chưa hết, hối hận nhất chính là khi trước mới vào công ty không nên nghiêng ngó thấy tổng tài (4) đứng chụp ảnh chung với cả bộ sậu mà sinh mê mẩn, như vậy bạn hẳn có thể mặt không đổi sắc buông chân chứ không phải giơ bộ mặt như người bị táo bón, khóe miệng giật giật, chậm rãi thả chân, hướng về phía hai vị trợ lý đang ngẩng cao đầu như lấy mũi mà nhìn bạn Bạch cười mỉa, nói “Chào… chào tổng công (5), không, tổng… tài!”

Ánh nhìn sắc bén của Mặc Duy Chính khẽ liếc chồng sách ngất ngưởng trước mặt Bạch ta, lực xuyên thấu của đường nhìn vô cùng mạnh mẽ, khí thế của thẳng nam quả nhiên cường đại, khí tức của thẳng nam quả nhiên khiến bạn khó chịu.

“Công ty gần đây thức ăn tốt thật…” Hắn nhàn nhạt mở miệng, thanh âm tràn ngập giễu cợt, “Một nhân viên nữ tinh thần cũng tốt như vậy.” Nói xong đưa tay định bấm nút tầng 38, song ngón tay gần chạm tới chợt dừng lại , liếc qua hai trợ lý rồi không chút do dự rút khăn tay từ túi áo ngực trái lau lau mặt phím, sau đó đưa khăn cho một trợ lý, khóe miệng hơi nhếch.

Đổi lại là người khác, tình huống khác, bạn nhất định một tay xốc cổ áo thằng cha này mà quẳng xa ngoài tầm nhìn 20m. Nhưng hôm nay bạn chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt, chịu vũ nhục lớn lao mà còn phải gượng cười, “Hahaha…” Bạn đột nhiên nghĩ điệu cười của mình cực kỳ nịnh bợ, cùng với điệu cười của trưởng phòng hình như rất tương tự.

Tuy hành vi của bạn thực không có cốt khí, nhưng ai bảo đối phương là tổng tài đè đầu cưỡi cổ bạn không biết bao nhiêu tầng chứ… Dù không phải BOSS cửa cuối song lực công lực thủ của hắn không thể xem thường được.

.

Chu Tiểu Bạch VS Mặc Duy Chính

Công: 50 ? ? ? ? ? ? ? ?

Thủ: 50 ? ? ? ? ? ? ? ?

.

Lực công kích cùng lực phòng ngự của người này căn bản không phải loại Tiểu Bạch dám mó vào, lấy năng lực hiện có đi đối đầu đúng là chuyện ngu hết thuốc chữa! Tiểu Bạch vừa nghĩ vừa cười, không hề hay biết bên kia thang máy một mảnh an tĩnh, Mặc Duy Chính vốn không thèm chú ý đến bạn từ khuya, vậy mà Bạch ta cứ như đồ chơi lên dây cót, cười mãi không thôi.

“Ha ha ha ha … … …”

Một nữ trợ lý bỗng bật cười, Mặc Duy Chính quay đầu lại thoáng nhìn, lập tức yên xuống hơn phân nửa, ngoại trừ bạn Bạch vẫn “Hahahaha…”

Chờ thang máy rung lên một tiếng trong trẻo rồi dừng lại ở lầu 38, Mặc Duy Chính ra ngoài trước tiên, theo sau là hai trợ lý, giày cao gót gõ trên nền đá nghe “tanh, tanh”, Bạch ta chép miệng, đối với thẳng nam đằng sau kéo cả bầu đoàn nữ nhân đúng là khó chịu… Mặc dù Mặc Duy Chính mặt tiền dư sức làm nữ nhân thét chói tai nhưng với một hủ nữ mà nói, nam nhân không phân biệt đẹp xấu, chỉ có công cùng thụ.

Có điều bạn Bạch rất nhanh đã hối hận nghĩ vẩn nghĩ vơ nãy giờ, vì cửa thang máy rất xấu tính đã đóng ngay lại, bạn đưa chân ra cản thì đã muộn, cộng thêm ai đó dưới lầu buồn tình nhấn gọi thang máy khiến bạn Bạch còn chưa kịp ra ngoài nhìn số tầng càng lúc càng giảm, lòng buồn bực không gì sánh được.

.

.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.