Tề Tiểu Tô lần đầu nhìn thấy, lập tức cảm thấy rất mới mẻ.
Cô nhìn được một lúc, bỗng nghe thấy lão Mạt hỏi một câu có vẻ lơ đễnh: “Quê hương của cô Tề không có nhà bếp mở kiểu này nhỉ?”
Tề Tiểu Tô nghe thấy câu này, lập tức cảnh giác.
Bắt đầu rồi đấy?
Đây là mục đích khi ông ta tìm cô, hoặc là một trong số mục đích của ông ta khi tìm cô nhỉ?
Nói thật lòng, cô không cảm thấy những việc mình đã làm có thể thu hút được sự chú ý của lão Mạt, chuyện duy nhất có thể, chắc là quan hệ giữa cô và Vệ Thường Khuynh.
Cho nên, mặc dù lão Mạt hỏi rất tùy ý, nhưng cô vẫn phải đề phòng.
“Tôi rất ít khi nhìn thấy.”
“Nửa năm trước, cô Tề vẫn chưa quen biết với Vệ Thiếu soái nhỉ?” Lão Mạt đổi chủ đề.
“Sao ông lại nghĩ như vậy?” Tề Tiểu Tô cười cười: “Nếu chỉ có thời gian nửa năm, tôi thấy có lẽ mình sẽ không đồng ý kết hôn dễ dàng như vậy.”
“Nói như vậy, trước đó hai người đã quen biết? Có điều, trước kia không thấy hình bóng cô bên cạnh Vệ Thiếu soái, xem hai, hai người qua lại rất bí mật.”
“Có lẽ bởi vì chúng tôi đều không phải kiểu người thích tiết lộ cuộc sống cá nhân trước mặt người khác.”
Lão Mạt liếc nhìn cô.
Cô gái này không nhiều tuổi, nhưng nói chuyện quá cẩn trọng, nói qua nói lại nhiều như thế, ông ta vẫn không moi được thông tin gì có giá trị từ miệng cô.
Lão Mạt cũng không nóng lòng.
“Vậy thì, trước kia cô Tề cũng biết Mạt Na sao?” Ông ta ngừng lại: “Cô cũng biết đấy, tôi là chú của Mạt Na, tôi rất thích đứa nhỏ này, tôi từng hỏi nó, có cần tôi giúp nó tạo thêm cơ hội cho nó và Vệ Thiếu soái không, cô biết đấy, tập đoàn tài chính Mạt thị có rất nhiều dự án ủng hộ bên quân đội, muốn dùng việc công để làm việc tư không khó khăn gì. Có điều, đứa nhỏ Mạt Na này từ chối tôi, nó nói với tôi rằng, nếu nó không theo đuổi được Vệ Thiếu soái, người khác cũng không theo đuổi được, bên cạnh anh ấy không có người phụ nữ nào khác.”
Tề Tiểu Tô bưng cốc nước chanh trên bàn lên uống một ngụm, không tiếp lời ông ta.
Lão Mạt lại nói tiếp: “Tôi cảm thấy, phụ nữ rất nhạy cảm với vấn đề này, lúc đó Mạt Na hoàn toàn không cảm nhận được sự tồn tại của cô.”
“Nhưng tôi biết cô Mạt Na luôn rất hứng thú với ông xã tôi.”
Tề Tiểu Tô nhấn mạnh ba chữ “ông xã tôi”.
Mạt Na không biết đến sự tồn tại của cô cũng rất bình thường thôi.
Lão Mạt cười cười, gật đầu tỏ vẻ đồng ý: “Đứa nhỏ đó từ nhỏ đã rất cố chấp, thứ gì nó thích là xác định phải có thứ đó, đối với người cũng vậy.”
Tề Tiểu Tô rất muốn hỏi, ông cứ mở miệng ra là đứa nhỏ này, rốt cuộc ông có nghĩ tới việc mình vẫn còn một đứa con trai không thấy tăm tích không? Lại còn đang gặp nguy hiểm?
Cô khẽ động lòng, bảo Hệ thống Tiểu Nhất kết nối với căn hộ của Thiếu soái, liên lạc với Mạt Ca Lạc.
Mạt Ca Lạc đang kiểm tra hệ thống an toàn của căn hộ, mấy ngày nay luôn có người đi lại xung quanh soi mói tìm kiếm, anh ta cảm thấy họ tới tìm mình, cho nên luôn căng thẳng, không dám buông lỏng cảnh giác.
“Tề Tiểu Tô, cuối cùng cô cũng chịu chủ động liên lạc với tôi, tôi xem tivi rồi, Vệ Thường Khuynh đã được khôi phục quân hàm, chuyện của cậu ta cũng xử lí xong rồi, bao giờ thì hai người mới giải quyết việc của tôi?”
“Chuyện của anh xem chừng Thiếu soái đang bàn bạc cùng Thủ trưởng ban chấp hành rồi, đừng sốt ruột. Chuyện tôi muốn nói với anh là bây giờ tôi đang ngồi ăn cơm với bố anh đây này, anh có lời gì muốn chuyển tới ông ấy không?”
Một tầng ý nghĩa khác của câu này là, anh có tin tưởng bố mình không, có muốn để lộ hành tung cho ông ta không?
Mạt Ca Lạc khựng lại.
“Làm sao mà cô ở cạnh ông ta vậy?”
“Ở tòa án quân sự, ông ta đến dự khán, sau khi kết thúc, Thiếu soái còn có việc, tôi đi về trước, ông ta chủ động mời tôi ăn cơm.”
“Tôi nghĩ đã.” Mạt Ca Lạc do dự, lại không kiềm lòng được mà nói: “Hay là, cô thử thăm dò ông ta trước, xem ông ta nghĩ về tôi thế nào.”
“Tôi hiểu rồi.”
Tề Tiểu Tô ngắt cuộc gọi.
Tiếp tục nghe lão Mạt nói.
“Có điều, bây giờ xem ra Mạt Na không còn cơ hội nữa rồi, có lẽ cũng không thể làm bạn với cô nhỉ?”
Tề Tiểu Tô gật đầu: “Quả thực đúng vậy, tôi không có hứng thú kết bạn với cô Mạt Na.”
Nói chuyện thẳng thắn thật.
Lão Mạt đáp: “Điều này tôi có thể hiểu được. Vậy thì, chúng ta làm bạn, được chứ?”
“Tổng giám đốc Mạt còn thiếu người bạn như tôi sao?”
“Không không không, vẫn còn thiếu đó, tôi nhìn thấy ở cô Tề những thứ không giống người khác, nếu như tôi không nhầm, cô Tề không quen lắm với dạng cao ốc như thế này, phải không?”
Cô che giấu rất giỏi, nhưng ánh mắt của ông ta cũng sắc bén vô cùng.
“Tổng giám đốc Mạt muốn nói gì?” Tề Tiểu Tô không muốn tiếp tục vòng vo với ông ta nữa.
Lão Mạt dường như rất hài lòng khi cô cuối cùng cũng hỏi ra câu này, trông ông ta rõ ràng có vẻ đang đợi cô hỏi.
Ông ta dựa người vào lưng ghế: “Tôi hi vọng có thể hợp tác cùng cô Tề.”
“Hợp tác?” Tề Tiểu Tô khựng lại: “Tập đoàn tài chính Mạt thị bây giờ thiếu thứ này sao? Sao lại tìm tới người không có tiền, không có thế như tôi để hợp tác?”
“Quê hương của cô.”
Cái gì cơ?
Quê hương của cô?
Tề Tiểu Tô lại khựng lại.
“Tôi nói rõ hơn một chút nhé.” Lão Mạt nói: “Chắc cô Tề cũng biết đấy, bây giờ có rất nhiều quốc gia đang tìm hành tinh cư trú, nhưng hiệu quả thu được rất ít ỏi. Vũ trụ mênh mông nhường ấy, tuy rằng khoa học hiện tại rất phát triển, nhưng loài người vẫn là sinh vật yếu đuối, có rất nhiều hành tinh cư trú miễn cưỡng phù hợp, nhưng không phù hợp hoàn toàn.”
Tề Tiểu Tô có vẻ rất hứng thú.
Lão Mạt nói tiếp: “Mà sự phát triển của Liên minh đã đạt tới một ngưỡng nhất định rồi, hoặc có thể nói, những kết tinh của văn minh nhân loại mà cô nhìn thấy đã phá hoại hành tinh này khá nhiều. Việc di chuyển chỗ ở của loài người đã vô cùng cấp bách. Mạt thị có thể coi như một đế quốc thương mại, tôi không muốn thấy đế quốc thương mại này bị hủy diệt trong sự tàn vong của hành tinh này. Cho nên, tôi hi vọng hơn ai hết, có thể tìm được hành tinh cư trú phù hợp nhất.”
“Cô Tề, nói thẳng ra, cô là người đến từ hành tinh nhỏ mà Vệ Thiếu soái nhắc tới phải không?”
Lão Mạt cuối cùng cũng nói ra câu này.
Ông ta từng điều tra Tề Vân Diên, giống như tất cả những người đã từng điều tra cô, tư liệu của cô không có vấn đề gì, nhưng, Tề Vân Diên của hơn nửa năm trước thực sự quá khiêm tốn, khiêm tốn đến mức không ai có thể liên hệ cô với một Tề Vân Diên khuấy loạn cả một vùng trời Liên minh gần đây.
Hơn nữa, chỉ riêng vẻ bề ngoài thôi, cô đã quá xuất sắc rồi.
Người phụ nữ xuất sắc như vậy, theo lý mà nói, không thể nào khiêm tốn đến vậy, ai cũng không nói rõ ra dáng vẻ của cô được, chỉ biết có một người như vậy thôi.
Điều này không đúng lắm.
Trước kia, cô ấy hoàn toàn không xuất hiện bên cạnh Vệ Thường Khuynh.
Sau khi Vệ Thường Khuynh quay lại, khi họ xuất hiện ở trước mặt mọi người, tình cảm đã có vẻ rất sâu đậm.
Điều này cũng không đúng lắm.
Người khác chỉ hoài nghi thôi, nhưng lão Mạt dám khẳng định, Tề Vân Diên là người luôn bên cạnh Vệ Thường Khuynh trong bảy tháng anh mất tích.
Hôm nay nghe Vệ Thường Khuynh nhắc đến hành tinh nhỏ kia, ông ta lập tức nghĩ tới, Tề Vân Diên đến từ nơi đó.
Trên hành tinh nhỏ đó, văn minh nhân loại chắc chắn chưa đạt đến sự phát triển cao như ở Liên minh, tất cả có thể mặc ông ta tới đó gây dựng.
Điều này đối với lão Mạt mà nói là chuyện đáng gây hứng thú.
Ông ta đã thề phải có được hành tinh đó.