(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
CHƯƠNG 69
Posted in: Kế Hoạch Yêu Chồng Của Tổng Tài Bá Đạo. 11 phản hồi
Lúc Tiêu Dĩ Thư bước ra khỏi phòng tắm, Lê Cẩn vẫn đang xem bản kế hoạch của cậu, hơn nữa còn cầm bút sửa chữa mấy chỗ. Tiêu Dĩ Thư càng tìm hiểu càng không xác định được, rốt cuộc tâm tình Lê Cẩn không tốt có phải bởi vì nghe thấy tin đồn kia không? Nếu không phải, thì bên phía Kiều Lạc là thế nào, còn nếu phải, thì sao anh ấy vẫn chỉnh sửa bản kế hoạch cho mình, không giống như tức giận với mình lắm.
Cậu quyết định thăm dò trước một chút.
Tiêu Dĩ Thư vừa sấy tóc vừa làm ra vẻ tùy ý hỏi: “Lúc nãy em gặp Dĩ Tuyền ở dưới tầng, cô ấy nói tối nay đặc trợ Kiều cũng đến đây, sao anh không giữ người ta ở lại?”
Cậu không biết cách nói dối, cho nên Lê Cẩn chỉ vừa nhìn qua là biết cậu có vấn đề, ngay lập tức đã hiểu ra nguyên do trong đó.
Nhất định là Tiểu Thư của anh nghe thấy tin đồn ở nhà hàng, sau đó về nhà còn biết Kiều Lạc đã tới, trong lòng thấp thỏm, nên đang thăm dò anh đây mà.
Lê Cẩn thấy chuyện này rất thú vị, bèn nghĩ ra chút ý tưởng xấu xa, vì thế lập tức lạnh mặt lại: “Ừ, không giữ cậu ta, vừa nhìn đã thấy phiền.”
Tiêu Dĩ Thư kinh hãi, xong rồi xong rồi, nhất định là đã biết rồi, hơn nữa trông dáng vẻ hình như còn rất tức giận nữa.
Vẻ mặt hoảng hốt lo sợ của cậu đều bị Lê Cẩn nhìn thấy hết, thật sự là đáng yêu quá, nghĩ cái gì cũng biểu hiện hết lên mặt.
Trong lúc sấy tóc, Tiêu Dĩ Thư không yên lòng một chút nào, não bổ rất nhiều thứ, tóc bị sấy thành rối tung hết cả lên, mái tóc ngắn đang mềm mại mượt mà bị sấy thành tổ quạ. Lê Cẩn ngồi trên giường nhìn mà cứ phải cố nhịn cười, đáng yêu quá đi mất.
Quả nhiên, vẫn phải chủ động quyến rũ Lê Cẩn thôi! Vợ chồng với nhau mà, có làm sao đâu, không phải trước kia Lê Cẩn đã nói rồi sao, rất thích mình ở trên giường thế này thế kia mà, nếu mình chủ động nhất định anh ấy sẽ rất vui.
Sấy tóc xong, Tiêu Dĩ Thư vào phòng tắm soi gương, bị cái đầu tổ quạ trong gương dọa sợ, dáng vẻ này còn đi quyến rũ ai được? Cậu đành phải nhúng lược vào nước rồi chải cho tóc mượt mà trở lại, sau đó lại sấy cẩn thận một lần nữa. Sấy xong thì chỉnh lại áo ngủ, nới lỏng dây buộc ra một chút, để ngực hở ra nhiều một chút, sau đó mới cảm thấy mỹ mãn quay về phòng ngủ.
Lê Cẩn nhìn thấy dáng vẻ này của Tiêu Dĩ Thư, đầu tiên là ánh mắt tối lại, sau đó thì vui sướng trong lòng, trông thế này là muốn tự dâng mình lên cửa đây mà, xem ra hôm nay lại có lộc ăn rồi. Vừa định cười tươi đến gần ôm Tiêu Dĩ Thư, đột nhiên lại nghĩ ra, dựa theo tính cách bình thường của Tiêu Dĩ Thư, bảo cậu chủ động quả thực là rất khó cho cậu. Lần đầu tiên chủ động là vì ghen tuông sợ mình bị người khác cướp mất, có lý do rõ ràng, vậy lần này là tại sao?
Tiểu Thư vô sự hiến ân cần, chỉ có một khả năng, đó là vì chuyện về Kiều Lạc, hơn nữa vừa rồi mình vừa tỏ thái độ như thế, có lẽ Tiểu Thư hiểu lầm mình đang tức giận.
Nghĩ đến đây, Lê Cẩn đang chuẩn bị vươn tay ra đã kịp rút lại. Đây là một cơ hội tốt, có khi hôm nay sẽ được nếm thử hương vị khác với mọi lần cũng nên Vì thế, anh lại bày ra vẻ mặt chứng tỏ tâm tình không được tốt lắm, Tiêu Dĩ Thư thấy vậy lại càng bất an hơn.
Bây giờ đang là mùa hè, buổi tối chỉ đắp một chiếc chăn mỏng, cũng chỉ có lúc ngủ mới đắp, bình thường ngồi trên giường đều không cần đắp chăn làm gì, nóng lắm, cho nên hiện tại Tiêu Dĩ Thư đang mang dáng vẻ của một nụ hoa phóng túng.
Chiếc áo ngủ tơ tằm màu đen phủ lên người, nửa bả vai và hơn nửa phần ngực đều lộ ra ngoài, một quả đỏ cũng gần chạy ra ngoài luôn còn phần thân dưới, áo ngủ chỉ che đậy mỗi bộ phận quan trọng mặc quần lót, còn hai đùi đều phơi bày ra, hôm nay cậu còn đặc biệt chọn một chiếc áo ngủ ngắn nhất, cậu cảm thấy chiếc áo này sẽ có hiệu quả quyến rũ tương đối tốt.
Lê Cẩn có phản ứng ngay lập tức, bàn tay cầm bản kế hoạch hơi dùng sức, anh phải cực kỳ khắc chế mới có thể nhẫn nhịn được nỗi xúc động muốn chạm vào người bên cạnh. Cũng may đùi phải của Tiêu Dĩ Thư để ngay cạnh anh đang cong lên, hơn nữa còn có áo ngủ che phủ, cho nên Tiêu Dĩ Thư không nhìn thấy phần thân dưới của anh đang dần sưng lên.
Tiêu Dĩ Thư đã quyết định chủ động quyến rũ, đương nhiên không phải chỉ là tưởng tượng rồi bỏ đấy. Cậu ổn định tinh thần, cố lấy can đảm tiến đến sát bên cạnh Lê Cẩn nói: “Sao thế, có phải bản kế hoạch của em có rất nhiều vấn đề không. Em thấy anh cứ sửa mãi.”
Mặc dù miệng cậu hỏi về bản kế hoạch, nhưng tâm tư thì hoàn toàn không đặt vào nó, cơ thể cậu sáp lại gần Lê Cẩn, áo ngủ vốn đang che bả vai bên trái bỗng rơi xuống, hơn nửa thân trên của Tiêu Dĩ Thư đều để lộ ra.
Lê Cẩn liếc sang nhìn một cái, phản ứng ở hạ thân càng kịch liệt hơn. Anh hơi thất vọng về lực kiềm chế của mình, chỉ một chút câu dẫn mà mình đã kích động đến mức này, xem ra bình thường ăn ít quá, một chút kích thích cũng không chịu được, sau này nhất định phải ăn nhiều hơn, ăn cho thật no nê mới thôi.
“Cũng tạm, chỉ có chút vấn đề nhỏ, anh đã đánh dấu cho em rồi, sau này chú ý một chút là được.” Trên mặt Lê Cẩn hoàn toàn là dáng vẻ không hề rung động.
Tiêu Dĩ Thư càng luống cuống hơn, bình thường cậu chả cần làm gì cả mà Lê Cẩn đã bổ nhào đến sờ soạng đủ kiểu. Hôm nay cậu đã làm đến mức này rồi, sao lại không có phản ứng gì cả vậy, thực sự tức giận lắm sao? Xem ra cậu càng phải hăng hái hơn.
Cậu chủ động đưa miệng chạm vào cổ Lê Cẩn, tay thì túm chặt ống tay áo của Lê Cẩn, nhẹ nhàng nói: “Lê Cẩn, hôm nay em muốn làm, chúng ta không xem bản kế hoạch đó nữa được không?”
Trong lòng Lê Cẩn sung sướng muốn chết, thế nhưng mặt mũi vẫn lạnh lùng, tiếp tục nhìn chằm chằm vào bản kế hoạch: “Hôm nay anh không muốn làm, không còn sớm nữa, đi ngủ đi.”
Choang choang, đây là tiếng trái tim thủy tinh của Tiêu Dĩ Thư bị vỡ nát, mình cầu hoan rõ ràng đến vậy chính là lần đầu tiên, không ngờ lại bị Lê Cẩn từ chối không lưu tình chút nào, Tiêu Dĩ Thư cảm thấy cả người mình không thể thoải mái lên được.
Thế nhưng đã đến nước này rồi, nếu mà lùi bước, nhất định hai người sẽ chiến tranh lạnh, đây là tình huống mà Tiêu Dĩ Thư không muốn nghĩ đến nhất. Chính vì muốn làm giảm bớt cơn giận của Lê Cẩn nên cậu mới chủ động, cho nên cách tốt nhất hiện tại là phải tiếp tục kiên trì, dù chết cũng phải quyến rũ thành công!
Không còn cách nào khác cả, mạnh hơn đi!
Tiêu Dĩ Thư giật lấy bản kế hoạch trong tay Lê Cẩn ném sang một bên, sau đó cả phần thân trên đều bám chặt vào người Lê Cẩn nỉ non: “Nhưng mà em muốn làm, Lê Cẩn, anh không muốn em nữa à?” Đây là lần đầu tiên cậu nói những lời thế này trong khi đầu óc vẫn tỉnh táo, trước đây chỉ có những lúc bị làm đến mức ý loạn tình mê đầu óc hồ dính mới dám nói thôi.
Làm sao mà Lê Cẩn không muốn chứ, thế nhưng hiếm khi được thấy Tiêu Dĩ Thư chủ động, anh quyết định nhẫn nhịn tiếp! Vì thế, anh tiếp tục giả bộ: “Hôm nay anh không có tâm tình, thật sự không muốn làm đâu, đi ngủ sớm đi.”
Choang choang, trái tim thủy tinh của Tiêu Dĩ Thư lại bị vỡ nát lần nữa, cậu nhíu mày ngẫm nghĩ một lát, rồi ngẩng đầu lên nói: “Vậy anh không cần làm gì hết, cứ để em làm là được. Anh không cần động tay, giao hết cho em được không?”
“Ồ?” Lê Cẩn như cười như không nói. “Em muốn ở bên trên?”
Tiêu Dĩ Thư đỏ mặt nói: “Không… Không phải…”
Lê Cẩn hơi cong môi lên: “Vậy em muốn làm thế nào? Anh không động tay, em có thể được à?”
“Được chứ! Sao lại không được!” Tiêu Dĩ Thư không phục. “Đương nhiên là em được!”
“Vậy được rồi.” Lê Cẩn bày ra dáng vẻ chả sao cả. “Em đã nói đến mức này rồi, nếu anh còn không đồng ý nữa cũng thật không giữ thể diện cho em.” Nói xong thì tiếp tục trưng ra dáng dấp mặc quân đến hái, nhướng mi ra hiệu cho Tiêu Dĩ Thư bắt đầu.
Nói thì nói mạnh miệng như vậy, nhưng Tiêu Dĩ Thư rất khẩn trương, trước giờ cậu chưa từng chủ động làm loại chuyện này, bước đầu tiên phải làm thế nào đây? Hôn môi trước à? Hay là cởi quần áo trước?
Ừm… Thôi thì hôn môi trước đi, cởi quần áo trước có vẻ mình đói khát quá, không tốt không tốt.
Lê Cẩn nhìn dáng vẻ lúng ta lúng túng của Tiêu Dĩ Thư và vẻ mặt biến hóa vô tận của cậu, trong lòng vui như hoa nở, thật sự đáng yêu quá đi mất, sao Tiểu Thư của anh lại có thể đáng yêu đến thế cơ chứ, không biết lát nữa cậu sẽ mang đến cho anh niềm kinh hỉ nào nữa đây.
“Em bắt đầu đây!” Câu tuyên ngôn như dự báo nhắc nhở này của Tiêu Dĩ Thư không biết là nói cho Lê Cẩn nghe hay là nói cho chính cậu nghe, trong bầu không khí này có vẻ hơi buồn cười. Lê Cẩn rất muốn cười nhưng lại sợ phá hỏng, nên phải nhịn đến nỗi đau cả bụng.
“Có phải em chưa chuẩn bị tốt không, không thì thôi đi.” Lê Cẩn dội một gáo nước lạnh.
“Đương nhiên em đã chuẩn bị tốt rồi!” Tiêu Dĩ Thư nói xong thì ngồi hẳn lên người Lê Cẩn, hai tay ôm cổ Lê Cẩn đưa miệng đến gần, đụng chạm dữ dội cùng miệng Lê Cẩn.
Cậu vươn lưỡi liếm miệng Lê Cẩn. Lê Cẩn được hôn một lúc thì thuận thế mở đôi môi ngậm chặt ra, tiện cho cái lưỡi ngọt ngào của Tiêu Dĩ Thư luồn vào bên trong.
Tiêu Dĩ Thư tận tình dây dưa cùng đầu lưỡi của Lê Cẩn, cũng đã cảm nhận được dục vọng của Lê Cẩn đang dần đứng lên. Cậu ngồi ở ngay bên trên nó mà, cách một lớp vải mỏng mang, tất nhiên là cảm nhận được rõ ràng.
Tiêu Dĩ Thư cười thầm trong lòng, hứ, còn nói không muốn làm, bị em hôn một cái mà đã như vậy rồi, không phải là anh muốn làm lắm sao, đúng là một tên khẩu thị tâm phi.
Cậu tự nhận thấy sức quyến rũ của mình là rất lớn mà, cho nên tràn đầy cảm giác tự hào.
Có điều tuy rằng Lê Cẩn có phản ứng, cũng đã hôn lại cậu, thế nhưng lại chẳng có động tác nào khác cả, tay thì vẫn đặt ở trên giường, căn bản chả chạm vào mình gì hết, vậy thì chuyện phía sau phải làm thế nào đây, lẽ nào phải thật sự giống như mình nói vừa nãy sao, toàn bộ quá trình đều là tự cậu làm?
Phải làm thế nào chứ? Ai đến dạy cậu đi!
Ừm… Thử nhớ lại xem Lê Cẩn đã làm chuyện trên giường thế nào nhỉ?
Tiêu Dĩ Thư nhớ lại một lúc, sau đó thì kết thúc nụ hôn cùng Lê Cẩn. Môi hai người đều hơi sưng, hôn nhau dữ dội quá, Lê Cẩn phải nhẫn nhịn nên hơi khó chịu, đang định đảo khách thành chủ, lại đột nhiên bị Tiêu Dĩ Thư cởi quần áo!
Áo ngủ rơi xuống khỏi người, dây buộc bên hông cũng được cởi ra, hiện tại nửa thân trên của Lê Cẩn đều để trần.
Lê Cẩn vốn định hành động lại tiếp tục bất động, xem ra trò vui vẫn còn ở phía sau, vẫn nên nhịn chút nữa đi, nếu không thì bỏ qua sẽ đáng tiếc lắm, cũng không biết Tiểu Thư sẽ còn chơi thêm thế nào nữa, chờ mong quá đi thôi
Tiêu Dĩ Thư dùng ánh mắt lướt qua khắp người Lê Cẩn một lượt, sau đó đỏ mặt khen anh: “Lê Cẩn, cơ thể anh đẹp thật đấy!” Nói xong, cậu nắn bóp cơ bụng và cánh tay Lê Cẩn, cuối cùng thì đặt bàn tay trắng nõn trên cơ ngực rộng lớn.
Lê Cẩn hơi cong khóe miệng, nhưng không nói gì hết. Có điều tuy không nói gì, nhưng Tiêu Dĩ Thư có thể cảm nhận được, dục vọng của Lê Cẩn càng lúc càng lớn, cậu vui sướng hài lòng, khẳng định Lê Cẩn cũng rất muốn cậu, lại còn không thừa nhận!
Nụ hôn nhẹ nhàng chuyển đến tai Lê Cẩn, rồi đến cổ, đến ngực. Tiêu Dĩ Thư phác họa lại theo dáng người anh, dựa theo cách Lê Cẩn làm với cậu những lần trước để làm lại một lần, cậu biết Lê Cẩn rất thích, thân thể phấn khởi căng cứng thế này không lừa được ai đâu!
Chính cậu cũng rất thích, cảm giác hôn người mình thích thật sự là tuyệt vời vô cùng, chắc lúc ấy Lê Cẩn cũng có tâm tình thế này chăng?
Nụ hôn dừng trên ngực chưa được bao lâu đã chuyển xuống bụng. Tiêu Dĩ Thư yêu thương cơ bụng Lê Cẩn đủ bằng đủ mọi cách, hết hôn lại liếm, Lê Cẩn như sắp nổ tung, phân thân càng sưng to hơn… Sau đó cuối cùng cũng đến cực hạn, phân thân to lớn căng đầy bên trong quần lót, đã tắc nghẹn không thể chịu nổi.
Tiêu Dĩ Thư bị dọa luôn, tuy chỉ là phần đầu, nhưng mà nó to quá, sao lại đột nhiên chạy ra chứ, rõ ràng mình còn chưa chạm vào quần lót mà.
Có điều cùng với lúc bị dọa, Tiêu Dĩ Thư cũng thấy mình thật khát, lần trước làm tình cậu cũng rất muốn đụng chạm vuốt ve cái thứ to lớn này, nhưng mà không có cơ hội, cũng thật sự không dám, cùng lắm cũng chỉ sờ qua mấy cái, chưa được sờ cho đã, không thì hôm nay thử xem? Đã nói là mình chủ động mà, cứ chủ động đến cùng đi!
Nghĩ như vậy, Tiêu Dĩ Thư cời hết áo ngủ của Lê Cẩn ra, rồi đặt tay trái bao phủ lên thứ dục vọng to lớn kia vuốt ve nhẹ nhàng, tuy là cách quần lót, thế nhưng nhiệt độ nóng cháy đó khiến cậu hoảng sợ không thôi.
Nuốt nước miếng, Tiêu Dĩ Thư nhẹ nhàng ma sát dục vọng to lớn kia, hình dáng ở bên ngoài lớp vải làm cậu xấu hổ thẹn thùng.
Không thì hôn nó xem sao? Cứ hôn cách quần lót vậy.
Đã nói là làm, Tiêu Dĩ Thư hạ thân thể xuống, quỳ sấp bên cạnh Lê Cẩn, vùi đầu ở bộ phận quan trọng của Lê Cẩn, sau đó hôn nhẹ một cái vào phân thân to lớn kia.
Lê Cẩn ngâm khẽ một tiếng, ánh mắt đỏ bừng, kích thích quá, trước đây Lê Cẩn chưa từng nghĩ đến loại chuyện này, anh muốn Tiêu Dĩ Thư thế này thế kia, thế nhưng xưa nay chưa từng nghĩ sẽ để Tiêu Dĩ Thư hôn chỗ đó của mình.
Tiếng ngâm nho nhỏ đó tất nhiên không thể giấu được tai Tiêu Dĩ Thư, cậu cảm thấy đây là một chuyện rất thú vị, không ngờ làm thế này lại có thể khiến Lê Cẩn phản ứng mãnh liệt đến vậy, vậy thì mình không ngừng cố gắng đi.
Vì thế, lực đạo hôn nhẹ biến thành mạnh hơn. Cũng không biết là vì muốn đùa dai hay là vì quá thích, mà Tiêu Dĩ Thư có vẻ rất mê muội chuyện này, ban đầu chỉ hôn thật nhẹ nhàng, sau đó biến thành hôn mút, cuối cùng là hôn liếm, lớp vải bao trùm lên phân thân đều ướt hết.
Vì Lê Cẩn rất hưng phấn, nên đỉnh phân thân lộ ra quần lót đã chảy ra một lượng lớn *** dịch trong suốt, hiện tại anh sắp bùng nổ tới nơi.
Hiển nhiên Tiêu Dĩ Thư cũng chơi thành nghiện, cậu cảm thấy thứ cảm giác khiến cho Lê Cẩn phải điên cuồng này thật tuyệt vời, cho nên quyết định cởi quần lót của Lê Cẩn ra.
Đương nhiên Lê Cẩn rất phối hợp với cậu, để mặc cho Tiêu Dĩ Thư chủ động. Lúc quần lót được cởi ra, phân thân to lớn nhảy mạnh ra ngoài, đúng lúc đập vào miệng Tiêu Dĩ Thư, khiến cậu sợ hãi.
Tiêu Dĩ Thư vươn lưỡi liếm môi mình, chất dịch dính của Lê Cẩn ở trên môi cậu, hương vị hơi là lạ, thế nhưng không ghét.
Hình ảnh này thật kích thích thật *** đãng, Lê Cẩn thật sự rất muốn xông vọt vào trong thân thể Tiêu Dĩ Thư để biểu đạt. Có điều hành động tiếp theo của Tiêu Dĩ Thư làm cho anh thấy may mắn vì mình đã không manh động, nếu không làm sao mà có được phúc lợi tốt như vậy ở phía sau.
Tiêu Dĩ Thư liếm môi, rồi đỏ mặt hỏi Lê Cẩn: “Em có thể hôn nó không?” Cậu sợ Lê Cẩn không thích loại chuyện này, dù sao cũng rất *** đãng.
Lê Cẩn híp mắt tỉnh bơ nói: “Tùy tiện.” Thật ra trong lòng anh đang vui sướng muốn chết, loại chuyện này chỉ xảy ra trong mơ thôi.
Chủ nhân đã đồng ý rồi, Tiêu Dĩ Thư liếm môi, phủ phục người xuống, đầu tiên là dùng tay nhẹ nhàng cầm phân thân Lê Cẩn rồi vuốt ve, dục vọng tím đỏ cùng mùi xạ hương kỳ lạ làm Tiêu Dĩ Thư ý loạn tình mê, vì thế cậu thử thè lưỡi nhẹ nhàng liếm ở đỉnh một chút.
Lần này khiến Lê Cẩn suýt thì không cầm giữ được.
Ban đầu chỉ là những nụ hôn từng cái từng cái một, sau đó thì càng lúc càng nhiều. Sau cùng, trong hơi thở dồn dập của Lê Cẩn, Tiêu Dĩ Thư há miệng ngậm hết phần đỉnh phân thân vào trong.
Lê Cẩn phát ra tiếng thở dài khuây khỏa, quá dễ chịu, ướt ướt nóng nóng, cảm giác khác hoàn toàn với tiểu huyệt, hơn nữa lúc này còn có thêm một cái lưỡi không ngừng nhúc nhích, thường xuyên lướt qua lỗ nhỏ trên đỉnh.
Liếm hôn, mút mát, động tác của Tiêu Dĩ Thư càng ngày càng *** đãng, đói khát nhấm nháp phân thân Lê Cẩn, từ trên xuống dưới. Dục vọng của Lê Cẩn đã thấm đầy nước miếng của Tiêu Dĩ Thư, toàn bộ đều sáng bừng ánh nước.
Cứ như vậy hơn mười phút, Tiêu Dĩ Thư cảm thấy hơi mỏi miệng. Cậu vừa ngậm phân thân vừa ngước lên nhìn Lê Cẩn từ phía dưới: “Anh thích không?” Trong miệng có thứ kia, cho nên nói ra không được rõ ràng lắm.
Nhưng hình ảnh *** đãng này trước nay chưa từng có, Lê Cẩn rất muốn lao mạnh vào trong miệng Tiêu Dĩ Thư, nhưng anh lại cảm thấy làm vậy là vũ nhục Tiểu Thư yêu dấu của anh, vì thế đành phải tiếp tục ngồi im không động đậy, tất cả đều do Tiêu Dĩ Thư tự quyết định.
Tiêu Dĩ Thư thấy Lê Cẩn không trả lời thì hơi sốt ruột, chẳng lẽ không thích à? Nhưng rõ ràng phân thân đã sưng to thế này rồi, sao lại không thích chứ?
Đúng rồi, mình cứ ngậm nó liếm tới liếm lui, hút đến hút đi, quên mất phải chuyển động lên xuống. Như bừng tỉnh ra, Tiêu Dĩ Thư bắt đầu dùng miệng nhả ra nuốt vào phân thân Lê Cẩn. Lê Cẩn nhắm mắt lại phát ra tiếng gầm nhẹ, thoải mái quá, người yêu khúm núm khép nép khẩu giao cho mình, một dòng khoái cảm lan khắp toàn thân, phân thân Lê Cẩn bắt đầu ra vào mạnh mẽ trong miệng Tiêu Dĩ Thư.
Anh đang đến bờ vực sup đổ rất muốn bắn, Tiêu Dĩ Thư cũng cảm nhận được điều đó. Lê Cẩn muốn rời khỏi miệng Tiêu Dĩ Thư, nhưng Tiêu Dĩ Thư lại ngậm chặt thứ kia không buông tha, sau khi run mạnh lên mấy cái, dịch thể đậm đặc bắn hết vào trong miệng Tiêu Dĩ Thư.
“Ưm…” Tiêu Dĩ Thư nhìn thẳng vào hai mắt Lê Cẩn, nuốt hết dịch thể xuống ngay trước mặt anh.
Lúc này Lê Cẩn đã nổ tung thật rồi, anh không thể nhịn nổi nữa, phân thân nhanh chóng cứng lại sưng to, ngồi thẳng dậy cởi hết quần áo Tiêu Dĩ Thư, lấy dầu bôi trơn ở đầu giường bôi loạn vào mật huyệt của Tiêu Dĩ Thư. Anh biết đối phương đã chuẩn bị tốt, vì thế không nói không rằng xông thẳng vào trong.
Hậu quả của việc Lê đại vương bùng nổ chính là, tiếng rên rỉ trong phòng ngủ hầu như không dừng lại suốt cả đêm, cuối cùng Tiêu Dĩ Thư hoàn toàn ngất hẳn. Mà sau khi cậu ngất rồi, Lê Cẩn đã làm thêm mấy lần cũng không biết nữa, dù sao thì sáng hôm sau cậu căn bản không hề thức dậy, nghe nói là có gọi to đến mấy cũng không tỉnh.
Lúc đầu là Tiêu Dĩ Thư quyến rũ, nhưng làm đến cuối cùng, lại bị chính mình làm đến mức ngất đi, Lê Cẩn hơi chột dạ, đây có tính là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn không?
Tối hôm qua thật đúng là miệt mài quá độ, Tiêu Dĩ Thư hoàn toàn không dậy nổi, đừng nói là đi làm, cả một buổi sáng cậu cũng không hề tỉnh lại, chờ đến buổi chiều cậu mơ màng mở mắt ra, suy nghĩ trong lòng chính là: Lê Cẩn đã hết giận chưa? Đêm nay cậu có phải tiếp tục nữa không? Nhưng mà nếu tiếp nữa chắc thân thể không chịu nổi mất, có cần để cách mấy ngày không?
Còn Lê Cẩn đang làm việc ở Lê Thị thì tâm tình tốt vô cùng, đêm qua thực sự là một bữa tiệc lớn đầy mỹ vị mà, hay là cái chuyện hiểu lầm kia để mấy hôm nữa hẵng giải thích nhỉ? Không biết chừng còn có thêm mỹ vị nữa cũng nên
…
Tuy rằng hôm qua đã xảy ra rất nhiều chuyện, nhưng hôm nay Hạ Yên vẫn đi làm. Cô đang đánh cược, đánh cược rằng có lẽ Lê Cẩn không biết chuyện, mà dù biết cũng sẽ không tức giận với cô. Dù sao cũng chỉ là cô thích anh thôi mà, không phải đàn ông rất thích tình huống kiểu này sao, được người khác ái mộ chẳng lẽ không vui sao, huống chi mình là một cô gái ưu tú như thế.
Hơn nữa, dẫu sao mình cũng là thiên kim của Hạ gia, Nhuận Hoa và Lê Thị đang có quan hệ hợp tác, chung quy cũng không thể trở mặt nhau được.
Suy nghĩ nhiều như vậy, cuối cùng Hạ Yên cũng bớt lo hơn, vì thế vẫn đi làm như bình thường. Tất cả mọi chuyện trong công ty cũng đều như thường lệ, các đồng nghiệp vẫn rất nhiệt tình với cô, ngày đầu tiên là thế, ngày thứ hai ngày thứ ba cũng vẫn thế. Lúc này cô mới yên tâm lại, xem ra Lê Cẩn không hề tức giận.
Bởi vì Châu gia đã muốn tố cáo như thế, chắc chắn đã tố cáo ngay lập tức rồi, thế nhưng Lê Cẩn vẫn không có phản ứng gì, không tỏ vẻ gì trong công ty hết, cho nên có thể xem như cô được giải trừ nguy hiểm rồi?
Ngay vào lúc tâm tình Hạ Yên lại tốt đẹp để chuẩn bị cho kế hoạch mới, đột nhiên cô bị tập kích. Cô đang đi trên đường như bình thường thì bị ba người đàn ông kéo lên một chiếc xe tải.
Còn chưa kịp giãy dụa, cô đã ngất xỉu vì thuốc mê.
Chuyện sau đó, cô không thể nhớ rõ được, hình như có rất nhiều người, thế nhưng đầu óc rất hỗn loạn, hoàn toàn không thể nghĩ được gì. Chờ đến lúc cô tỉnh táo lại, phát hiện mình đang nằm trong một con ngõ nhỏ, xung quanh không có ai, quần áo trên người không chỉnh tề. Cô hoảng sợ, thế nhưng kiểm tra khắp người thì thấy ngoại trừ hơi đau đầu ra, không còn chỗ nào khó chịu hết, ít nhất thì hạ thân cũng không có gì khác thường, cô vẫn còn trong sạch, ví tiền và di động đều còn đủ, không hề mất thứ gì.
Hạ Yên thở phào nhẹ nhõm một hơi. Cô không biết những người kia bắt mình để làm gì, nhưng nếu bị cưỡng hiếp thì cô xong đời thật rồi. Hiện giờ cô vẫn còn nguyên vẹn là tốt rồi, cô sửa sang lại quần áo rồi vội vàng gọi điện thoại cho tài xế tới đón. Cô cũng không biết mình đang ở đâu, cứ coi như chuyện này chưa từng xảy ra đi, sau này ra ngoài phải cẩn thận mới được, lần này thật sự là vạn hạnh trong bất hạnh.
Thế nhưng còn chưa may mắn được bao lâu, đột nhiên trên mạng xuất hiện những tấm ảnh khiêu *** và clip khiêu *** của cô, không hề có một chút che đậy, tất cả đều rất rõ ràng, tuyệt đối không phải photoshop.
Ảnh chụp có hơn nghìn tấm, clip dài đến hơn nửa tiếng, tuy rằng không có đoạn cô và đàn ông phát sinh quan hệ thực sự, nhưng thân thể trần truồng của cô đều bị những người khác vây xem, trong ảnh chỉ có mặt cô, còn mặt mũi người đàn ông bên cạnh thì không hề bị chụp.
Không những thế, không phải chỉ một người đàn ông, mà là cả một đám đàn ông, một người đàn ông thì còn có thể nói là tình thú giữa người yêu với nhau, nhưng cả một đám thì dù giải thích đến mấy cũng không rõ được.
Hơn nữa có thể là vì bị bỏ thuốc, Hạ Yên không hề nhớ rõ chuyện gì lúc đó, khi đó cô cũng không phải ngủ như chết mà chỉ mơ mơ màng màng, nhưng xem từ những tấm ảnh này, lại khiến người ta có một loại cảm giác chính là: *** loạn!
Vốn dĩ là vẻ mặt mơ mơ hồ hồ, thế nhưng trong mắt người khác thì là do bị làm quá dã man, nhiều đàn ông vây quanh như vậy, nhất định là bị làm đến mức mất hết lý trí rồi.
Hạ Yên choáng váng, lúc thấy được những thứ này cô vẫn đang làm việc ở Lê Thị, thảo nào sáng nay tất cả mọi người đều nhìn cô bằng ánh mắt kỳ quái.
Tại sao lại như vậy? Nhất định là do những kẻ bắt mình hôm đó làm ra, phải làm sao đây phải làm sao đây, cô căn bản không hề biết những người đó là ai, là ai đang chỉnh cô vậy?
…
“Bảo bối tim gan nhà anh đâu?” Sự việc tiến hành rất thuận lợi, Kiều Lạc đến báo cáo tin tốt với Lê Cẩn.
“Cậu ấy đang ngủ trưa.” Lê Cẩn hất cằm về phía phòng nghỉ bên cạnh. “Cậu nhỏ tiếng thôi, đừng đánh thức cậu ấy.”
Kiều Lạc nhún vai tỏ vẻ mình biết rồi. “Tôi nói này lão đại, anh cũng mềm lòng quá đấy, nếu là tôi, tôi sẽ làm thật luôn. Xem từ tư liệu về quá khứ của Hạ Yên là biết, cô ta chưa từng hẹn hò với bất kỳ ai, vẫn còn là xử nữ, chỉ cần cô ta công khai ra…”
“Vậy thì đã sao?” Lê Cẩn cắt ngang lời của Kiều Lạc. “Cô ta nói ra sẽ có người tin à? Dù cô ta không biết xấu hổ mà nói ra thật, nhưng những tấm ảnh và clip đều được quay chụp từ góc độ rất tốt, dù là bất kỳ ai cũng sẽ cảm thấy cô ta là một *** phụ được tô vàng nạm ngọc bên ngoài!”
Không để người ta thực sự cưỡng hiếp Hạ Yên, một mặt là vì Lê Cẩn không hề muốn làm vậy, nếu làm thật sự, vậy thì đúng là không có giới hạn, sau này nếu Tiểu Thư biết được, nhất định sẽ khinh bỉ anh mặt khác là vì Lê Cẩn cũng muốn cho Hạ Yên nếm thử cảm giác bị người ta bịa đặt, không phải cô thích bịa đặt lắm sao, tôi sẽ cho cô được đích thân cảm thụ một chút, rõ ràng không hề xảy ra chuyện gì, thế nhưng tất cả mọi người đều hiểu lầm cô!
“Tài liệu về Nhuận Hoa tập hợp thế nào rồi?”
Kiều Lạc đưa tập tài liệu trong tay ra: “Gần xong rồi, chỉ còn thiếu một chút nữa. Chỉ cần cho tôi thêm ba ngày, tôi đảm bảo sẽ thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ.”
“Vậy thì tốt.”
End 69
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});