Chúc Tường Viên nói tin tức bị lộ là bởi vì khi anh ta cho người đi tìm nơi để phi thuyền và xe kéo, đã nghĩ đến việc nếu phải đưa vật này đi thì không thể giữ kín được, mà đây cũng không phải là ngôi mộ hay thứ đồ không tốt lành gì, cứ thế bị truyền tin đồn ra sẽ gây ảnh hưởng đến nhà máy. Nhưng thứ này là đồ lạ, có thể truyền một ít thông tin ra ngoài, lúc ấy anh ta đã hỏi qua Nghiêm Tắc Thâm xem có cần phải đặc biệt giữ bí mật không, Nghiêm Tắc Thâm cũng nói là không cần, bởi vì đến lúc Nghiêm Tắc Thâm muốn tìm người đến giám định chắc chắn sẽ không giữ bí mật được.
Nên khi cậu đàn em hỏi anh ta cần làm gì thì vừa đúng lúc người đó đang ngồi uống cà phê với một người bạn làm phóng viên của tờ Tin tức buổi tối, cậu ta có tiện mồm nói với người phóng viên kia một chút, và người bạn này cũng cảm thấy có hứng thú nên nói muốn đến xem luôn.
Lúc ấy Chúc Tường Viêm nghĩ không cần giữ bí mật nên không ngăn cản. Hẳn bây giờ người đó đã đến công trường rồi cũng nên?
Vệ Thường Khuynh lập tức trầm giọng, nói. “Cậu gọi điện thoại hỏi đi, nếu đối phương đã chụp hình thì ngăn cản anh ta phát tán ảnh ra ngoài.” Tuyệt đối không thể để kẻ thù đang núp trong bóng tối của họ biết đến thứ này, nếu đối phương mà biết thì không biết hắn sẽ cướp cái phi thuyền này đi làm gì, nếu chỉ muốn về Liên minh thì không sao, nhưng nếu mục đích của đối phương không phải là để về Liên minh thì sao?
Nếu đối phương lấy cái phi thuyền này ra nghiên cứu phát triển, rất có khả năng sẽ tạo nên làn sóng mạnh mẽ trong giới khoa học kỹ thuật, nó có thể gây ảnh hưởng đến cả một quốc gia, thậm chí là toàn bộ thế giới.
Quan trọng nhất là nó sẽ gây ra chuyện thay đổi lịch sử của Liên minh các hành tinh.
Đến lúc đó, rất có khả năng anh sẽ không thể quay về được nữa.
Nghĩ đến đây, Vệ Thường Khuynh đột nhiên cảm thấy hình như mình vừa chạm đến tâm tư của một người nào đó, nếu người đến thế giới này chính là kẻ kia, thì chuyện này hoàn toàn có thể xảy ra! Bởi vì gã đó là một người vô cùng điên cuồng và cố chấp!
Nghĩ tới đây, anh lại bồi thêm một câu nữa. “Ngay lập tức.”
Khi Vệ Thường Khuynh nghiêm túc, quanh thân anh có loại khí thế khiến người khác cảm thấy bị áp bức, Chúc Tường Viêm lập tức cầm điện thoại di động lên.
Anh ta hỏi thăm và đúng là đối phương đã đến công trường xem vật kia rồi.
“Tiểu Chúc tổng, thứ này đúng là quá thần kỳ, bọn em chụp được rất nhiều ảnh, đang trên đường về và thảo luận cách thức, bọn em đều nhất trí cho rằng đây sẽ là một khám phá lớn trong cộng đồng khoa học ở Trung Quốc, đủ để gây tiếng vang trên toàn thế giới, vật thể đó rất có thể là đĩa bay của người ngoài hành tinh đấy! Cậu bạn phóng viên của em đã gửi ảnh chụp cho tổng biên tập của cậu ta, tổng biên tập cũng đã gửi cho người bạn của ông ấy ở viện khoa học, vừa đúng lúc anh gọi điện tới, em có thể hỏi Nghiêm tổng của tập đoàn Lập Hoa rằng đến lúc đó chúng ta có thể tổ chức một cuộc họp báo lớn được không? Để Diệu Đông chúng ta, tập đoàn Lập Hoa cùng tờ Tin tức buổi tối ở thành phố K đồng khởi xướng, sau đó mời các tạp chí lớn đến…”
“Dừng lại.” Chúc Tường Viêm toát hết cả mồ hôi, anh ta vừa hỏi có một câu mà tên nhóc này đã hưng phấn nói một tràng kích động như vậy làm cái gì hả?
“Bảo người bạn phóng viên kia của cậu xóa hết mọi ảnh chụp, còn nữa, nói với tổng biên tập báo Tin tức buổi tối phải áp cho bằng được việc này xuống.”
“Tiểu Chúc tổng, việc này sao có thể áp xuống được?” Gã đàn em kia sửng sốt, không hiểu gì cả: “Về công về tư, việc này đều không thể áp xuống được, anh suy nghĩ một chút…”
Mặt Chúc Tường Viêm trầm xuống. “Còn cần cậu nói nhảm với tôi? Tôi bảo áp xuống thì áp xuống!”
“…Vâng. Để em nói với cậu ta luôn.”
Chúc Tường Viêm cúp điện thoại, nhìn mọi người và nói: “Việc này là do em cân nhắc không chu toàn.”
“Không trách anh được.” Tề Tiểu Tô lắc đầu. Nếu cũng không biết vật này là gì, mà do Thịnh Tề lôi ra được thì chắc chắn cô cũng sẽ vì Thịnh Tề mà chọn cách công khai thông tin, tổ chức một cuộc họp báo tầm cỡ, đến lúc đó chính phủ muốn Thịnh Tề phối hợp thế nào cô cũng làm theo.
Nếu cung cấp được thứ tốt cho chính phủ thì lúc ấy sẽ thu hút được rất nhiều người nhìn vào ở thành phố này, đúng là một cơ hội tốt để tạo dựng tiếng vang.
Nhưng vật này quá đặc thù, có Thiếu soái ở đây, cô chỉ có thể suy nghĩ vì anh mà thôi, đương nhiên cũng là vì diễn biến của dòng chảy lịch sử, suy nghĩ cho tương lai sau này của Liên minh.
Theo như miêu tả của Thiếu soái thì Liên minh các hành tinh mặc dù còn tồn tại rất nhiều khuyết điểm cùng thiếu sót, nhưng nó là tương lai mạnh mẽ của Trung Quốc, ở Liên minh các hành tinh đã có dấu hiệu là nước đứng đầu.
Cô cũng không muốn tùy tiện làm thay đổi tương lai đó.
Mặc dù cô không biết cái gã đang trốn trong bóng tối cũng là người đến từ Liên minh kia có mục đích gì, nhưng cô hoàn toàn đồng ý với quan điểm của Thiếu soái và ủng hộ quyết định của anh, đối phương chắc chắn là kẻ địch của họ.
Im lặng một lúc, Chúc Tường Đông đột nhiên nói: “Để tôi gọi điện cho tờ Tin tức buổi tối.”
Lấy thân phận của anh ta, chỉ cần một câu nói là tổng biên tập của tờ Tin tức buổi tối sẽ đồng ý.
Nhưng đầu dây bên kia không có ai nhấc máy.
“Tiểu Nhất, điều tra xem có chuyện gì xảy ra.” Trong lòng Tề Tiểu Tô bỗng sinh ra một cảm giác không ổn.
Hệ thống Tiểu Nhất lập tức truy tra thông tin của tổng biên tập, vừa xâm nhập vào, Hệ thống bên trong của nó đột nhiên dừng lại một nhịp, rồi sau đó các lệnh hỗn loạn cả lên.
Tề Tiểu Tô là người bị ảnh hưởng trực tiếp nhất. Cô cảm thấy nháy mắt đó ở trong đầu như có tia lửa nổ tung, ngay sau đó đầu óc cô trống rỗng, trước mắt tối sầm, chưa kịp phản ứng gì cả người cô đã ngã quỵ xuống.
“Tiểu Tô!” Vệ Thường Khuynh ngồi cạnh nhanh tay ôm lấy cô vào lòng.
Tất cả mọi người đều bị dọa đến mức nhảy dựng lên, vì quá vội nên Chúc Tường Đông suýt làm đổ ghế.
“Sao vậy? Làm sao thế này?”
“Tiểu Tô!” Nghiêm Tắc Thâm và Chúc Tường Viêm cũng rất kinh hãi.
Đang yên đang lành tự dưng lại bị xỉu?
“Nhanh, mau đưa cô ấy đến bệnh viện!” Chúc Tường Đông lo lắng, cầm điện thoại lên: “Mau lái xe đến cửa!”
Vệ Thường Khuynh nghiến răng, anh biết rõ tình trạng cơ thể của Tề Tiểu Tô, cô không thể nào vô duyên vô cớ mà ngất xỉu được. Cô ấy không thể có những biểu hiện như tụt huyết áp hay bị bệnh nào đó! Bởi vì mỗi bữa ăn của Tề Tiểu Tô đều được Hệ thống tính toán dinh dưỡng rất kỹ lưỡng, thời gian gần đây cũng không huấn luyện cao độ gì, thỉnh thoảng Hệ thống Tiểu Nhất lại kiểm tra tình trạng sức khỏe thân thể cho cô. Có thể nói, ngoại trừ lần quay trở về quá khứ và sau đó bị suy yếu mất một đoạn thời gian thì cơ thể của cô tốt hơn nhiều so với người bình thường! Dù gì cô cũng từng trải qua hai lần cường hóa rồi!
Cho nên chuyện bị ngất xỉu lần này chỉ có thể do Hệ thống!
Hệ thống đã xảy ra chuyện gì?
Bị tấn công!
Kẻ có thể tấn công No1, ngoại trừ cái tên mà trong lòng anh đã chắc chắn đến 70% kia thì không còn ai khác! Nhưng tại sao đối phương lại có năng lượng để tấn công No1?
Chuyện này đã vượt ra khỏi dự tính của anh.
Vệ Thường Khuynh càng nóng vội càng đau lòng, nhưng trên mặt anh vẫn giữ vẻ lạnh lùng tàn khốc, anh bế Tề Tiểu Tô lên rồi bước nhanh ra khỏi nhà hàng. Chúc Tường Đông và Nghiêm Tắc Thâm theo sát ở bên cạnh. Chúc Tường Viêm kéo một người phục vụ đến nói ký sổ cho Tiểu Chúc tổng rồi cũng vội vàng đuổi theo sau.
Thậm chí bọn họ còn không để ý đến một vài phóng viên giải trí đang ăn ở trong nhà hàng này đã chụp ảnh họ bằng điện thoại di động hoặc máy ảnh.
Anh em nhà Chúc thị ở thành phố K! Giám đốc Nghiêm Tắc Thâm của tập đoàn Lập Hoa! Và một người thanh niên trẻ tuổi khôi ngô tuấn tú đang bế một cô gái bị hôn mê giống như là chủ tịch của Thịnh Tề, Tề Tiểu Tô!
Đây chắc chắn là một tin tức gây bão!