Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 171: Chương 171: Năng lượng ở trên người hắn




Tề Tiểu Tô nhìn sang, thấy bên ngoài đám người, Minh Thông đang đứng cạnh một người. Người kia đang nhìn về phía cô, chỉ có một mắt, ánh mắt lạnh đến lạ thường.

Gần như tại một khắc đối mặt kia, Hệ thống Tiểu Nhất liền quét đối phương vào danh sách đen, trước khi Tề Tiểu Tô kịp phản ứng, nó đã báo ra tên của đối phương.

“Thạch Ký Không, biệt danh Thạch Quỷ, bố ruột kiêm sư phụ của Minh Thông.”

Đây chính là Thạch Quỷ?

“Cảm giác có gì đó là lạ.” Tề Tiểu Tô vừa rồi lại sinh lòng sợ hãi.

Cô chưa từng cảm nhận được khí thế như vậy từ bất cứ người nào, dường như giống như núi cao, cho cô một loại áp lực tâm lý, cảm thấy bản thân mình thật nhỏ bé không thể nào chống chọi được.

“Đúng là rất lạ.”

Hệ thống Tiểu Nhất nói: “Bản Hệ thống to gan nghi ngờ, mảnh vỡ áo giáp của Thiếu soái ở trên người người đó!”

“Cái gì?”

Tề Tiểu Tô kinh ngạc.

Chẳng lẽ Thạch Quỷ còn mang theo mảnh vỡ áo giáp bên mình?

“Nếu thật sự là như vậy, bản lĩnh cược đá của Thạch Quỷ rất có thể là do mảnh vỡ áo giáp mang lại. Chúng ta phải chứng thực một chút.”

“Chứng thực thế nào?” Tề Tiểu Tô vừa hỏi, vừa cố gắng chống đỡ cho bản thân không lùi bước, mạnh mẽ đón nhận ánh mắt của Thạch Quỷ.

Thạch Quỷ nhìn cô khoảng mười mấy giây, sau đó khẽ gật đầu với cô, dẫn Minh Thông rời đi.

Hắn vừa đi, Tề Tiểu Tô liền thở phào một hơi.

“Nếu như đối mặt với hắn, cô phải gọi Thiếu soái ở bên cạnh cô, bản Hệ thống bây giờ đã xác định, mảnh vỡ áo giáp ở trên người hắn, chúng ta phải tìm cơ hội lục soát người hắn.”

Nghiêm lão lúc này thấy người quen, dẫn Nghiêm Uyển Nghi đi chào hỏi, kêu Tề Tiểu Tô cứ tuỳ ý xem xem, mà Chúc Tường Viêm thì đi gọi điện thoại, gọi hai người đến theo cô.

Ba người Hạ Anh Hà đăng ký xong cũng tạm biệt cô, đi khắp nơi nhìn xem.

Tề Tiểu Tô lúc này ở một mình, cuối cùng cũng buông lỏng một chút, vừa giả vờ xem đá thô, vừa đi vừa nói chuyện với Hệ thống.

“Mảnh vỡ áo giáp mạnh như vậy sao? Chỉ cần có nó là có thể có được năng lượng của nó à?” Tề Tiểu Tô vẫn cảm thấy có chút không tưởng tượng nổi, nếu quả thật chỉ một mảnh vỡ đã lợi hại như vậy, có thể làm cho một người bình thường có năng lực cược đá, vậy thì, nhiều mảnh vỡ áo giáp và mảnh vỡ phi cơ nếu như hợp lại, không phải là thành siêu nhân sao?

“Loại tình huống này bản Hệ thống cũng là lần đầu tiên phát hiện, chỉ là suy đoán của bản Hệ thống. Tất cả đều phải đợi sau khi chứng thực mới biết.”

“Vậy năng lượng bây giờ của cậu có thể để Vệ Thường Khuynh ra ngoài không?”

“Không bằng thế này, cô đi mua thêm mấy viên khoáng thạch đi?”

Tề Tiểu Tô nhanh trí: “Mấy người bị sàng lọc trước đó, đá thô của bọn họ nói không chừng cũng có cá lọt lưới.” Cô vẫy tay gọi một vệ sĩ Nghiêm lão phái đi theo cô đến, thấp giọng dặn dò anh ta mấy câu.

Vệ sĩ kia vốn dĩ không yên tâm rời đi, nhưng Tề Tiểu Tô chỉ chỉ hai người đàn ông đi theo cô, vệ sĩ kia mới nhận lệnh đi.

Lúc này Tề Tiểu Tô đã đi tới trước một hàng đá thô khá lớn, nhân viên nghiệp vụ đang bày hết đá thô ra, đăng ký, đánh dấu thông tin, cũng có mấy người ở bên cạnh xem, không có ai chú ý đến cô.

Tề Tiểu Tô nói chuyện với Hệ thống Tiểu Nhất, tay vô thức sờ vào một viên đá thô bên cạnh, Hệ thống Tiểu Nhất đột nhiên “đinh” một tiếng.

“Lập tức lui về phía sau! Lập tức lui về phía sau! Đá thô sẽ lăn xuống bàn vỡ nát!”

Cô còn chưa kịp nghĩ nhiều, đã theo bản năng nghe báo động trước của Hệ thống Tiểu Nhất, nhanh chóng lui về phía sau mấy bước lớn.

Đến khi cô lui đến khoảng cách an toàn, mới đột nhiên phát hiện phản ứng và tốc độ của mình đã nâng cao hơn trước kia rất nhiều. Đây chính là hiệu quả của cách hô hấp mà Vệ Thường Khuynh dạy cô sao? Điều này làm Tề Tiểu Tô vô cùng kinh ngạc.

Cách hô hấp này quả nhiên rất có hiệu quả!

Có người đột nhiên chạy tới, đụng phải cái bàn bên đó, sức lực tuy lớn, nhưng đụng đến mức khiến viên đá thô kia bỗng chốc lăn đập xuống đất, điều này thật sự là có chút kỳ lạ.

Càng kỳ lạ hơn là, khối đá thô vốn nên rắn chắc vô cùng lại rơi xuống đất “ầm” một tiếng, vỡ thành mấy mảnh.

Vỡ rồi.

Tất cả mọi người đều bị biến cố này làm ngây người.

Đến khi có người kịp phản ứng, không thể tin nổi nói một câu: “Viên đá thô này vì sao lại rơi vỡ?”

Lời này hỏi ra tất cả tiếng lòng của mọi người. Không sai, khối đá thô này vì sao lại rơi vỡ?

Còn vỡ một cái là thành luôn bốn năm mảnh!

Có nhân viên nghiệp vụ và thợ đấu đá tiến lên kiểm tra, lại có không ít người tụ tập đến. Một lát là có người nói ra kết quả giám định.

“Khối đá thô này là dùng đá vỡ ghép lại!”

Cái gì?

Vẫn còn có người dùng đá thô bị vỡ ghép lại tiến vào hội đấu đá? Cái này thật sự quá nực cười. Tề Tiểu Tô cũng cảm thấy có chút dở khóc dở cười.

“Có phải là ai đụng hỏng đá thô của tôi rồi không?” Một người phụ nữ trung niên vội vã chạy qua, bên eo có mấy ngấn mỡ rung rinh theo động tác của bà ta, bà ta lớn tiếng kêu lên: “Đụng hỏng phải đền tiền, đền tiền cho tôi!”

Nhưng người đàn ông vừa rồi đụng vào bàn đã không biết chạy đi đâu rồi, người phụ nữ này cũng không thể nói gì về mấy khối đá vỡ bị giám định kia, mặc dù bà ta giải thích khối đá thô này lúc bà ta mua chính là như vậy, nhưng không có ai tin bà ta.

“Tôi vẫn còn hai khối đá thô khác, cho nên các người không thể đuổi tôi ra ngoài được.”

“Vậy hai khối đá thô đó chúng tôi cũng phải kiểm tra một chút.”

“Tra thì tra, khối này tôi vốn không biết…”

Đến khi bọn họ đều theo nhân viên nghiệp vụ và thợ đấu đá đi xem hai khối đá thô của người phụ nữ này, chỉ còn lại mấy khối đá vỡ nằm chỏng chơ ở bên cạnh, Tề Tiểu Tô đi lên phía trước muốn xem xem người ta dán đá thô thế nào.

Ai ngờ lúc chân cô vừa đá vào một khối đá vỡ, Hệ thống Tiểu Nhất lại kêu lên, “Năng lượng cấp A+++!”

“Cái gì, cái gì? Khối bên chân tôi sao?”

Tề Tiểu Tô cảm giác như có miếng bánh từ trên trời rơi xuống.

“Đúng thế.”

Cô lập tức mở to mắt, cấp A+++ đó! Vậy thì có thể là loại pha lê, hoặc là phỉ thúy màu khác!

“Cô ơi, phiền cô tránh ra một chút được không? Chúng tôi phải quét dọn.” Hai nhân viên vệ sinh đi đến.

“Muốn dọn hết đi sao? Chủ của đá thô này không cần những khối đá này nữa à?” Tề Tiểu Tô kinh ngạc, cô không thể trộm không thể cướp, nhưng nếu người ta không cần nữa, có thể nhặt chứ?

“Đúng vậy không cần nữa.”

Hai nhân viên vệ sinh kia bắt đầu quét dọn, Tề Tiểu Tô không nói hai lời sờ hết mấy khối đá vụn, xác nhận chỉ có một khối là có năng lượng, cô lập tức nhặt khối đá vụn kia lên. “Tôi xem một chút, lát nữa sẽ cầm vứt đi sau.”

Hai nhân viên vệ sinh không để ý đến cô.

Tề Tiểu Tô cầm khối đá này lên ra khỏi phòng triển lãm, tìm một góc cho Hệ thống hấp thu trước rồi nói sau. Cô cảm thấy đến bây giờ, có thể nói cô thực sự rất may mắn.

Nghiêm lão gọi điện thoại cho cô, bảo cô đến tầng ba phòng triển lãm.

“Nghê Hào muốn trả hai trăm triệu rồi.” Ông nói.

Tề Tiểu Tô nghe thấy, tâm trạng không khỏi kích động. Hai trăm triệu! Thật sự vớ được hai trăm triệu rồi, cô thật sự không thể coi là nghèo rồi!

Có tiền nên chạy rất nhanh, cô lập tức chạy đến thang máy của phòng triển lãm.

Còn về Nghê Hào sẽ hận cô thế nào, muốn hại cô thế nào, cô bây giờ còn thật sự không sợ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.