Con hổ già đã sống nhiều năm trong vườn bách thú chính là nói anh em Biên gia này, ý chỉ bọn họ đã quen được người ta nịnh nọt, tâng bốc, căn bản chẳng có bản lĩnh, chẳng có móng vuốt sắc bén gì, thả ra mà còn dám xưng vương thì cứ chờ bị dã thú xé xác đi thôi.
Sư tử con, là chỉ cô sao?
Thấy trong mắt cậu chủ của Biên gia có ánh sáng lạnh lóe lên, Tề Tiểu Tô cười rạng rỡ: “Xin lỗi nhé cậu chủ Biên, tôi chỉ kể một câu chuyện ngụ ngôn thú vị về động vật mà thôi, chắc không phải anh nhập vai vào câu chuyện luôn rồi đấy chứ?”
Rõ ràng là cô muốn đi tìm chết mà. Vẫn ngại chưa đủ nên còn đổ thêm dầu vào lửa sao?
Có người không nhịn được mà hít vào một hơi lạnh.
Biên Hải Thành vẫn nhìn cô, nhìn không chớp mắt, sau đó bật cười: “Sao lại thế được, cô Tề rõ ràng đang kể chuyện ngụ ngôn cơ mà.”
Nghiêm lão đang định nói chuyện thì Tề Tiểu Tô đã nhìn về phía ông, trước khi ông lên tiếng, cô đã lại cao giọng nói: “Chuyện cười cũng kể xong rồi, chính thức tự giới thiệu với mọi người một chút. Tới tham gia tiệc rượu lần này, tôi không đi theo Nghiêm lão và tổng giám đốc Nghiêm, tôi có thư mời.”
Lời vừa nói ra, mọi khách mời đều kinh ngạc.
Đi theo người ta tới và có thư mời tới là hai thân phận hoàn toàn khác nhau. Lúc này đây, người được mời đều là các đơn vị doanh nghiệp làm ăn, mà nhất định phải là những doanh nghiệp có danh tiếng, có sức ảnh hưởng ở thành phố D này, hoặc là có mối quan hệ rất mạnh. Mà cho dù không phải lãnh đạo của các doanh nghiệp thì người có thể tới đây dự tiệc chứng tỏ đều không phải là bao cỏ rồi.
Ngay từ đầu, bọn họ đều cho rằng cô gái trẻ thế này theo đuôi bố con Nghiêm gia tới đây, giờ cô lại nói cô có thư mời là sao?
“Công ty Thịnh Tề vừa mới cất bước, mong mọi người chỉ bảo nhiều hơn.” Tề Tiểu Tô nói, ánh mắt vẫn nhìn thẳng vào Biên Hải Thành.
Lúc đầu Nghiêm lão không biết tại sao cô lại muốn tự giới thiệu cái này, giờ nghĩ lại liền lập tức hiểu ra, trong lòng không khỏi run lên, một cảm giác ấm áp vì được che chở cũng nở rộ.
Biên gia cho rằng Nghiêm gia là chỗ dựa của Tề Tiểu Tô nên mới mở miệng uy hiếp, lúc này Tề Tiểu Tô lại phủi sạch quan hệ với tập đoàn Lập Hoa, báo danh công ty của chính mình, tỏ vẻ mình là một người độc lập, nếu anh em Biên gia muốn động tay động chân gì thì cứ hướng thẳng vào Thịnh Tề, không nên gây phiền nhiễu cho tập đoàn Lập Hoa.
Con bé này, con bé này...
Nhưng ông muốn tiến lên nói chuyện thì Tề Tiểu Tô đã lại nhìn ông.
Nghiêm lão biết cô không muốn ông nói gì, hơn nữa còn rất kiên quyết. Ông cũng không rõ vị hôn phu của Tề Tiểu Tô có quan hệ thế nào với Biên gia, nhưng từ những lời vừa mới nói ban nãy thì có thể thấy là cũng có một chút quan hệ, thế nên ông cũng không dám phá hỏng kế hoạch của cô, đành phải tạm thời im lặng như những người khác.
Có người giật mình: “Thịnh Tề, chính là Thịnh Tề gần đây rất nổi bật đó sao?”
“Nổi bật thế nào vậy?”
Người kia giải thích: “Bỏ một mức lương cực cao mời Văn Nhĩ Định từ phố Wall về điều hành, lại mời thêm La Thành Giang nổi tiếng là có tài năng quái dị trong thương nghiệp! Công ty đặt văn phòng ở cao ốc Hách Uy, hơn nữa...” Anh ta nói tới đây lại liếc nhìn Mã Chí Thành một cái.
Có người tức khắc hiểu ra, ánh mắt nhìn Mã Chí Thành đầy ẩn ý.
“Chính là Thịnh Tề đó...”
Chính là Thịnh Tề được nhắc tới trong video.
Đúng thật là rất nổi bật đấy.
Mã Chí Thành vốn dĩ đã bị xem nhẹ sau khi anh em Biên gia tới lại lập tức trở thành nơi tập trung ánh mắt của mọi người.
Người kia trong video rõ ràng là ông chủ Mã. Việc này còn chưa giải quyết xong, thế nên ông chủ Mã cũng không tránh được hiềm nghi. Có điều, nói như vậy, có thể khiến ông chủ Mã phải ra tay đối phó thì chắc chắn không phải hạng tôm tép bình thường gì.
Ông chủ Mã ra tay mà lại bị người ta chơi một vố như thế, khiến cả người đều rước phải mùi tanh tưởi, chứng tỏ Thịnh Tề là một khối xương cứng rồi? Sau lại có người nói rằng, quản lý của diễn đàn căn bản không hề ghim video đó lên, rõ ràng là trang web bị tấn công và khống chế. Có những người biết nội tình trong đó nói rằng, người ta lấy lại quyền quản lý rồi muốn xóa nó đi mà không thể nào xóa được. Đến tận khi tin tức đó được người ta cài đặt mất đi hiệu lực mới thôi.
Có người đồn rằng, Thịnh Tề có hacker.
Mặt Mã Chí Thành lập tức đen sì.
“Thịnh Tề là do cô mở sao?” Có người kinh ngạc hỏi Tề Tiểu Tô.
Tề Tiểu Tô gật đầu: “Đúng. Mới vào thương trường, còn cần các vị chỉ điểm nhiều hơn.”
Chỉ điểm, ai dám chỉ điểm cô chứ!
“Tiếp sau đây Thịnh Tề có một hạng mục quan trọng, chính là trung tâm thương mại mới Nam Cơ, nếu mọi người có ý muốn hợp tác thì chúng tôi vô cùng hoan nghênh.” Tề Tiểu Tô lại nói thêm.
Trung tâm thương mại mới Nam Cơ chính là hạng mục mà Tề Tiểu Tô thắng được từ tay Nghê Hào. Cô chuẩn bị lấy hạng mục này ra để mê hoặc Mã Chí Thành trước nhằm che giấu mục đích chính của cô là bắt lấy miếng đất bên cạnh Nhất Trung kia.
Cô tin chắc rằng, hầu hết tất cả mọi người đều biết hạng mục Nam Cơ kia, tuy rằng hiện tại nơi đó bỏ hoang nhưng một chỗ tốt như thế, trước kia cũng được Nghê Hào coi như là cơ sở đầu tư trọng điểm, sao có thể không biết được? Có điều, giờ Tề Tiểu Tô nhắc tới nó là còn có mục đích khác nữa.
“Hít!” Có người hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn Tề Tiểu Tô có vài phần sợ hãi, “Tôi nhớ ra rồi, Tề Tiểu Tô chính là người đã giúp Nghiêm lão đánh bại Nghê Hào trong lần cược đá ở thành phố K...”
Mọi người đều chấn động.
Đánh bại Nghê Hào...
Nghê Hào là hạng người thế nào, bọn họ đều đã nghe qua! Hơn nữa, hạng mục đó của Nghê Hào sở dĩ bị dừng lại là có nguyên nhân của lão, nhưng nguyên nhân lớn nhất là không tìm được vốn duy trì ở thành phố D! Chẳng ai dám hợp tác với lão, nếu không bị lão gặm đến xương cốt cũng không còn thì sao?
Nhưng mà, Tề Tiểu Tô là người đã thắng cược hạng mục có giá trị hai trăm triệu này từ tay Nghê Hào! Còn có cược đá nữa, kết quả cuối cùng là tập đoàn Lập Hoa đã có được một phần lợi ích rất lớn từ công ty của Nghê Hào.
Cái gì mà Tề Tiểu Tô dựa vào Nghiêm gia, kết hợp mấy việc này lại, rõ ràng ngược lại là Nghiêm gia dựa vào Tề Tiểu Tô mới đúng!
Một người như thế ở ngay thành phố D này của bọn họ mà bọn họ vẫn cứ coi thường, coi cô chỉ là một cô gái mồ côi bám lấy đại gia, quả thực đúng là mắt mù.
Lại nghĩ tới việc đêm nay Tề Tiểu Tô hoàn toàn không sợ hãi, thái độ cực kỳ không nhường nhịn anh em Biên gia, ánh mắt của đám khách khứa nhìn Tề Tiểu Tô đều thay đổi.
Sắc mặt của Kỷ Linh càng trắng thêm mấy phần.
Ánh mắt Biên Hải Thành tối tăm, cười như thể những lời tranh chấp vừa rồi chưa từng xảy ra, nói với Tề Tiểu Tô: “Không ngờ cô Tề còn trẻ mà lại có bản lĩnh thuyết phục người như thế, hôm nào rất muốn mời cô Tề tới nói chuyện riêng, cô Tề sẽ không từ chối chứ?”
“Đương nhiên.”
Khả năng nhẫn nhịn của Biên Hải Thành quả là hạng nhất, đến mức này rồi mà vẫn không phát tác.
Tề Tiểu Tô càng tò mò hơn về mục đích tới thành phố D của bọn họ.
Mắt thấy bọn họ từ khói súng tràn lan chuyển sang khách khí, lễ độ, mọi người chỉ cảm thấy đêm nay, trái tim mình quá mệt mỏi. Một đêm này, rõ ràng anh em Biên gia là vai chính, vậy mà ánh hào quang của một người khác chẳng hề thua kém gì bọn họ, đó chính là Tề Tiểu Tô. Tin chắc rằng, sau đêm nay, giới kinh doanh của thành phố D không còn ai không biết Tề Tiểu Tô, không còn ai không biết tới Thịnh Tề nữa.
Buổi tiệc kết thúc, Tề Tiểu Tô chào bố con Nghiêm gia rồi lên xe, nghĩ một hồi liền nói với Đồng Xán: “Mấy ngày tới các anh cố gắng đề cao cảnh giác một chút.”
“Cô Tề, đã xảy ra chuyện gì sao?” Đồng Xán không vào trong sảnh tiệc mà chờ ở bên ngoài.
Tề Tiểu Tô nói: “Anh em Biên gia tới không biết có ý đồ gì, cẩn thận một chút vẫn hơn.”
Hệ thống vừa nghe cô nói vậy liền cười khinh thường: “Nếu sợ thì sao vừa rồi còn cứng đầu đối nghịch với họ làm gì?”