Dực Mị sau khi thấy Phong Vũ và đám người bị rơi xuống vực thì còn có ý định đuổi theo nhưng lại bị một thuộc hạ dưới trướng của nàng ngăn lại
“ Thưa Bệ Hạ phía dưới là Nhất Tình Vực, một nơi mà ai rơi xuống dưới cũng chưa hề có một người sống sót, cho nên chúng ta cũng không cần để ý đến những người đã chết “
Suy nghĩ một lúc Dực Mị cũng đồng ý lời của kẻ kia nói sau đó nàng quay lưng đi rồi căn dặn vẫn để cho quân lĩnh canh giữ một thời gian, đề phòng tên nhân loại vẫn còn sống sót
Nữ Hoàng Y Bình Nhi thì lại khác, nàng ta biết mình đã làm mất đi cơ hội tiêu diệt đối thủ lớn nhất của mình là Dực Mị liền quay về, ánh mắt lúc biến mất nhìn về phía xa xa nơi mà một toà thành màu đen to lớn, nơi Dực Mị ở
Thế là vẫn còn Dực Tộc và Tinh Linh Tộc vẫn đứng đây canh giữ đề phòng Phong Vũ còn sống sót và đi lên...
Phía dưới Nhất Tình Vực...
Phong Vũ hiện tại đang bị tan gãy rất nhiều xương cốt hắn đang nằm ở một cột đá nào đó Cốt Địa điên cuồng chữa trị các vết thương...
5 Tháng sau!
Phong Vũ hiện tại đã có thể di chuyển được rồi, hắn đã khôi phục lạu được tu vi ban đầu, do bị tấn công dồn dập và mạnh mẽ của hai người có tu vi cao nên hắn phải ăn một cú thốn đến tận rốn cũng không có mà thốn
Vừa mới đứng lên hắn đã phải nhận lấy từng ánh mắt thèm thuồng của những chú sói thân thiện, những con sói này rất khác với loại sói thường do sinh sống dưới vực sâu nên lông của bọn chúng thường dày hơn, thân hình những con sói có cơ thể to lớn hơn cả hắn
“ GRÀOOOO “
3 con sói không nhẫn nhịn được nữa liền nhanh chóng vồ đến phía hắn một cách hung hãn
Hắn cũng đâu phải cành hoa muốn ngắt là ngắt, bàn tay hắn hoá lên màu ánh sáng lấp lánh đó chính là Kim Cương cứng chọi cứng với miệng một con sói
Sau đó sau lưng hắn nhanh chóng mọc đôi cánh Đen và Vàng bay lên phía trên trời
“ GRÀOOOO “
Cứ tưởng tượng là con sói bị hắn đấm sẽ phải chết rồi không ngờ miệng nó chỉ có mỗi một vết xước mà gào lên điên cuồng hơn, miệng cả 3 con sói đều há lên sau đó tạo thành một quả cầu tuyết bắn đến phía hắn
“ Tốc độ thật nhanh!”
Bị 3 con sói tấn công từ xa cùng lúc khiến hắn cũng phải vất vả né tránh, tốc độ tạo ra quả cầu tuyết của 3 con sói cực kỳ nhanh
“ Ít ra cũng phải là yêu thú Hoá Thần Trung Kỳ “ Phong Vũ vừa né tránh vừa suy sét sau đó khoé miệng nhếch lên
Loé lên một ánh sáng nhỏ, hắn lấy ra một bình Độc Thủ Đan sau đó lấy tốc độ nhanh nhất của bản thân mà đến gần phía lũ sói
“ Thời điểm là đây “
Thấy cả 3 con sói này đều lần lượt há miệng ra tung quả cầu hắn liền nhanh chóng ném thẳng vào miệng nó....
“ Hụtt “
“ Con mẹ nó!”
Phong Vũ chửi thề một miếng vì lại có thể ném không chúng miệng của lũ sói này, lại một lần nữa đi...
“ Lại một lần nữa.... “
Sau một hồi “ Một lần nữa “ thì cuối cùng hắn cũng đã ném trùn miệng bọn sói một lần, nhưng linh lực của hắn cũng đã dần cạn kiệt vì đôi cánh đằng sau quá là tiêu hao đi, hắn nhanh chóng ra lệnh cho Hệ Thống để mua Hồi Phục Đan
“ Chết chết chết chết “....
“ Lại lần nữa... “
Lại sau một hồi nữa hắn mới có thể giết chết 3 con sói này bằng Độc, bởi vì chúng có tốc độ của một Hoá Thần Trung Kỳ sức mạnh cũng vậy nên hắn phảu một mình chống chọi với cả 3 Hoá Thần Trung Kỳ cực kì khó khăn....
Tại một nơi hoang vu rừng rậm, có một ngôi làng tạo ra từ những viên đá, các viên đá to bị một nguồn lực lượng nào đó để mài uốn hoặc điêu khắc thành những ngôi nhà đá
Hắc Bão đang bị lôi đi như một con thú vừa bị người thợ săn bắt được, kẻ lôi hắn đi là một kẻ có hình dáng như một thổ dân, hắn mặc bộ y phục da thú, tóc tai thì rậm rạp, khuôn mặt thì như những con vượn khi chưa tiến hoá thành con người
“ Quạc quao quyeo “
Tên thổ dân trông vậy nhưng tu vi lại là một Hoá Thần Trung Kỳ, hắn lôi Hắc Bão đi bằng một sợi dây cực kì kiên cố khó đứt nó nhìn ra đằng sau về phía của 2 tên thổ dân cũng bắt được 2 người như hắn mà nói
Đó là Thúy Kiều và Bích Thủy hai cô nàng thì may mắn hơn Phong Vũ lại có thể rơi xuống một cánh rừng đầy lá khô và rơm rạ nên không bị thương nặng như Phong Vũ khi rơi xuống một tảng đá
Sau khi nói chuyện với nhau xong tên thổ dân đưa Thúy Kiều và Bích Thủy đến phía một nhà tù gỗ nhưng lại điêu khắc các dạng trận văn kiên cố khó phá bên trong nhưng dễ mở bên ngoài
Còn Hắc Bão thì khác, hắn lại phải bị ném ở một só sỉnh nào đó, cổ bị đeo một chiếc vòng phong ấn linh lực và bị tên thổ dân đưa đến một chuồng gà, tên thổ dân chỉ về phía những quả trứng
Hắc Bão cũng biết không nghe là bị bọn chúng đánh nên làm theo việc bọn chúng yêu cầu để tìm cách thoát ra