Nếu nói tôi không buồn thì là đang dối lòng. Mặt dày đi phá đám, tán trai xong lại bị nó lợi dụng để người yêu nó ghen. Bây giờ thì lại muốn mình làm kẻ thay thế. Xin lỗi, chị đây không cần. Nếu không phải do thằng anh ghen ăn tức ở kia phá đám thì chị cũng trai theo cả đám nhá!!! Hơi bị sỉ nhục rồi đấy. Thế quái nào mà tôi lại bấm điện thoại gọi cho thành Giẻ. Nghe nó nói "Alo" mà cũng chẳng biết nói gì vì cũng chẳng nhớ mình gọi cho nó làm quái gì?!
- Mày ơi tao buồn.
- Thì làm sao? - tôi nghe tiếng nó ngáp. Chậc chậc. Chắc con lợn này đang ngủ chiều đây mà.
- Mày hát tao nghe đi.
- Không. Tao biết hát quái đâu. Mày điên à?
- Con chó.
- Gâu gâu.
- Mày sủa chả hay gì cả.
- Mày lại lên cơn hả hà mã? Giọng mày lạ thế? Nhẹ nhàng lạ.
- Đã bảo đừng có gọi tao bằng cái con mặt bò thân lợn đấy cơ mà???
- Rồi. Đúng là mày rồi. Thế mày muốn thế nào?
- Hát đi.
- Nhà em có nuôi một con chó. Nhà em có nuôi một con mèo. Con mèo thì nó kêu meo meo. Con chó thì nó sủa gâu gâu. Mèo thì bắt chuột. Chó thì giữ nhà. Mèo và chó tuy gần mà xa. Mèo và chó tuy gần mà xa.
- Mày hát cái quái gì đấy? Mày chế đấy à?
- Đâu, tao nghe đứa em họ học mầm non hát mà.
- Con lợn. Mày không biết hát bài tử tế nào à?
- Không. Tao nghe nhạc Âu Mỹ chứ có nghe nhạc Việt đâu mà biết.
- Thôi mày ngủ tiếp đi con lợn.
- Mẹ. Đang ngủ tự dưng gọi bố dậy.
Chẳng hiểu sao tôi rất thích chọc tức tên này. Đứa trai đẹp đầu tiên mà ở trước nó tôi thấy mình là mình. Không cần phải giả vờ hiền thục nết na, không cần cố ăn nói nhẹ nhàng hay luyến giọng sao cho nhí nhảnh dễ thương ^^ À không tính mấy đứa gay vì tụi nó tuy đẹp nhưng không phải đối tượng của tôi. Mà chắc gì tên này đã chuẩn man? Bây giờ là nhiều trai cong giả trai thẳng lắm. Phải hết sức tỉnh táo mới được.
Chẳng biết làm gì, tôi đành đi làm một việc mà ít khi làm. Tôi chỉ làm nó lúc buồn hoặc lúc mama đại nhân bắt làm. Một việc hết sức vĩ đại và lớn lao. Dạ, vâng, đó chính là dọn phòng. Đầu tiên là xếp mấy đống sách vở, giấy tờ tùm lum trên bàn. Cái bàn tên là bàn học mà tôi hầu như chẳng bao giờ dùng để ngồi học. Đừng vội thắc mắc, tôi toàn mang sách lên giường học cho thoải mái. Mùa đông học trên giường được rúc trong chăn rất là ấm còn mùa hè mà ngồi bàn học muỗi đốt chân ngứa bỏ xừ =.= Thế đấy, vậy nên công dụng của bàn học là để sách à nên nói là bày sách thì đúng hơn. Mà bàn học để cạnh giường thì rất chi là tiện cho việc để đồ ăn lên đấy. Vừa học vừa ăn mới học vào được chứ. Ông cha ta đã có câu "Có thực mới vực được đạo". Và còn một cái tiện nữa là ăn xong rất tiện vứt vỏ bánh kẹo lên đấy để lúc nào nhiều nhiều rồi gom vứt sọt rác một thể ~(*+﹏+*)~
Thôi, nãy giờ lạc đề quá. Mỗi cái bàn học mà tả lắm quá. Mình thấy phòng mình cũng sạch mà. Sao mami cứ kêu "Mang con lợn bỏ vào đấy là thành cái chuồng lợn luôn" là sao? Chưa bằng 1% của Nodame nốt. Mà Nodame nó ở bẩn kinh dị như thế vẫn còn có anh Chiaki đến dọn phòng giúp cơ mà? Hay phòng mình chưa đủ bẩn? Biết đâu nếu bắt chước Nodame chất cả đống rác vài năm ra sau ban công rồi sẽ có Chiaki nhà kế bên phiên bản đời thực đến giúp mình. À mà nhà kế bên trái là nhà thằng Bun có mỗi tên Giẻ với nhà bên phải thì có cái thằng bổ luống phong cách những năm hai nghìn có nốt ruồi bự chảng ngay mép. Thôi, ta không cần các ngươi cứu giúp linh hồn đâu. Đấy, vừa nhắc đến đã thấy nó ra khỏi cổng kìa. Ý tôi nói là cái tên nốt ruồi kia kìa. Nó còn ngước lên nhìn tôi vẫy tay chào kìa X﹏X sặc, nó thấy mình nhìn nó rồi. Chết đấy, tôi cũng mỉm cười méo mó vẫy tay lại. Tự dưng nhớ đến hồi bé, lũ trẻ xóm tôi cũng hay chơi với nhau. Mỗi lần nó chạy về nhà khóc mách bố nó bị tôi bắt nạt là bố nó lại dắt nó sang nhà tôi nghiêm mặt bảo tôi: "Con dâu, đừng có bắt nạt chồng con như thế!". Ngày đấy còn bé biết dâu rể chồng con là cái qué gì đâu -_- Về sau cứ bị dụ cho kẹo rồi gọi bố mẹ chồng. Hồi đấy ăn kẹo thấy ngọt lắm cơ mà bây giờ nghĩ lại thấy thật là Đắng Lòng. Bây giờ nếu cho tôi vượt thời gian để gặp bản thân mình hồi đấy thì tôi sẽ tát cho nó phát rồi chửi:"Con ngu!!". Như thế chắc nó sẽ khôn ra.
Tự dưng thấy lúc bé mình rõ trẻ trâu. Thằng kia nó bằng tuổi lão Khoa, tức là hơn một tuổi. Không phải hỗn nên không gọi anh mà là hồi bé toàn bắt nó gọi chị nên quen rồi. Mà hồi bé nó cũng ngu cơ, toàn bị mình bắt nạt. Con trai con đứa gì mà hơi tí khóc nhè. Nhớ lại xem nào...lúc đấy nó cũng không đến nỗi quái dị như bây giờ. Không có bổ luống và không có mở mồm ra là thấy nói "giải phẫu". Khổ, nó là trai chuyên sinh. Có mơ ước lớn lao từ thuở bé thơ là trở thành bác sĩ khoa sản. Trừ cái nốt ruồi là thương hiệu cá nhân ra thì lúc bé nó cũng gọi là mũm mĩm đáng yêu. Cái má phúng phính nhìn chỉ muốn tát cho phát. Vâng, là tát chứ không phải nhéo đâu. Tát mấy đứa nhiều thịt sướng tay cực :3 Chết, hình như mình lại vừa kích động bạo lực thì phải.
Sao hồi bé mình không biết đến trai đẹp và yêu cái đẹp sớm hơn nhỉ? Ngày đấy chỉ biết ăn với ăn T_T Hồi đấy tôi ngây thơ lắm. Về nhà hỏi mẹ "Chồng là gì?" và được mẹ giải thích "Như bố con là chồng của mẹ" sau đó lại hỏi bố "Con dâu là gì?" và được bố giải thích "Mẹ con là con dâu của ông bà nội con". Tôi cũng gật gật tỏ vẻ đã hiểu. Nhưng thực ra nói thật là lúc đấy tôi vẫn chưa hiểu cái quái gì đâu. Chỉ nghĩ đơn giản là nếu thằng béo làm chồng mình sau này tha hồ tát và bố mẹ nó là bố mẹ chồng mình thì cũng không tệ, suốt ngày được cho kẹo. Thế đấy, chỉ vì mấy cái kẹo bèo bọt đấy mà tôi tuyên bố với nó "Gia Huy! Sau này mày nhớ phải làm chồng chị đấy". An Thy, đâm đầu vào tường cho bớt ngu đi. Thực ra mọi chuyện đã chỉ là dĩ vãn cho đến hồi Tết gia đình nó sang nhà tôi chúc Tết và bố nó nói một câu:"Anh chị khách sáo gì chứ, đằng nào sau này gia đình hai bên cũng làm thông gia". Bố mẹ nhìn tôi với ánh mắt kiểu "con mắt nhìn trai đẹp của mày dạo này xuống cấp thê thảm vậy hả con?". Bố mẹ nhìn gì vậy chứ T_T ý họ là với lão Khoa kia kìa, không phải con.
Dù gì tôi với tên dị đấy cũng miễn cưỡng gọi là thanh mai trúc mã. Trong truyện thanh mai trúc mã của nữ chính toàn soái ca đẹp rạng ngời, phong độ, manly, kool vô đối. Vậy mà sao số tôi khổ thế này. Ngày xưa ngu dữ vậy? Mấy con nữ chính trong truyện toàn ngu ngu ngơ ngơ không quan tâm trai đẹp mà toàn thấy vớ được soái ca là sao? Hận, ta hận. Nhất định bà trời lại lên cơn ghen ghét khiến ông trời công tư không phân minh vì vợ hãm hại ta đây mà.
**********
Có bạn bảo mình truyện còn ít nhân vật nên mình cho thêm nam mới đây. Có ai kết bợn Gia Huy không nào? :v hẳn là cuộc sống An Thy sẽ phong phú lắm đây ^_^ cmt cho mình ý kiến nào. Có ai biết ta bị cuồng đọc cmt của đọc giả không? :)) khen chê đều được =))