Tề Tiểu Tô nhìn cô ấy không nhịn được bật cười. Ừm, cô thích Khưu Linh Phương này.
Cuối cùng, ba người bọn họ kết hợp lại diễn một màn kịch trêu đùa cửa hàng trưởng kia, lúc ra ngoài nhìn mặt cửa hàng trưởng đen như mực, ba người không nhịn được cười ầm lên.
Khưu Linh Phương lấy được tiền lương hơn nửa tháng, thấp hơn Tề Tiểu Tô tưởng tượng nhiều, chỉ có ba nghìn hai.
Đây còn là thêm tiền hoa hồng nữa rồi.
Biết tình hình gia đình Tề Tiểu Tô, cùng với việc cô vốn muốn đi mua đồ dùng gia đình, Khưu Linh Phương càng kiên trì muốn mời cô ăn cơm.
“Đi thôi, ăn cơm xong chị dẫn em đến một phố bán đồ gia đình, chị quen ông chủ ở đó, ít nhiều cũng có thể chiết khấu một chút.”
Bọn họ đều cảm thấy năm vạn của Tề Tiểu Tô là của bố mẹ cô để lại cho cô, mua xong đồ dùng trong nhà cũng không còn thừa lại bao nhiêu, cho nên Khưu Linh Phương rất thương cô, cảm thấy có thể tiết kiệm cho cô một chút cũng tốt.
Tề Tiểu Tô không từ chối được liền đồng ý.
Tiền lương của Khưu Linh Phương cũng không cao, cho nên chọn một quán cơm giá cả trung bình, đều là món ăn bình thường, nhưng đối với Tề Tiểu Tô mà nói đã rất ngon rồi. Ba người ăn no căng, muốn tiêu cơm nên đi bộ luôn tới phố bán đồ dùng gia đình kia.
Phố bán đồ dùng gia đình này rất lớn, giá cả bình ổn mấy nghìn, đồ dùng trong nhà phần lớn là chất lượng trung bình.
Khưu Linh Phương tìm được ông chủ.
Ông chủ của phố đồ dùng gia đình này họ Văn, bốn năm mươi tuổi, Khưu Linh Phương gọi ông ấy là lão Văn, Tề Tiểu Tô và Khưu Tuyết Phương nhỏ tuổi chút, chủ động gọi ông ấy là chú Văn, lại khiến ông ấy rất vui.
“Muốn mua cái gì? Cứ thoải mái chọn đi, chọn xong chú sẽ bớt cả cho cháu. Cô gái xinh đẹp này giỏi giang thật, có thể tự tới đi mua đồ dùng trong nhà nữa.”
“Đúng thế. Lão Văn, anh cứ làm việc đi, đợi chúng tôi chọn xong sẽ tìm anh.”
“Được.”
Hai chị em Khưu gia một trái một phải cùng Tề Tiểu Tô chọn đồ dùng trong nhà.
“Chỗ đó của em chưa có đồ gì sao?” Khưu Linh Phương hỏi.
Tề Tiểu Tô lắc đầu.
“Vậy sẽ phải mua giường, tủ quần áo, mua bàn ghế, bàn ăn cơm, em còn đang đi học, bàn học cũng phải mua.” Khưu Linh Phương liệt kê từng thứ từng thứ ra cho cô, “Còn có, tủ giày đơn giản.”
Hiếm có người giúp Tề Tiểu Tô nghĩ những chuyện vặt vãnh này.
Trong lòng Tề Tiểu Tô đột nhiên nảy lên một ý, quyết định tiếp tục quan sát Khưu Linh Phương, nếu như cô ấy thật sự hợp ý mình, sẽ mời cô ấy làm trợ lý của mình.
Kết quả làm cô hài lòng, cuối cùng Khưu Linh Phương đều giúp cô chọn đồ dùng trong nhà với giá thích hợp, hơn nữa nhìn còn bền chắc, càng đáng quý hơn là từ lời nói hành vi và phong cách ăn mặc của cô mà Khưu Linh Phương có thể phán đoán ra phong cách đồ dùng trong nhà mà có thể cô sẽ thích, mấy thứ chọn ra cô đều cảm thấy khá tốt.
Chọn xong đồ rồi, cô ấy lại đi tìm lão Văn hỏi chiết khấu, còn dựa vào mối quan hệ của họ để bọn họ tăng nhanh tốc độ giao hàng, vốn dĩ là ngày mai mới có thể đưa đến, bị cô thuyết phục thành bây giờ lập tức phái người chuyển lên xe, đại khái sau một tiếng nữa là chuyển đến.
Những thứ này sau khi chiết khấu và thêm phí chuyển, cũng chỉ tiêu hết có một vạn tám của Tề Tiểu Tô, gần như mọi thứ đều đủ cả rồi.
“Bây giờ đang tiện, bọn chị đến cửa hàng bách hóa mua đồ dùng hàng ngày cùng em luôn, những thứ khác sau này lúc cần bổ sung sau cũng được, còn mấy thứ như bàn chải đánh răng, khăn mặt, dép lê, khăn giấy, cốc chén, ấm nước thì phải mua trước.
Mái tóc dài xõa ra của Khưu Linh Phương được tùy ý buộc lại bằng một sợi dây thun, mắt to mặt trái xoan, xinh đẹp mà lại có vẻ trí thức.
Tề Tiểu Tô gật đầu.
Ba người lại đến cửa hàng bách hóa, vội vàng đi dạo một tiếng, mua đủ những thứ này, cuối cùng túi lớn túi nhỏ bắt xe trở lại chung cư Trường Ninh, đúng lúc xe hàng của phố đồ dùng gia đình cũng đến nơi.
“Đã hơi muộn rồi, chị Linh, Tiểu Tuyết, mọi người có cần về trước không?” Lúc công nhân chuyển đồ dùng trong nhà lên lầu Tề Tiểu Tô xoay người hỏi chị em Khưu gia.
Khưu Linh Phương suy nghĩ một chút nói: “Như vậy đi, chị đưa Tiểu Tuyết về trước, ngày mai còn phải đi học, chị cũng về tắm một cái, nếu như em không ngại, đợi lát nữa chị lại qua đây. Ngày đầu tiên em ở nhà một mình, mọi thứ còn đang lộn xộn thế này, chị qua đây với em, thuận tiện giúp em thu dọn chút. Dù sao ngày mai chị cũng không cần đi làm.”
Tề Tiểu Tô đang định từ chối, Khưu Tuyết Phương lại nắm cánh tay cô thuyết phục, “Tề Tiểu Tô cậu đồng ý đi, nếu không tớ cũng không yên tâm được. Để chị tớ ở đây một tối cảm thấy cậu thật sự không sợ rồi thì sau này tớ cũng yên tâm.”
“Thôi được.” Tề Tiểu Tô suy nghĩ một chút, cũng muốn đợi lát nữa thuận tiện nói chuyện công việc với Khưu Linh Phương, liền đồng ý.
Chị em Khưu gia đi về trước, Tề Tiểu Tô lên lầu, có mấy đồ dùng trong nhà phải lắp đặt, cô đợi bọn họ lắp giường lớn và tủ quần áo xong, trước thu dọn sạch sẽ phòng ngủ. Đợi cô thu dọn xong, những đồ dùng khác trong phòng khách cũng sắp lắp đặt xong rồi.
“Cô Tề, vậy chúng tôi đi trước nhé, có vấn đề gì cô cứ gọi điện thoại liên hệ với phố đồ dùng gia đình.”
“Cám ơn.”
Tiễn những người thợ lắp đặt thiết bị này đi, Tề Tiểu Tô lại bắt đầu quét dọn. Có điều cô còn chưa quét dọn xong, Khưu Linh Phương đã tới rồi.
“Tiểu Tô, căn nhà này của em thật ra rất khá, thông giữa khu Nam khu Bắc, rất thoáng gió. Có điều hơi cao chút, ngày ngày phải leo thế này thì hơi mệt.”
Sau khi vào nhà, Khưu Linh Phương lập tức thu dọn giúp cô.
“Cũng không tệ lắm ạ.”
Sau khi có đồ dùng trong nhà nhìn cũng giống gia đình hơn, bàn ghế màu nâu nhạt, bàn uống trà nhỏ màu trắng, còn có tủ tivi trắng sữa, bàn học, tủ giày màu trắng ở cửa, còn có một cái bàn hoa nhỏ, đến lúc đó mua chậu hoa bày lên nhìn sẽ ra dáng lắm đây.
Bởi vì mấy năm trước có sửa sang lại, mặc dù chung cư hơi cũ chút, nhưng trong nhà cũng không tệ lắm, một người ở nơi này tuyệt đối là một căn nhà nhỏ khá ổn.
Bản thân cô cũng có chút vui thích.
Khưu Linh Phương giúp cô sắp xếp quét dọn một tiếng, trong nhà rực rỡ hẳn lên.
Vì còn chưa lắp máy nước nóng, bọn họ chỉ có thể dùng nồi đun nước tắm.
Sau khi đun nước xong, Tề Tiểu Tô ngồi trên ghế sô pha mới nói chuyện với Khưu Linh Phương.
“Chị Linh tiếp theo chị có tính toán gì không?”
“Bây giờ chị còn đang học đại học truyền hình, hy vọng có thể tìm một công việc không phải tăng ca thường xuyên, hơn nữa cũng không thể quá xa. Hôm nay chị nói chuyện với lão Văn rồi, nếu như có thể chị sẽ đến cửa hàng dụng cụ gia đình làm nhân viên bán hàng.”
“Tiền lương của nhân viên bán hàng là bao nhiêu ạ?”
“Lương cơ bản một nghìn rưỡi thêm tiền phần trăm nữa, có điều bên đó giá cả đồ dùng cũng trung bình, tiền phần trăm sẽ không cao. Chị nghĩ cả tháng cũng có thể được khoảng ba bốn nghìn.” Khưu Linh Phương nói.
Tề Tiểu Tô do dự một chút, hỏi: “Chị Linh thích công việc bán hàng ạ?”
Khưu Linh Phương cười hơi khó xử: “Em nói chuyện rất người lớn, công việc bán hàng này, hôm nay em cũng nhìn thấy rồi, kiểu khách nào cũng có thể gặp phải, nói thật thì chị không thích, nhưng bây giờ trình độ học vấn không đủ, muốn tìm công việc gì tốt cũng khó. Đến lúc có bằng tốt nghiệp đại học truyền hình rồi cũng sẽ tốt thôi, cố gắng từng bước từng bước một vậy.”
“Chị Linh, thế này ạ, em có chuyện muốn thương lượng với chị một chút, em muốn mời chị làm trợ lý, chị có hứng thú không?” Tề Tiểu Tô đi thẳng vào vấn đề.