CHƯƠNG 40
Dưới sự an bài của Long Cửu, Nghiêm Ký Hạo và Điền Vũ Mặc ở chung phòng bệnh VIP sang trọng trong bệnh viện Long thị. Nghiêm Ký Hạo là dưỡng thương mà Điền Vũ Mặc là dưỡng thai. Vốn dĩ Nghiêm Ký Hạo kiên quyết không muốn nằm viện, y cảm thấy một đại nam nhân mà phải nằm trong bệnh viện thì vô cùng khó coi. Cho nên y muốn lập tức mang Điền Vũ Mặc về nhà, nhưng lại bị Điền Vũ Mặc cự tuyệt. Điền Vũ Mặc kiên quyết bắt y nằm viện hảo hảo điều dưỡng, muốn vết thương hoàn toàn lành hẳn thì mới được xuất viện. Tránh cho sau khi y về nhà lại xảy ra chuyện gì không hay, khiến cho Điền Vũ Mặc lo lắng!
Không cách nào cự tuyệt yêu cầu của con yêu, Nghiêm Ký Hạo không thể làm gì khác hơn là miễn cưỡng đồng ý nằm lại bệnh viên một tuần. Nhưng Điền Vũ Mặc cũng phải ở lại bệnh viên với y. Chịu không được y năn nỉ, Điền Vũ Mặc không thể làm gì khác hơn là đáp ứng. . . . .
Bởi vì có Điền Vũ Mặc làm bạn, cuộc sống nằm bệnh viện của Nghiêm Ký Hạo còn vui hơn sống trên thiên đường. Điền Vũ Mặc đã cởi bỏ khúc mắc, hoàn toàn tiếp nhận tình cảm của Nghiêm Ký Hạo. Tính cách hắn thay đổi không ít, không còn đối xử lãnh đạm với Nghiêm Ký Hạo nữa, càng không trốn tránh y. Bây giờ hắn đã trở nên vô cùng dịu ngoan, vâng lời khiến cho Nghiêm Ký Hạo vui vẻ vô cùng; mỗi ngày đều cười đến tét miệng! Một tuần ngọt ngào cũng nhanh chóng trôi qua…
“Ông thật sự muôn xuất viện sao?” Điền Vũ Mặc lo lắng nhìn y cởi quần áo bệnh nhân ra. Hắn muốn y ở lại thêm vài ngày nữa nhưng y kiên quyết không đồng ý!
“Tiểu Mặc, em đừng lo lắng! Tiểu Đường đã nói vết thương của tôi đã hoàn toàn khép lại, có thể xuất viện được rồi!” Nghiêm Ký Hạo gật đầu cười nói. Cả ngày nằm bất động trên giường, y cũng nghẹn đến phát điên rồi. Y rốt cuộc cũng hiểu rõ cảm giác thống khổ nằm trong bệnh viện trước kia của Tiểu Mặc. Đối với Tiểu Mặc càng thêm cảm thấy áy náy, đau lòng!
“Bác sĩ nào có nói ông có thể xuất viện. Bác sĩ chỉ nói vết thương của ông có chút khá lên, tốt nhất là nằm thêm mấy ngày nữa!” Tiểu Mặc khả ái liếc mắt nhìn y, phản đối nói.
“Bảo bối, tôi thật đã không có chuyện gì nữa rồi! Cả ngày nằm trong bệnh viên, tôi sắp mốc meo cả rồi!” Y cười khan mấy tiếng, ôm con riêng đáng thương nói. Mặc dù có Tiểu Mặc ở bên cạnh, có thể thường xuyên ăn đậu hủ của hắn nhưng y thật sự chịu hết nỗi mùi thuốc sát trùng trong bệnh viện này rồi!
Tiểu Mặc vẻ mặt vô tội, gần đây y dường như rất thích làm nũng với hắn. Rõ ràng y lớn hơn hắn rất nhiều nhưng lại giống như con nít, suốt ngày làm nũng với hắn. Thật hết cách với y!
“Tiểu Mặc, em đồng ý đi! Van em đó!” Y đáng thương nhìn con riêng, giống như con chó Nhật cọ vào người lấy lòng chủ nhân, làm Tiểu Mặc nhịn không được cười ra tiếng.
“Được rồi!” Tiểu Mặc thật chịu không nổi ánh mắt cầu khẩn của y, không thể làm gì khác hơn là đồng ý.
“Cảm ơn em, tiểu bảo bối!” Y cúi đầu hôn lên môi hắn, vừa muốn hôn sâu thì bị một tiếng ho khan cắt đứt.
Hai cha con quay đầu lại nhìn, thì ra là Long Cửu và Tiểu Đường tới. Điền Vũ Mặc lập tức xấu hổ đẩy Nghiêm Ký Hạo ra. Hỏng bét, lại bị người ta thấy bọn họ hôn nhau, làm thế nào giải thích đây?
“Ký Hạo, ban ngày mà nóng bỏng quá, không tốt lắm đâu!” Long Cửu lập tức cười nói.
“Nghiêm tổng tài, Tiểu Mặc bây giờ là thời kì đầu mang thai. Không thể sinh hoạt vợ chồng được, cần phải đợi thai nhi được ba tháng, ổn định hoàn toàn thì mới có thể ‘ân ái’! Anh tốt nhất là nên nhẫn nhịn một chút!” Tiểu Đường đứng bên cạnh Long Cửu đẩy gọng kính đen lên, nhỏ giọng cười nói.
“Chúng ta chẳng qua chỉ KISS!” Nghiêm Ký Hạo nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ. Không thèm quan tâm anh em họ kia nói hưu nói vượn cái gì!
“Tôi đi vệ sinh!” Vốn Điền Vũ Mặc đã mắc cỡ muốn chết, nay càng thêm xấu hổ tới cực điểm. Lấy cớ chạy ra ngoài đi vệ sinh, vội vã trốn vào toilet. Cảm thấy kiếp này cũng không còn mặt mũi nào gặp Long Cửu và Tiểu Đường nữa rồi!
“Ký Hạo, ‘chị dâu nhỏ’ xấu hổ kìa. Thật đáng yêu!” Long Cửu nhìn theo bóng Tiểu Mặc cười ha ha. Nhìn bạn thân chớp chớp mắt, Tiểu Đường cũng không nhịn nỗi nữa liền cười ra tiếng.
“Các ngươi tới làm gì?” Nghiêm Ký Hạo khó chịu nhìn bọn họ, không nhịn được hỏi. Trong lòng bất đắc dĩ thở dài: lần này Tiểu Mặc nhất định là rất mắc cỡ, y lại phải tốn chín trâu hai hổ, mất thêm cả ngày thì mới có thể khuyên hắn ra khỏi nhà vệ sinh. Cũng tại hai tên trước mặt kia hại!
Bị bạn thân trừng, Long Cửu vẻ mặt vô tội: “cậu nói gì vậy a? Tôi thấy Tiểu Đường nói cậu muốn xuất viện cho nên tôi mới hảo tâm tới đưa cậu về nhà! Nhưng khi vào thì thấy có vẻ ai kia không hoan nghênh hai người chúng tôi!”
“Không phải là có vẻ mà thật sự là không hoan nghênh các ngươi!” Nghiêm Ký Hạo không khách khí mắng.
“Cậu nói vậy thật quá tổn thương người ta rồi. Em họ mau ôm anh đi, an ủi tâm hồn đáng thương của anh a!” Long Cửu khoa trương ôm lấy trái tim, đáng thương kêu lên. Nhào vào ngực Tiểu Đường nhưng lại bị hắn không thương tiếc đẩy ra.
“Em họ!” Long Cửu ai oán nhìn Tiểu Đường.
“Anh đừng có lợi dụng cơ hội ăn đậu hủ của tôi!” Tiểu Đường hừ lạnh một tiếng.
“Xem ra tình cảm anh em bà con các ngươi thật tốt a!” Lần này đổi lại là Nghiêm Ký Hạo cười ha ha, trêu chọc bọn họ.
“Không tốt bằng cậu và ‘chị dâu nhỏ’. Hiện tại chúng ta ngay cả hôn cũng không có!” Long Cửu lắc đầu ai thán, cố ý liếc sang người bên cạnh.
“Thật xin lỗi, tôi còn phải đi phòng khác xem bệnh. Hỏi thăm Tiểu Mặc giùm tôi một tiếng!” Tiểu Đường hoàn toàn làm lơ anh họ, nói với Nghiêm Ký Hạo xong cũng xoay người rời đi.
“Xem ra tình yêu cấm kị này của cậu với em họ có vẻ không được thuận lợi!” Nghiêm Ký Hạo nhìn bạn thân nói.
“Đúng a! Tiểu Đường đứa nhỏ này một chút cũng không đáng yêu, khó tính không chịu nỗi. Giống như Tiểu Mặc nhà cậu thì tốt rồi! Vừa ôn nhu vừa ngoan ngoãn, không bằng để tôi thay đổi đối tượng….” Long Cửu ai oán gật đầu, liếc mắt vào nhà vệ sinh, nhếch môi cười xấu xa.
“Cậu đừng mơ tưởng. Cậu dám đánh chủ ý vào Tiểu Mặc tôi sẽ giết cậu!” Nghiêm Ký Hạo lập tức nổi giận lôi đình, đe dọa nói.
“Nói giỡn thôi mà! Cậu đừng có nóng ha!” Long Cửu vội vàng nói xin lỗi, thật là quỷ hẹp hòi, chẳng qua chỉ giỡn có tí mà cũng giận!
“Chuyện gì cũng có thể giỡn nhưng không cho phép đem Tiểu Mặc của tôi ra giỡn!” Nghiêm Ký Hạo lạnh lùng hừ một tiếng cảnh cáo nói.
“Biết rồi! Tiểu Mặc là bảo bối của cậu, là mạng sống của cậu!” Long Cửu liếc mắt, yêu tử cuồng ma! Cũng không nhớ lại xem là do ai mà cậu mới có thể hạnh phúc được như bây giờ. Đúng là cái đồ vong ân phụ nghĩa!
“Chuyện lần trước tôi nhờ cậu nghĩ giúp sao rồi? Có chủ ý gì không?” Nghiêm Ký Hạo dời đề tài, đột nhiên nhỏ giọng hỏi, sợ con riêng núp trong nhà vệ sinh nghe được.
“Cậu nói là chuyện mẹ của Tiểu Mặc?”
Nghiêm Ký Hạo gật đầu, y thật sự nghĩ không ra biện pháp nào tốt để giải quyết chuyện của Điền Nhược Vân. Đành phải nhờ Long Cửu nghĩ giúp vậy!
“Nghĩ rồi, mà nghĩ chưa ra!” Long Cửu lắc đầu, ngồi bên cạnh Nghiêm Ký Hạo, rút một điếu thuốc ra hút. Bởi vì Nghiêm Ký Hạo bị thương nên không thể hút thuốc lá được cho nên hắn không đưa thuốc cho y!
“Quả nhiên là như vậy!” Nghiêm Ký Hạo thở dài một tiếng.
“Người anh em, cái vấn đề này của cậu chỉ sợ thần tiên cũng không cách nào giúp được!” Long Cửu cũng thở dài một tiếng.
“Bụng của Tiểu Mặc đã bắt đầu lớn. Mấy ngày nữa là Điền Nhược Vân phải trở về rồi, nàng quay về mà thấy bụng của Tiểu Mặc thì sẽ lập tức phát hiện ran gay!” Nghiêm Ký Hạo nhức đầu nói.
Ngày hôm qua y mới nhận được điện thoại của Điền Nhược Vân, Điền Nhược Vân nói chị họ đã khỏe lên nhiều rồi nên tuần sau là có thể trở về. Chính vì vậy nên y với vội vã muốn xuất viện. Nhưng y sợ Tiểu Mặc lo lắng nên vẫn không dám nói cho hắn biết chuyện Điền Nhược Vân sắp trở về.
Y nhất định phải nghĩ ra cách đối phó trước khi Điền Nhược Vân quay về, nhưng nghĩ tới đầu sắp nổ rồi mà cũng không thể nghĩ ra cách gì hay…
“Tôi thấy không bằng các ngươi nói thật cho nàng biết. Có lẽ nàng sẽ hiểu và thông cảm cho các ngươi mà rút lui!” Long Cửu đề nghị nói. Đây thật ra là hạ sách trong hạ sách, tỉ lệ thành công phi thường nhỏ. Nếu Điền Nhược Vân biết chuyện giữa cha con bọn họ mà không thể tiếp nhận được thì rất có khả năng sẽ đi báo cảnh sát, khiến cho Ký Hạo ngồi tù! Nhưng đây là biện pháp duy nhất. . . . .
“Tôi cũng có nghĩ tới rồi, nhưng Tiểu Mặc đã nói tuyệt đối không thể nói chuyện này cho mẹ hắn biết. Nếu không hắn vĩnh viễn sẽ không tha thứ cho tôi!” Nghiêm Ký Hạo lắc đầu thở dài nói. Có đôi khi y thật hi vọng Điền Nhược Vân xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vĩnh viễn không thể trở về. Như vậy tất cả mọi chuyện sẽ trở nên dễ dàng, y và Tiểu Mặc sẽ không còn phiền não nữa!
Y thậm chí nghĩ tới việc thuê sát thủ giết Điền Nhược Vân, nhưng y sợ nếu như Điền Nhược Vân chết thì Tiểu Mặc sẽ đau khổ đến không muốn sống nữa. Nếu như sau này Tiểu Mặc mà biết chuyện thì chắc chắn sẽ không tha thứ cho y. Nếu vậy thì y sẽ điên mất, tất cả mọi chuyện cũng sẽ bị phá hủy…
“Chuyện này thật khó giải quyết…Có rồi, tôi đột nhiên nghĩ tới một biện pháp tốt. Cậu tìm một tên ngưu lang* tới câu dẫn nàng thì được rồi. Làm cho nàng chủ động xin ly hôn!” Long Cửu cắn đầu thuốc, cau mày suy nghĩ một lúc lâu rốt cuộc cũng cười ha ha nói. (*= trai bao)
“Chủ ý này thật không tệ!” Nghiêm Ký Hạo nheo mắt lại, khóe miệng nhếch lên. Y sao lại không nghĩ ra cách này, quả nhiên tiểu tử Long Cửu này quỷ quyệt hơn so với y nhiều!
Mặc dù chủ ý này có chút hoang đường, nhưng cũng có thể thử một chút. Nếu như thành công thì có thể thuận lợi giải quyết mối phiền toái lớn này! Chỉ cần có thể ly hôn được với Điền Nhược Vân, y sẽ nghĩ ra lý do chính đáng ở bên cạnh Tiểu Mặc!
“Cửu, cậu lập tức tìm giúp tôi một ngưu lang lợi hại đến thành phố X câu dẫn Điền Nhược Vân. Sau đó tôi sẽ đưa thông tin chi tiết của Điền Nhược Vân cho cậu, nhất định phải hoàn thành xong trước khi Điền Nhược Vân về!” Nghiêm Ký Hạo cao hứng nói với bạn thân. Nếu biện pháp này có thể giải quyết được thì phải lập tức làm ngay! Hiện tại thời gian có hạn, phải tranh thủ thời gian, sớm giải quyết chuyện Điền Nhược Vân!
“Ok, việc này cứ giao cho tôi!” Long Cửu sảng khoái đồng ý.
“Người anh em, cảm ơn cậu! Nhớ là chuyện này ngàn vạn lần cũng không thể để Tiểu Mặc biết, nhất định phải giữ bí mật với hắn!” Nghiêm Ký Hạo dặn dò nói, Tiểu Mặc nhất định sẽ không đồng ý với cách làm của y. Cách này thật sự quá hèn hạ, hạ lưu! Nhưng hiện tại cũng không có cách nào khác, đây chính là hạ sách tốt nhất rồi!
Mặc dù tỉ lệ thành công có thể không cao, dù sao Điền Nhược Vân cũng rất yêu mình. Muốn nàng yêu người đàn ông khác, sợ rằng khó có thể xảy ra nhưng đây là biện pháp duy nhất…
“Cái này tôi biết rồi, cậu cứ yên tâm đi!” Long Cửu gật đầu, chỉ có ngu ngốc mới đi nói chuyện này cho Điền Vũ Mặc nghe.
Nghĩ xong cách giải quyết Điền Nhược Vân, cả người Nghiêm Ký Hạo trở nên thoải mái không ít. Hi vọng ông trời phù hộ cho cái kế hoạch này có thể tiến hành thành công. Để y và Tiểu Mặc không còn bất cứ chướng ngại nào, vui vẻ, hạnh phúc ở bên nhau…
Một tuần sau, Nghiêm Ký Hạo cũng không thấy Điền Nhược Vân trở về. Y biết chắc là Điền Nhược Vân đã bị ngưu lang Long Cửu phái đi quấn lấy. Quả nhiên sau đó y nhận được điện thoại của Long Cửu báo Điền Nhược Vân trúng kế. Ngưu lang Long Cửu thuê đã xuất ra tất cả vốn liếng rốt cuộc đã có thể mê hoặc được Điền Nhược Vân. Chỉ cần kế hoạch thuận lợi, rất nhanh nữa thôi là Điền Nhược Vân sẽ chủ động xin li hôn.