Kẻ Ngu Ngốc Tu Tiên

Chương 67: Chương 67: Bái Sư




Càng đến gần áp lực của Kiếm Khí ngày càng mạnh, sát khí của thanh kiếm quả thật quá khủng bố khiến hắn cũng phải rơi ra mồ hôi mặc dù chưa đến quá gần...

“ Cuối cùng cũng đến “ Phong Vũ thở ra một hơi khi nhìn đến ngay trước mặt của mình là ngọn núi, hắn bước lên nhưng áp lực ép hắn lại càng tăng thêm, các cây cối xung quanh điên cuồng rung chuyển

Nhưng hắn là ai chứ, hắn biết đây là một cơ hội để tiếp xúc với một sức mạnh mới cao hơn của Kiếm, hắn chắc chắn sẽ không bỏ lỡ cơ hội này

Cứ thế từng bước từng bước hắn đi đến được nửa đường thì ánh mắt hắn phát hiện một thân ảnh đang ngồi nhắm mắt khoanh chân, kẻ này như phát hiện Phong Vũ từ lâu, hắn mở miệng:

“ Ngươi là kẻ nào, đến đây với mục đích gì?”

Phong Vũ cảm nhận được kẻ này có một luồng kết nối giữa kẻ này với luồng Kiếm Khí phía trên liền kết luận kẻ này là chủ nhân của luồng kiếm khí

“ Ta là Phong Vũ, bị rơi từ phía trên xuống dưới đây do tò mò luồng Kiếm Khí mạnh mẽ của tiền bối nên đã đến đây xem thử “

Ngay khi Phong Vũ nói xong một tàn ảnh thanh kiếm xuất hiện ngay trên đầu hắn chém xuống.....

Phong Vũ hắn lại đâu có dễ chết như vậy, đôi cánh phía sau lưng mọc ra bay sang hướng khác, hắn vẫn kiên nhẫn giải thích:

“ Ta quả thật không có ý xấu “

Nhưng đáp lại hắn là một sự im lặng, kẻ kia vẫn ngồi, nhưng lần này xung quanh hắn xuất hiện 10 tàn ảnh kiếm sắc bén

“ PHÙ “ Như chém được cả gió, luồng tàn ảnh kiếm bắt đến Phong Vũ như đạn

Kim Cương Quyền!!

Cánh tay Phong Vũ hiện lên Kim Cương sau đó đấm mạnh về phía thanh kiếm để tạo một đường thoát bay lên trời...

Lần này hắn vừa thoát ra lại hiện lên thêm 100 tàn ảnh kiếm xuất hiện trên bầu trời sắc bén bắn đến Phong Vũ không một chút thương tình...

“ Hừ! Tia laze “

Phong Vũ tạo ra Tia laze từ bàn tay bắn đến phía các thanh kiếm phía trên bầu trời

“ ẦMM “

Nhưng cũng không thể phá hủy hết được, số lượng còn lại bắn nhanh đến phía hắn

“ Huyết Kiếm “

Phong Vũ rút ra thanh Huyết Kiếm, Quang Minh và Hắc Ám được sử dụng vừa bay để tránh né các thanh kiếm, vừa dùng Huyết Kiếm cùng Kim Cương Quyền đánh nát các luồng tàn ảnh

“ ẦM ẦM ẦM “

Hắn cứ như thế đánh tan các luồng tàn ảnh...

“ Hì hục “ Sau khi phá hết 100 luồng tàn ảnh hắn nhảy xuống thở hì hục, tay lấy ra vài viên Hồi Phục Đan đút vào miệng, thân thể hắn giờ đây đã có rất nhiều các loại vết thương

PHOẸT PHOẸT...

Như điều hắn vừa suy nghĩ đến, lần này là 500 luồng tàn ảnh xuất hiện trên bầu trời, uy thế không nói cũng đã biết là kinh người

“ Con mẹ nó “ Phong Vũ chửi bậy một tiếng sau đó khuôn mặt nhăn nhó, mắt trái của hắn liền hiện ra màu xám đen - Dị Tình Nhãn, Cốt Địa cũng không ngồi không mà gia tăng cho xương cốt của hắn một cách cứng nhất có thể

Cứ thế 500 luồng tàn ảnh của kiếm chém đến phía hắn, nhanh chóng, sắc bén...

“ Phá “

Phong Vũ gào lên điên cuồng, cánh tay chém điên cuồng vào những tàn ảnh kiếm nhanh chóng, đồng thời Dị Tình Nhãn cũng được sử dụng để quan sát một cách hợp lý

“ Có chút ý tứ, lại có thể dùng tu vi Nguyên Anh đánh phá được 500 tàn ảnh kiếm của ta, quả thật là có chút bản lĩnh “ Kẻ kia vẫn đang ngồi nhưng hắn lại có thể biết được Phong Vũ đang làm gì

“ Chỉ là Nguyên Anh Kỳ mà đã hấp thụ được Kỹ Nặng Cầu, con mắt hắn cũng rất kỳ lạ! “ Kẻ kia miệng lẩm bẩm một cách rất bất ngờ với những con bài của Phong Vũ

3 Tiếng Sau!

Phong Vũ toàn thân hàng loạt vết thương, cánh tay của hắn có một vết chém xuyên da thịt, các bộ phận khác trên cơ thể cũng không nhẹ đang được Cốt Địa hồi phục nhanh nhất có thể

Kẻ kia quan sát xong liền đứng lên, quay lại nhìn Phong Vũ hắn mở miệng nói:

“ Ngươi lại có chút ý tứ, có muốn làm đồ đệ của U Dịch ta không?”

Phong Vũ nhìn lại kẻ này thì mới phát hiện ra kẻ này đã đứt đi một cánh tay, cánh tay còn lại thì đứt một nửa, khuôn mặt tầm tuổi 40 sát khí xung quanh hắn lưu động tùy thời đều có thể giết bất cứ ai...

“ Cả hai cánh tay của tiền bối đều đứt? vậy sao tiền bối có thể có được Kiếm Khí mạnh đến vậy, chưa cần động đến kiếm đã làm ta chật vật đến như vậy? “

U Dịch nghe vậy liền cuời haha trả lời:

“ Trước khi ta tàn phế hai cánh tay này thì ta không biết đã cầm kiếm bao nhiêu lần nữa, kể cả khi ngủ U Dịch ta cũng nằm mơ về luyện kiếm, ăn ta cũng nghĩ về kiếm “

Phong Vũ nghe vậy bất ngờ nói:

“ Lại còn có người như vậy “

U Dịch không cười nữa mà nhìn chằm chằm về phía Phong Vũ nghiêm túc hỏi:

“ Vậy ngươi có muốn làm đệ tử của U Dịch ta không?”

Nhìn về thanh Huyết Kiếm, lại nhìn về thanh kiếm to phía trên đỉnh núi Phong Vũ đã đưa ra quyết định

Hắn một chân quỳ xuống nhìn về phía U Dịch thành khẩn nói:

“ Đồ nhi bái kiến sư phụ “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.