Kế Hoạch Thức Tỉnh Nhân Vật Phản Diện

Chương 1: Chương 1: Có phát lì xì nha ^_^






Editor: Oudh

Hệ thống số hiệu 0996 tên thật là Việt Độc.

Không gian hệ thống, chính điện.

Đại sảnh được bao phủ bởi một lớp kim loại trắng bạc kỳ lạ, chuỗi số liệu màu lam vô tận chuyển động khắp nơi theo quy luật nào đó, những chữ số "0" và "1" biến đổi liên tục, yên tĩnh mà tráng lệ.

Dù là ai tới đây đều sẽ bất giác nín thở và kính sợ trước khung cảnh hoa lệ này.

Mọi thứ vốn dĩ nên như vậy.

Nhưng ngay lúc này, giữa sảnh–

Những con vẹt khổng lồ, người ngoài hành tinh màu đen đáng sợ, mèo nhị thể (1) nhỏ nhắn tinh tế... Một đám sinh vật đủ hình đủ dạng mặc đồng phục công sở đen trắng ngồi xếp thành vòng tròn, nhàn nhã vừa ăn vặt vừa tán gẫu.

Lúc Việt Độc đẩy cửa vào, nhìn thấy cảnh tượng này, cô bỗng có cảm giác như đang chứng kiến hiện trường làm biếng của nhân viên vậy.

Cô không đổi sắc mặt, đi thẳng đến quầy ban Chăm sóc Khách hàng rảnh rỗi.

Một con vẹt đột nhiên ngẩng đầu, vội vàng nhỏ giọng nhắc nhở: "Mọi người, có hệ thống đến!"

Ngay lập tức, đám sinh vật muôn hình vạn trạng dùng tốc độ nhanh nhất tản ra, ngồi nghiêm chỉnh ở vị trí công tác của mình.

Việt Độc bước tới, làm bộ chưa từng nhìn thấy gì, gật đầu mỉm cười với bộ phận Chăm sóc Khách hàng: "Chào mọi người."

Con vẹt gần cô nhất nhanh chóng ấn mở bảng điều khiển, ân cần hỏi: "Xin chào, nhân viên Chăm sóc Khách hàng K sẽ phục vụ bạn tận tình, bạn có yêu cầu gì ạ?"

"Tôi là hệ thống số hiệu 0996, đến đăng ký chứng chỉ hành nghề của hệ thống." Việt Độc trả lời.

Nhân viên Chăm sóc Khách hàng K đáp: "Đã tiếp nhận yêu cầu, xin chờ một lát."

Chiếc cánh sặc sỡ của con vẹt di tới di lui trên màn hình đang phát ra ánh sáng màu xanh bạc.

Một lát sau, đôi mắt đen của nó bỗng trở nên trống rỗng, từ mỏ phát ra âm thanh lạnh băng của máy móc:

"Ting – cơ sở dữ liệu về thông tin cơ bản của hệ thống số hiệu 0996 đã được mở khóa, việc xác minh thông tin sẽ bắt đầu ngay lập tức."

"Họ tên?"

"Việt Độc."

"Nơi cư trú trước đây?"

"Tiểu thế giới số hiệu 137 thuộc hệ Ngân Hà."

"Hình thái chủng tộc trước đây?"

"Con người."

"Đã thông qua khóa đào tạo hệ thống chưa?"

"Rồi."

"Thời gian đào tạo?"

"Bảy ngày."

"Kết quả đào tạo?"

"...A+."

Sau một tràng dài những câu hỏi chán ngắt và phức tạp, cuối cùng cũng đến câu cuối:

"Đã sẵn sàng cho các nhiệm vụ xuyên thế giới chưa?"

Sau vài giây im lặng ngắn ngủi, Việt Độc nhẹ giọng nói:

"Đã."

"Hoàn toàn trùng khớp, đã hoàn thành việc bổ sung thông tin cho hệ thống số hiệu 0996, danh sách nhiệm vụ đã được phê chuẩn."

K dùng âm thanh máy móc, không phân nam nữ, thông báo kết thúc bộ câu hỏi thường lệ dài dằng dặc dành cho tân hệ thống.

Để mang đến cảm giác gần gũi cho khách hàng, trạng thái làm việc tự động hóa của nhân viên Chăm sóc Khách hàng đã thống nhất hơi nâng cao âm cuối, kết hợp với âm sắc, ngữ điệu và độ vang chứa đựng cảm xúc đã trải qua tính toán tinh vi.

Là người nghe kiêm luôn người trả lời, Việt Độc nhẹ nhàng gật đầu, ôn hòa nói: "Cảm ơn cô, tiểu thư K."

K ngừng một chút, sau khi đã đổi từ âm thanh máy móc lạnh lùng về giọng lanh lảnh nguyên bản của loài vẹt, bẽn lẽn đáp: "Không cần khách sáo, đây là công việc của tôi. Chúc mừng bạn đã nhận được chứng chỉ hành nghề của hệ thống, xin hãy cố gắng phát huy."

Nói rồi cô nàng liền vỗ cánh tỏ vẻ khích lệ: "Clap, clap, clap."

Mấy nhân viên Chăm sóc Khách hàng đang nhàn rỗi khác cũng đặt đồ ăn thức uống xuống, nhiệt liệt vỗ tay/ vỗ vây cá/ vỗ móng vuốt/ vỗ xúc tu chúc mừng hệ thống đủ tư cách mới.

Một con mèo khoang đen trắng đột nhiên nhớ ra điều gì đó, nhắc nhở K: "Dừng vỗ cánh chút, tạo dấu ấn nhận biết cho cô ấy trước đã."

Nhân viên K bừng tỉnh: "Phải rồi, dấu ấn... Xin mời hệ thống số hiệu 0996 giơ tay lên ạ."

Việt Độc nở nụ cười, làm theo.

Một chuỗi số liệu màu lam từ bảng điều khiển của K hiện lên. Nó quay xung quanh Việt Độc vài vòng, cuối cùng đáp xuống cổ tay cô, biến thành một ký hiệu sao bảy cánh màu đen.

Đây là dấu ấn nhận biết thân phận hệ thống của Việt Độc.

K thấy ký hiệu đã làm xong, lần nữa đổi qua âm thanh của máy móc, nói: "Dấu ấn nhận biết của bạn đã hoàn thành, hệ thống đang phân nhóm, xin chờ một chút..."

"Đã xong, hệ thống số hiệu 0996 được phân vào nhóm "Kế hoạch thức tỉnh nhân vật phản diện" và là thành viên thứ năm của nhóm."

"Đang sàng lọc nhiệm vụ cụ thể, xin chờ một chút..."

"Đã sàng lọc xong, hồ sơ nhiệm vụ đã được gửi đến. Hệ thống số hiệu 0996 vui lòng chuẩn bị sẵn sàng, ba giờ ba phút nữa sẽ xuất phát đến địa điểm thực hiện nhiệm vụ: tiểu thế giới số hiệu 161 thuộc hệ Ngân Hà."

Việt Độc tiếp nhận hồ sơ, dùng ý nghĩ giải nén tệp, khóa dữ liệu (2) rồi chọn xem mục tin tức quan trọng nhất. Một loạt động tác thành thạo như thể cô sinh ra vốn đã là hệ thống, là một chuỗi số liệu chứ không phải một con người.

Đương nhiên, cô cũng không thật sự được tính là nhân loại.

Tin tức quan trọng nhất nằm ở ngay đầu tiên là về ký chủ trong thế giới nhiệm vụ – cũng chính là thông tin về người mà cô sẽ hợp tác trong tương lại.

Việt Độc xem qua một lượt, cảm thấy thú vị, mỉm cười, thầm lặp đi lặp lại tên của người này.

Kỳ Tửu.

Dị năng giả Ngôn Linh (3), Kỳ Tửu.

________________________________

Lần đầu Việt Độc tới đây là bảy ngày trước.

Khi đó, cô đã chết.

Cô từng nghĩ, tử vong là một giấc mộng đen tối nhưng ngọt ngào, nơi cô có thể đắm chìm trong sự yên lặng, mất hết nhận thức và không ai quấy rầy cô được nữa.

Nhưng sau khi ý thức của Việt Độc bắt đầu trở nên mơ hồ, cô lại rơi vào một không gian thuần trắng vô biên, lang thang ở đó một thời gian dài... Không biết đã qua bao lâu, cô được hồi sinh trong chuỗi số liệu khổng lồ tại đại sảnh nguy nga này.

Cô lập tức choàng tỉnh, đập vào mắt là một con mèo khoang đen trắng mặc đồng phục công sở nhỏ, thắt nơ chỉnh tề.

Bông hoa đen trắng ngồi sau chiếc màn hình ảo công nghệ cao, miệng mèo kiêu ngạo cất tiếng: "Chào cô, tôi là nhân viên Chăm sóc Khách hàng J của không gian hệ thống. Cô có biết, mình đã chết rồi không?"

Ai vậy?

Sao mới gặp đã hỏi câu khó hiểu thế?

Việt Độc âm thầm dò xét, không để lộ dấu vết, bình tĩnh trả lời: "Biết."

Hắc bạch hoa nhấp vào số liệu trên màn hình, hỏi: "Ồ, vậy cô biết mình là một hệ thống chứ?"

Việt Độc – người đã sống 23 năm như một nhân loại: "..."

Cái này chạm tới điểm mù nhận thức của cô rồi!

Con mèo ấy dường như đã quen với tình huống này, không hề ngạc nhiên nói: "Hoan nghênh hệ thống số hiệu 0996 trở lại, mời đến ban huấn luyện tham gia khóa đào tạo hệ thống với các hệ thống cùng về. Sau khi vượt qua bài đánh giá cuối khóa, cô sẽ được sắp xếp chuỗi nhiệm vụ và được tham gia chấp hành nhiệm vụ."

Lượng tin tức quá lớn khiến Việt Độc mất một lúc mới tiêu hóa được hết, cẩn thận hỏi lại: "Tôi có thể được biết nhiệm vụ là gì không?"

Mèo nhị thể làm bộ dáng như bán hàng đa cấp, ngữ khí thần bí trả lời: "Vượt qua các tiểu thế giới, hoàn thành nhiệm vụ lớn lao vì Chủ Thần vĩ đại."

Việt Độc: "..."

Việt Độc thành khẩn đáp: "Thật xin lỗi, nhưng tôi nghĩ mình không phù hợp để chấp hành nhiệm vụ này."

Nó dụ dỗ: "Hoàn thành nhiệm vụ mang lại rất nhiều lợi ích đó, chúng tôi có thể sắp xếp cho cô được hồi sinh ở thế giới cũ, gặp lại người thân, bạn bè của mình; chỉ cần cô tiếp tục làm việc sẽ nhận được vô số tiền bạc cùng vật chất làm phần thưởng, trở thành người đứng trên đỉnh cao thế giới."

Việt Độc nở nụ cười bất đắc dĩ: "Tôi không cần mấy cái đó."

Hắc bạch hoa lôi kéo không thành, chuyển sang uy hiếp: "Hệ thống không có giá trị lợi dụng sẽ bị loại bỏ, xóa ý thức"

Việt Độc vẫn bình tĩnh đáp lại: "Được, vậy loại bỏ đi."

Bông hoa đen trắng: "..."

Mềm cứng đều không ăn!

Nhiều năm chưa thấy hệ thống nào không chịu phối hợp như vậy, nó buồn đến nỗi tai mèo cũng cụp hết xuống, đành cúi đầu đọc tiểu sử của hệ thống số hiệu 0996.

Nhìn thấy đầu tiên chính là phương thức tử vong của 0996.

— Này, hình như hơi tàn nhẫn.

Mèo nhị thể thất kinh, lông toàn thân dựng đứng. Thảo nào dù là dụ dỗ hồi sinh hay đe dọa loại bỏ đều vô dụng, người này vốn dĩ đang tìm đường chết, nói không chừng còn mong chờ được xóa sổ nữa là.

Phải làm sao đây?

Hắc bạch hoa tỉ mỉ xem xét kĩ tư liệu, ánh mắt dừng lại ở mục "Gia đình".

"Như vậy đi, nếu cô chịu hợp tác thì chúng tôi sẽ cho cô phúc lợi nhân viên, giúp cô hồi sinh em gái." Nó gõ gõ màn hình "Việt Hảo, đúng không? Thật là một cô bé xinh đẹp."

Lần này, Việt Độc không nói gì.

Thật lâu sau, cô nhẹ giọng hỏi như đang nói với chính mình: "Hồi sinh?"

Bông hoa đen trắng: "Phải, hồi sinh một cách hoàn hảo! Ý thức và thân thể đều là của cô ấy, đảm bảo khiến cô hài lòng."

Việt Độc hoàn toàn khác trước, khích lệ nó, làm nó khá phấn chấn, nó định nói thêm gì đó để cổ vũ tinh thần cô lại chợt ngừng lại.

Hệ thống hình người số hiệu 0996 – Việt Độc, đang đứng trước mặt nó bật cười.

Nụ cười này khác xa nụ cười lịch sự ban nãy, mèo nhị thể không nói rõ được đây là cảm giác gì nhưng nó biết rằng, mình không cần nhọc lòng thuyết phục nữa.

Quả nhiên......

"Tôi đồng ý." Việt Độc nói.

Bông hoa đen trắng mừng rỡ: "Được, mời cô ký hợp đồng."

Một chuỗi số liệu màu lam từ màn hình tuôn ra, trong chớp mắt đã ngưng kết lại thành một tờ giấy trắng mỏng, in chữ vuông vức, là tiếng mẹ đẻ của Việt Độc.

Việt Độc đọc đi đọc lại hai lần, xác định không có lỗ hổng, chỉ có điều —

"Ký hợp đồng với tôi là Chủ Thần của các cô."

Đôi mày thanh tú của cô khẽ nhíu, nhàn nhạt hỏi: "Nếu đã là thần, thì chẳng phải hợp đồng này không có bất kỳ ràng buộc nào với người đó sao?"

Hắc bạch hoa ngượng ngùng meo một tiếng, các nhân viên Chăm sóc Khách hàng hình thái khác nhau bên cạnh đồng loạt quay qua nhìn bọn họ, ánh mắt dò xét.

"Chủ Thần khinh thường việc phá vỡ hợp đồng." Chờ rất lâu sau nó mới đưa ra một lời giải thích ba phải.

Việt Độc hiểu rõ, ra là không thèm làm chứ không phải không thể làm.

Nhưng phần thưởng này quả thực rất hấp dẫn, Việt Độc không cách nào từ chối, càng không có ý định chối từ. Cô nhận lấy cây bút từ tay mèo, rũ mắt, viết tên mình lên bản hợp đồng, kèm theo số hiệu 0996.

Cô thực sự rất muốn hồi sinh Việt Hảo.

Chỉ cần một tia hy vọng, cô nhất định sẽ làm, còn hơn là để sau này phải hối tiếc. Dù sao... cô cũng không còn gì để lừa gạt nữa.

________________________________

Sự thật chứng minh, con mèo nhị thể này đã kiếm được một nhân viên tốt.

Năng lực học tập của Việt Độc rất mạnh, thời gian đào tạo ngắn hơn nhiều so với các hệ thống vừa trở về gần đây. Mới qua bảy ngày mà cô đã thỏa mãn hết các yêu cầu, có thể đi vào các tiểu thế giới, tìm kiếm ký chủ.

Sau khi Việt Độc trở thành nhân viên chính thức đã nhanh chóng tạm biệt bộ phận Chăm sóc Khách hàng rồi rời khỏi sảnh chính.

Bên ngoài cửa phụ của chính điện là một hồ nước màu trắng bạc đang sủi bọt khí, hơi nước bao phủ mờ mờ ảo ảo — đây chính là cổng không gian dẫn hệ thống bọn họ đến các tiểu thế giới khác nhau.

Việt Độc ngồi xuống bên hồ.

Ở quanh đây lúc này không có hệ thống nào qua lại nên cô cứ thế lẳng lặng ngồi nghiên cứu tư liệu về thế giới nhiệm vụ trong khi chờ đến giờ xuất phát. Đôi mắt hổ phách sẫm màu (4) không biểu lộ cảm xúc khiến chẳng ai biết được cô ấy đang nghĩ gì.

Ba giờ sau, hồ nước bạc phát sáng lên.

Việt Độc nhìn thời gian, đứng dậy bước vào trong hồ.

Đáy hồ không có thật mà là một bầu trời đêm tối đầy sao, khó lường. Thân thể mảnh mai của Việt Độc dần hóa thành những ký hiệu màu lam, được đưa qua hàng rào thế giới rồi tập hợp lại ở địa điểm thực hiện nhiệm vụ.

— Nhiệm vụ thứ nhất, bắt đầu.

________________________________

Chú thích:

(1) Mèo nhị thể: Hay còn gọi là mèo Tuxedo hoặc mèo khoang đen trắng.



(2) Khóa dữ liệu: Hiểu nôm na là khóa những tài liệu chưa dùng đến lại để tránh sai sót trong quá trình thao tác (như là xóa nhầm tệp chẳng hạn).

(3) Ngôn Linh: Cụ thể Ngôn Linh là gì sẽ được giải thích ở các chương sau, hiện tại mọi người cứ hiểu đơn giản là cầu được ước thấy đi.

(4) Mình đoán màu mắt của Việt Độc cũng na ná thế này.



________________________________

Tác giả có lời muốn nói:

Hố mới đào!

Việt Độc xuất phát rồi!

Lần này tôi muốn thử sức với thể loại xuyên nhanh, xem các cô gái trải qua từng thế giới khác nhau.

Ví dụ như thế giới thứ nhất, mỹ nhân say ngủ – Kỳ Tửu của thế giới siêu nhiên hiện đại, Việt Độc chuẩn bị phải đối phó với ký chú khó chiều đầu tiên, hihihi.

Cuối cùng, cảm ơn mọi người đã ủng hộ! Chương 1 có phát lì xì nha ^_^

Cúi chào!

________________________________

Lời của editor:

Lần đầu dịch truyện còn nhiều sai sót, mong mọi người lượng thứ.

Nếu có lỗi chính tả hay diễn đạt ở đâu thì hi vọng mọi người có thể góp ý để mình sửa chữa.

Chân thành cảm ơn các bạn đã đọc truyện và ủng hộ mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.