Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 920: Chương 920: Liên minh - Dẫn theo lũ chó của ông




“Bành Khố Các đến rồi.” Giọng điệu của Hệ thống Tiểu Nhất như sắp được xem kịch hay.

Trước đây nó từng khuyên Tiểu Tô, tốt nhất tạm thời đừng chạm trán với Bành Khố Các, sợ cô gặp nguy hiểm. Nhưng sau khi biết Tần Tốc phải tham gia những cuộc thi nguy hiểm như vậy, Tề Tiểu Tô lại nhớ đến lời gièm pha Bành Khố Các nói về Vệ Thiếu soái, cuối cùng quyết định thử gặp hắn ta xem sao.

Nhưng, Bành Khố Các quả là đến nhanh hơn cô dự đoán, cho dù Tề Tiểu Tô lúc này muốn đi cũng đã không kịp rồi.

Nhìn thấy Bành Khố Các bước vào, Tề Tiểu Tô lập tức đánh giá: “Không đẹp trai bằng A Khuynh.”

Hệ thống Tiểu Nhất cười giễu cợt: “Bản Hệ thống thật muốn hỏi cô, bây giờ trong mắt cô, từ trước đến nay, có ai có thể sánh được với chồng sắp cưới của cô không?”

“Không có.” Tề Tiểu Tô rất vô sỉ nói: “Anh chàng của tôi là đẹp trai nhất.”

“Không biết xấu hổ.”

Một người một hệ thống này còn đang ung dung đấu võ mồm trong đầu cô, trái tim của Tần Tốc đã sắp văng ra ngoài, đồng thời, anh cũng lo lắng cho Tề Tiểu Tô.

Thấy Bành Khố Các khí thế hùng hồn, anh có thể đoán ra, hai người này không quen nhau, thế nên, suy đoán trước đây của anh đã không thành lập.

Nếu cô vốn không ở cùng một phe với Bành Khố Các, với sự huênh hoang của Bành Khố Các lúc này, cả cô Mạt Na cũng không thể trực tiếp chống đối hắn, ít nhiều cũng phải nhường hắn một chút, tránh làm Tướng quân Mạt khó xử. Cô lấy gì để chống lại hắn đây?

Nhưng, vừa rồi lực cánh tay của Tề Tiểu Tô khiến anh vô cùng kinh ngạc, đến lúc này trong lòng anh vẫn đang lộp bộp, lực cánh tay mạnh như vậy, không lẽ cô chỉ dựa vào sức mình mà muốn đối đấu với Bành Khố Các sao?

Bây giờ người của Liên minh chắc không ai không biết đến Bành Khố Các, vậy chắc cô cũng biết võ nghệ của bản thân Bành Khố Các là vô cùng lợi hại.

“Đây là...”

Anh đang định nói khẽ với cô thân phận của Bành Khố Các, Tề Tiểu Tô đã giơ tay ngăn anh lại, nhìn thẳng vào Bành Khố Các, lạnh giọng nói: “Tôi nhớ tôi gọi người người hầu nữ mà?”

Đây là có ý xem Bành Khố Các như người giúp việc sao?

Tần Tốc gần như nghẹn giọng.

Sắc mặt Bành Khố Các trầm xuống, ánh mắt u ám, hắn đánh giá Tề Tiểu Tô một lượt, bước đến, phía sau còn có bốn tên binh lính, họ nghe thấy câu này của Tề Tiểu Tô, bốn tên đó đều vô thức có ý rút súng ra, nhưng cuối cùng vẫn nhịn được.

Chỉ một phản ứng nhỏ này, Tề Tiểu Tô liền nhìn ra bình thường chúng hung hăng ngang ngược đến nhường nào, không nói tiếng nào liền rút súng ra, vô cùng bá đạo.

Có thể vì ở đây là phòng VIP của trường đua ngựa Lạc Phi, biết đây không phải nơi người bình thường có thể vào, thế nên chúng mới dừng động tác vừa rồi lại.

Nhưng cho dù vậy, ánh mắt của chúng vẫn rất hung ác.

Tướng quân thế nào thì lính thế đó, câu này quả chí lí.

“Cô tên Tề Vân Diên?” Ngữ khí của Bành Khố Các cao ngạo, tự mãn: “Bố cô là ai?”

Thời đại này cũng dựa vào bố sao?

Tề Tiểu Tô nhếch môi cười: “Thật ngại quá, chú muốn bái kiến bố tôi sao? Hiện tại bố tôi không ở đây.”

“Nhóc là nghé con mới sinh chưa biết sợ hổ đúng không.” Động tác của Bành Khố Các rất hung hăng, hắn bước đến chiếc ghế trước mặt cô ngồi xuống, liếc sang Tần Tốc một cái, sau đó quét mắt qua gương mặt của cô, nói: “Cô đặc biệt đến đây vì Tần Tốc à?”

Điểm này, Tề Tiểu Tô cũng không bất ngờ khi hắn có thể tra ra. Dù sao cô vừa đến đã nhắc đến Tần Tốc, điểm này tùy tiện hỏi một chút chắc sẽ có thể hỏi ra được.

Đặc biệt đến vì Tần Tốc, chuyện này không phải chuyện đùa.

Tề Tiểu Tô không phủ nhận: “Phải thì đã sao? Tôi nói này chú, chú là ai vậy? Sao tôi nghe nói quản lý của trường đua ngựa Lạc Phi rất nghiêm ngặt mà, phòng VIP nếu không có sự cho phép của chủ nhân, người khác không thể vào, bây giờ chú ở đây là có ý gì?”

Nói xong, cô nhìn sang Tần Tốc nói: “Bây giờ có phải tôi có thể gọi bảo vệ không?”

Bảo vệ có thể thay khách VIP đuổi những người tùy tiện xông vào phòng.

Tần Tốc dở khóc dở cười, không lẽ cô thật sự không biết Bành Khố Các là ai sao?

Anh còn chưa nói gì, Bành Khố Các đã hỏi vấn đề trong lòng anh này: “Cô không biết tôi sao?” Chú?

Lại có người gọi hắn là chú!

Không lẽ hắn già lắm sao?

Không lẽ hắn không phải sĩ quan cao cấp vừa anh tuấn, vừa đẹp trai của Liên minh sao?

Không còn thằng ranh con Vệ Thường Khuynh ở đây, chẳng phải hắn đã trở thành tình nhân trong mộng của tất cả các cô gái ở Liên minh sao?

Tề Tiểu Tô nhíu mày: “Câu này nói thật buồn cười, tôi phải biết đến chú sao?”

Cô đương nhiên nên biết đến hắn rồi!

Đây là câu nói trong lòng tất cả những người ở đây, trừ Tề Tiểu Tô. Ở Liên minh, đâu có ai không biết đến Bành Khố Các? Bây giờ hắn vừa xuất hiện, cơ bản sẽ có một nhóm người tự động nhường đường cho hắn, để hắn ung dung sải bước đi qua như một ông vua vậy.

Trong lúc họ sững sờ, Tề Tiểu Tô đã giơ tay ấn phím gọi đến quầy phục vụ: “Phòng VIP lầu ba, yêu cầu đuổi người lạ tự mình xông vào đây, nếu họ tấn công tôi, tôi sẽ đến tổng cục tiêu dùng Liên minh kiện các người.”

Cái này là do Hệ thống Tiểu Nhất nói cho cô biết.

Ở Liên minh, những quy định cửa hàng đặt tại mỗi địa điểm giải trí đều phải chuyển đến tổng cục tiêu dùng lập hồ sơ, sau khi được duyệt phải nghiêm khắc chấp hành theo quy định, để đảm bảo quyền lợi của những người bị những quy định này thu hút đến đây. Nếu không làm theo quy định, người tiêu dùng cảm thấy bị lừa gạt, có thể đến tổng cục tiêu dùng để kiện.

Thế nên, bây giờ cô ở trong phòng VIP, nên được hưởng phục vụ VIP.

Cho dù thật sự chấp hành những quy tắc ngầm nào đó, bây giờ cô cũng không sợ.

Tiểu Nhất từng nói, ông chủ của trường đua này là cháu ngoại trai của Tướng quân Mali, anh ta trước đây cũng từng có xích mích với Vệ Thiếu soái, đều là người có thân phận, có bối cảnh, nếu cô đụng chạm đến thì sẽ rất lớn chuyện.

Bây giờ Tề Tiểu Tô có một suy nghĩ, thu hút hết sự chú ý của bọn người này lên người mình, có lẽ bên phía Vệ Thiếu soái liên lạc với những thuộc hạ cũ sẽ an toàn thêm một chút.

“Cô Tề, chúng tôi sẽ phái người đến ngay.”

Người bên quầy phục vụ không dám chậm trễ, lập tức sắp xếp người qua đó.

Tề Tiểu Tô nhướng mày nhìn Bành Khố Các: “Chú à, biết điều thì mau đưa lũ chó của chú cút ra ngoài đi.”

Bọn người Tần Tốc đều hít sâu một hơi.

Người dám nói thế với Bành Khố Các, trong nửa năm nay, Tề Tiểu Tô tuyệt đối là người đầu tiên trước nay chưa từng có tiền lệ!

Tần Tốc liền vô thức đứng bật dậy, làm động tác bảo vệ: “Đội trưởng Bành, chắc anh sẽ không làm khó dễ một cô gái chứ?”

Vì hành động vô thức này của anh, ấn tượng của Tề Tiểu Tô với Tần Tốc cũng cộng thêm không ít điểm. Tuy vẫn chưa biết lai lịch của cô, nhưng anh ta đã vô thức đứng về phía cô, biết rõ thế lực hiện tại của Bành Khố Các, vẫn không chút đắn đo đứng ra chặn trước mặt cô, điều này cho thấy anh ta vẫn là lính của Thiếu soái.

Không hề thay lòng.

Không thay đổi.

Có nhiệt huyết, có chính nghĩa, có dũng khí.

Cũng không uổng công cô đến đây vì anh ta.

“Ông đây không đánh phụ nữ.” Bành Khố Các đang rất tức giận, sầm mặt nói tiếp: “Nhưng, dưới tay ông vẫn có nữ binh. Người đâu, kéo cô gái này về cho ta!”

Bành Khố Các bây giờ cả lời dạy dỗ của Tướng quân Mali cũng không nghe, sao có thể nhẫn nhịn để Tề Tiểu Tô vô lễ với hắn như vậy chứ?

Hắn hạ lệnh một tiếng, bốn tên lính liền xông đến, có người một chân đá văng bàn trà, có người hung hăn đẩy Tần Tốc ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.