Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 198: Chương 198: Tiểu tô giận rồi




Lúc này cô vẫn không cảm thấy mắt có chỗ nào khó chịu, nhưng cô tin tưởng Hệ thống Tiểu Nhất, nó báo động trước là chứng minh thật sự có vấn đề!

Lúc này, Hệ thống Tiểu Nhất đã đang tìm kiếm tốc độ cao.

“Bản Hệ thống tra được tư liệu chứng tỏ, những năm gần đây có tiếp xúc với Thạch Quỷ đều là một nhóm người đấu đá, rất trùng hợp, có ba người lần lượt mắc phải bệnh về mắt, thị lực bị tổn thương ở các mức độ khác nhau, từ đó không thể đấu đá nữa. Mặc dù không có chứng cứ, cũng không có ai nghi ngờ hắn, nhưng bản Hệ thống vừa rồi kiểm tra năng lượng tấn công của chiến giáp trong mắt hắn, tra một cái, quả nhiên đã có tiền lệ.”

Tề Tiểu Tô chấn động trong lòng.

“Mảnh vỡ bảo vệ mắt của Thiếu soái còn có thể dùng để tấn công?”

“Khả năng là bởi vì hắn phát hiện có năng lượng tấn công, cho nên bình thường mới đeo kính. Đây không phải là năng lượng tấn công, mà là sau khi miếng bảo vệ mắt bị tổn hại bắn ra một loại xạ tuyến, loại xạ tuyến này đối với bộ phận mắt yếu ớt sẽ có tổn thương. Hơn nữa, bản Hệ thống biết, mượn năng lượng của mảnh vỡ, hắn quả thực là ít nhiều có thể nhìn thấu bên trong đá, nhưng loại này một lần không thể sử dụng quá lâu, nếu không mắt hắn cũng sẽ sưng đỏ đau đớn.” Hệ thống Tiểu Nhất nói.

Chính vì vậy, xác suất Thạch Quỷ đấu đá thắng rất cao, nhưng không phải là thành công trăm phần trăm, cũng không thể nhìn liên tục không chút điều độ nào.

“Là bởi vì cảm thấy có uy hiếp với hắn, nên dùng năng lượng này tấn công người sao?”

“Không sai, bản Hệ thống tra được, trước đó ba người kia cũng là vì thi đấu với hắn, hơn nữa ba người kia trước khi mắt bị tổn thương đấu đá cũng rất lợi hại, cũng coi là có chút tên tuổi. Chính vì bọn họ đều lần lượt bị thương lui ra khỏi giới này, tiếng tăm của Thạch Quỷ mới càng ngày càng lớn.”

Tề Tiểu Tô nghiến răng.

Lại dùng đồ của Vệ Thường Khuynh tấn công cô!

Vệ Thường Khuynh vì cứu cô mà từ bỏ mạng của mình, nếu như biết có người dùng mảnh vỡ chiến giáp của anh để hại cô, liệu có tức giận đến chết cũng không nhắm mắt không?

“Con mắt này của ông Thạch Quỷ hoá ra không mù à.” Tề Tiểu Tô lạnh lùng nhìn hắn, không nhìn thẳng con mắt kia của hắn, “Thật đúng là đáng tiếc.”

Thật ra thì cô biết con mắt này của Thạch Quỷ coi như là mù, chỉ là bề ngoài nhìn không chỉ không mù, còn vô cùng đẹp.

Thạch Quỷ này coi như là số đỏ, nổ bị thương mắt, có đá vụn bay vào trong mắt, vốn là tai bay vạ gió, nhưng hắn lại trong hoạ có phúc, lấy được một con mắt coi như là “mắt quý” ở trong lòng rất nhiều người, theo hắn nghĩ, có lẽ là có được một loại dị năng.

Nếu như hắn không có ý nghĩ xấu với Tề Tiểu Tô, muốn làm tổn thương mắt cô, có lẽ Tề Tiểu Tô sẽ còn tiếp tục do dự không biết phải lấy mảnh vỡ kia lại như thế nào.

Nhưng bây giờ cô kiên định cho rằng tuyệt đối sẽ không để cho mảnh vỡ chiến giáp của Vệ Thường Khuynh trở thành hung khí hại người khác.

“Cô Tề không bằng nghỉ ngơi một chút đi.”

Thạch Quỷ đeo lại kính lên, giống như vừa rồi hắn lấy kính xuống chẳng qua là vì nhìn Tề Tiểu Tô rõ hơn vậy. Trên thực tế hắn biết, một chút thời gian như vậy còn chưa đủ để ảnh hưởng đến thị lực của Tề Tiểu Tô, nếu như kéo dài thêm chút nữa, tổn thương mới bắt đầu.

Chỉ cần kéo chậm tốc độ của Tề Tiểu Tô, đợi thị lực của cô bắt đầu mơ hồ, hắn mới càng nắm chắc phần thắng.

Thạch Quỷ không chắc Tề Tiểu Tô có phải có chút dị năng như hắn không, nhưng bởi vì chính hắn trong lúc vô tình có được dị năng, trong tiềm thức luôn cảm thấy những người đấu đá lợi hại kia cũng có thể có loại năng lực này. Hắn tuyệt đối không cho phép trên đời còn có người khác giống như hắn, cho nên lúc phát hiện ai có thủ đoạn đấu đá cao siêu, thà giết lầm chứ không bỏ sót. Hắn sẽ làm bị thương mắt đối phương trước, khiến kẻ đó rút khỏi giới đấu đá.

Vừa rồi Tề Tiểu Tô chọn đá thô, hắn thông qua con mắt này nhìn thấy trong đá thô có màu xanh biếc, hắn đã rất quen thuộc, điều này chứng tỏ trong đá thô ngọc tốt. Cho nên, hắn nhất định phải ngăn cản cô tiếp tục.

“Không cần, ông Thạch Quỷ nếu mệt rồi thì nghỉ ngơi đi.”

Tề Tiểu Tô không để ý tới hắn, sau khi biết tình hình mắt hắn, cô ngược lại yên tâm hơn, mặc dù Thạch Quỷ có thể đại khái nhìn ra trong đá thô có ngọc hay không, nhưng mắt hắn không thể liên tục sử dụng quá lâu, vừa rồi còn muốn làm bị thương mắt cô, cho nên vào lúc này mắt hắn nhất định phải nghỉ ngơi một lúc, cô phải nhanh hơn chút.

Đưa mắt ra hiệu cho Báo, Báo hiểu ý, đi bên cạnh cô, dáng người cao lớn uy mãnh là sự bảo vệ tuyệt đối kinh sợ.

Không ai dám ngáng chân cô nữa.

Tề Tiểu Tô bắt đầu thực sự mở ra kỹ năng càn quét toàn hội trường.

Cô xem từng hàng từng hàng đá thô, vừa xem, vừa sờ, sau đó lập tức quyết định có mua đá thô hay không.

Tốc độ nhanh đến mức khiến cho Thạch Quỷ không kịp chuẩn bị.

Hắn lại xem hai khối đá thô, nhưng vận khí không tốt, bên trong hai khối đá thô này chỉ trắng loá không thấy chút ngọc nào, khối khác cũng có ngọc, nhưng chỉ nhìn ra được một miếng mỏng, đây chính là loại ngọc ngoài vỏ tầm thường!

Mà cho dù là đá thô như vậy, hắn cũng phải tiêu hao tinh thần đi xem, sau khi xem xong hai khối đá thô này con mắt kia của hắn liền nhói nhói, hơn nữa đã bắt đầu có cảm giác muốn rơi lệ.

Loại chuyện này hắn hiểu rõ trong lòng, đến lúc nghỉ ngơi rồi, ít nhất phải nghỉ ngơi mười lăm phút, hắn mới có thể sử dụng con mắt này lần nữa.

Nhưng hắn hoàn toàn không ngờ, không tới mười lăm phút, đá thô ở khu tinh phẩm đã bị Tề Tiểu Tô mua hết một phần ba rồi!

“Anh Báo, đá thô tôi đã mua kêu người cầm vải che lại, con người tôi tương đối hẹp hòi, không hy vọng người khác nhìn thấy.” Tề Tiểu Tô vỗ vỗ tay, liếc Thạch Quỷ một cái.

Ánh mắt khiêu khích này gần như khiến Thạch Quỷ tức giận gần chết.

“Cô Tề đúng là lắm tiền nhiều của, có điều, chắc hẳn là dùng tiền của Nghiêm lão và anh Chúc chơi đúng không? Chờ có kết quả rồi, không biết cô Tề muốn gánh trách nhiệm này thế nào?”

Ý của Thạch Quỷ chính là những đá thô cô mua kia chưa chắc toàn bộ đều có thể ra ngọc, ngộ nhỡ thua rồi, vậy chính là một con số khổng lồ, hạng mục hai trăm triệu cô thắng được kia cũng chưa chắc có thể đủ trả nợ.

“Ông Thạch Quỷ không bằng lo lắng cho mình đi, còn nữa, mắt ông... chắc chắn là mắt của ông sao?”

Sau khi ném ra câu này khiến cho Thạch Quỷ ngạc nhiên nghi ngờ, Tề Tiểu Tô liền dẫn người đi về phía khu đá tạp. So với khu cược nhân, cô càng thích khu đá tạp hơn, bởi vì với kinh nghiệm khoảng thời gian này của cô, trong khu đá tạp càng dễ nhặt được đồ tốt.

Trên thực tế, cô không biểu lộ ra là, khu tinh phẩm vừa rồi cô chọn đương nhiên đều có ngọc tốt, nhưng so với giá cả của bản thân đá thô, cũng không tìm được khối nào khiến cho cô cảm thấy đặc biệt kinh ngạc.

Đối với khu đá tạp, kỳ vọng của cô lớn hơn một chút, bây giờ những kẻ chơi đấu đá này đều quá mức lý luận hóa và kiểu mẫu hóa, luôn cảm thấy đá thô có ngọc tốt thì vỏ sẽ như thế nào, thật ra không phải như vậy, một khối khoáng thạch trong quá trình hình thành dài đằng đẵng sẽ gặp vô số loại chuyển động và thay đổi tự nhiên của vỏ trái đất, không phải có ngọc tốt, vỏ sẽ nhất định phải như thế nào.

Cho nên những bậc thầy kia có thể sẽ bỏ qua rất nhiều tinh phẩm.

Cô chính là chạy đến với mục đích nhặt được đồ tốt.

“Chúng ta cũng mau đi mua đi!” Người luôn đứng xem lúc này mới hoàn hồn lại.

“Cô Tề, rất nhiều người xông lên rồi.” Tiểu Lý có chút sốt ruột, trong lòng cũng có chút bất an, Tề Tiểu Tô quá điên cuồng rồi, vừa rồi đã tiêu hết một trăm tám mươi triệu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.