Kẻ Săn Mồi Đỉnh Cấp

Chương 7: Chương 7




Với tư cách là vợ của Cù Mạt Dư, Thẩm Đại ngồi ở vị trí rất gần với Cù Thận. Chủ tịch hội đồng quản trị không phải là đại cổ đông nắm nhiều cổ phần nhất tập đoàn Tinh Châu, ông nội của Cù Mạt Dư mới là người đó. Song hiện nay Cù Thận đang là người nắm quyền quyết định tối cao của Tinh Châu.

Cù lão gia về hưu đã nhiều năm, các lĩnh vực của tập đoàn về cơ bản được chia làm ba nhóm, giao cho hai người con trai alpha và một người con gái alpha tiếp quản. Hai lĩnh vực quan trọng nhất là đất hiếm và kim loại màu do con trai thứ Cù Thận nắm giữ. Con trai trưởng cũng không chịu thua kém, tập trung phát triển nhanh chóng hai lĩnh vực hóa chất và năng lượng. Đến khi Cù Mạt Dư ra đời, Cù Thận chắc mẩm tương lai tập đoàn sẽ nằm trong tay mình, một alpha cấp S chắc chắn sẽ trở thành người lãnh đạo của Tinh Châu. Không ngờ, sang năm tiếp theo Cù Thừa Trần ra đời. Cù Mạt Dư không phải đích tôn cũng không phải trưởng tôn. Cù Thừa Trần là đích tôn nhưng không phải trưởng tôn, lại còn là em trai. Về tư cách thừa kế thì ai cũng hợp lý. Vậy chỉ còn cách xem là ai giỏi hơn ai, chọn người thừa kế dựa theo năng lực. Cù lão gia biết hai alpha cấp S cùng tồn tại sẽ gây ra nhiều tranh đấu nội bộ trong gia tộc. Những năm qua ông cụ cố gắng kìm hãm, đáng tiếc ông cũng đã già, hai đứa cháu trai ngày càng tranh đấu công khai.

Thẩm Đại nhớ tới mấy lời đồn nghe được từ chỗ Trình Tử Mai, anh len lén liếc nhìn Cù Thừa Trần được sắp xếp ngồi ở chỗ xa nhất. Bất kể là vì nguyên nhân gì, đều làm anh ác cảm với người này.

“Bố con bảo con mang món quà này đến mừng sinh nhật chú hai.” Cù Thừa Trần cười nói với Cù Thận, “Chúc chú hai sinh nhật vui vẻ.”

Cù Thận gật đầu, “Con có lòng rồi. Thừa Trần, con không còn nhỏ nữa, làm gì cũng phải có chừng mực.”

“Vâng, mạo phạm chị dâu, con thật sơ ý quá.” Cù Thừa Trần cười, “Nói chứ con và chị dâu đúng là thân càng thêm thân. Tiểu Duyệt là em trai cùng cha khác mẹ với anh ấy.”

Cù Mạt Dư nhìn như không có chuyện gì xảy ra, nhưng biểu cảm trên mặt ngày càng âm trầm. Thẩm Đại ngồi ở bên cạnh cảm nhận rõ pheromone của hắn mang theo sự tức giận. Tuy đang kiềm chế không giải phóng ra, nhưng hai người cách nhau quá gần, Thẩm Đại ít nhiều cũng bị ảnh hưởng.

Đúng là tiền khó kiếm phân khó ăn, Thẩm Đại nghĩ thầm. Hôm nay phải chịu đựng liên tiếp hai pheromone của alpha đỉnh cấp, anh chẳng còn tâm trạng để ăn bất kì thứ gì trên cả bàn toàn sơn hào hải vị.

Có trưởng bối vội vàng hòa giải, “Đều là người một nhà cả, anh hai muốn uống rượu hôm nay em biếu anh không?”

Gọi là tiệc mừng sinh nhật nhưng lại giống buổi tiệc bàn công việc hơn. Trên bàn ăn mọi người toàn nói chuyện kinh doanh. Thẩm Đại núp bên cạnh Cù Mạt Dư im lặng ăn uống, chỉ mong bữa tiệc này kết thúc nhanh nhanh để anh còn về nhà đi ngủ.

Trong bữa tiệc, Thẩm Đại cảm nhận được ánh mắt chiếu thẳng vào người mình. Anh biết Cù Thừa Trần đang nhìn mình. Ánh mắt không đả thương được người, nhưng đủ để làm anh khó chịu.

Thẩm Đại biết Cù Thừa Trần cố tình dùng pheromone khống chế anh, cố tình làm anh phải khó xử. Từ góc độ của Cù Thừa Trần mà nói, mặc dù anh vô tội, nhưng sự tồn tại của anh chính là vật cản đường. Cù Thừa Trần đánh dấu Vưu Bách Duyệt, phá hủy hôn ước của Cù Mạt Dư với Vưu gia. Dường như bọn họ đều quan tâm đến lợi ích to lớn nào đó. Không ngờ giữa đường anh lại xông ra, điều này chứng tỏ Vưu Hưng Hải không muốn hợp tác với Cù Thừa Trần, cậu ta mưu đồ phá hoại bất thành.

Cù Thừa Trần cũng không uổng phí công sức, omega đỉnh cấp như Vưu Bách Duyệt vô cùng xứng đôi với cậu ta.

Nghĩ đến Vưu Bách Duyệt, cảm xúc trong lòng Thẩm Đại vô cùng phức tạp. Anh không thể nảy sinh ghen ghét với một người mình chưa từng gặp mặt. Anh từng thấy cuộc sống xa xỉ, giàu có Vưu Bách Duyệt phô bày trên mạng xã hội, nhưng anh cảm thấy đó là những thứ không liên quan đến mình. Song vận mệnh vẫn ngấm ngầm dẫn dắt, buộc bọn họ liên quan đến nhau. Anh không thể ngăn mình nghĩ rằng, vị trí hiện tại mình đang ngồi vốn dĩ thuộc về Vưu Bách Duyệt. Nếu như Cù Mạt Dư thuận lợi kết hôn với Vưu Bách Duyệt, sẽ có hôn lễ long trọng, truyền thông rầm rộ đưa tin, nhận được vô vàn lời ca ngợi và chúc phúc, hôm nay tất cả mọi người trong nhà sẽ vây quanh trò chuyện tạo mối quan hệ.

Anh không cần những thứ đó, vì chúng đều thuộc về Vưu Bách Duyệt. Nhưng anh không thể lừa gạt bản thân, trong thâm tâm anh thật sự hy vọng mình là vợ của Cù Mạt Dư.

Trên đường về nhà, Cù Mạt Dư mang cả tâm trạng nặng nề vào trong xe. Thẩm Đại do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn quyết định mở lời, không thì không biết lần gặp mặt tiếp theo là lúc nào, “Cù tổng.”

“Ừ.”

“Cuối mỗi tuần tôi có thể về nhà một chuyến đượckhông? Bà ngoại tôi hiện đang sống một mình.”

Cù Mạt Dư lạnh nhạt liếc mắt nhìn anh, “Nghĩa là anh cũng có yêu cầu.”

Thẩm Đại sửng sốt, “Gì cơ?”

“Trước khi kết hôn, tôi đã hỏi anh có yêu cầu gì không, vì sao lúc ấy không đề cập tới.”

“Tôi, tôi không nghĩ đến.”

“Chuyện anh không nghĩ đến chắc còn nhiều lắm, sau này cứ thỉnh thoảng lại nhớ ra?”

Thẩm Đại không phản bác lại được.

Cù Mạt Dư khẽ cười, “Đừng lo, không phải là tôi đang trách anh. Chẳng qua thấy anh là một người bình thường, tại thời điểm có thể đưa ra quân bài của mình lại lựa chọn không làm gì cả, tôi không ủng hộ hành động thiếu suy nghĩ ấy. Nhưng suy cho cùng, anh cũng chỉ là một omega mà thôi.”

Thẩm Đại cứng đờ cả người.

“Đương nhiên anh có thể về thăm nhà. Tại sao tôi lại ngăn cản anh gặp người thân chứ.”

“..... Cảm ơn ngài.”

“Tôi đã nói chỉ cần anh làm những việc cần làm, anh sẽ nhận được tự do và tôn trọng. Hôm nay anh biểu hiện rất tốt.”

“Cảm ơn.”

“Có điều này tôi muốn nhắc nhở anh, phải cẩn thận với Cù Thừa Trần.” Cù Mạt Dư quay nửa người sang, nghiêm túc nhìn Thẩm Đại. Đôi mắt hắn vừa đen lại vừa sâu, ánh đèn trong xe phản chiếu trong đáy mắt, khiến ánh mắt của hắn càng thêm phần quỷ mị, “Từ nhỏ đến lớn, nó có thói quen tranh giành tất cả mọi thứ với tôi, kể cả đó là thứ nó không cần.”

Thẩm Đại thoáng cau mày, “Tôi không hiểu ý của ngài.”

“Anh thử nghĩ xem vì sao nó lại đánh dấu Vưu Bách Duyệt.”

“Vì muốn phá hủy hôn sự của hai người, ngăn cản ngài và Vưu Hưng Hải hợp tác.”

“Đúng vậy, hiện tại mục đích của nó không đạt được, khả năng cao sẽ còn có ý đồ khác.” Cù Mạt Dư nhẹ nhàng vuốt ve chiếc nhẫn đeo trên ngón tay trỏ, “Hợp tác của chúng ta bao gồm cả lòng trung thành của anh. Tôi không cho phép người mang danh nghĩa vợ của tôi làm ra chuyện khiến tôi khó xử. Tôi nói vậy anh đã hiểu chưa?”

Thẩm Đại hít sâu một hơi, “Tôi hiểu, nhưng mà rõ ràng hôm nay là do cậu ta.....”

“Tôi biết, tôi chỉ nhắc nhở anh thôi.” Cù Mạt Dư quay mặt đi, “Không phải là tôi coi thường anh, mà sự thật là omega khó lòng cự tuyệt alpha đỉnh cấp.”

Thẩm Đại cúi đầu, giữ im lặng. Cù Mạt Dư câu trước bảo anh chỉ là một omega mà thôi, câu sau lại nói sự thật là omega thế này thế kia. Ai cũng biết alpha vốn không bao giờ coi beta và omega ngang hàng với mình, cho dù cả thế giới ra rả kêu gọi bình đẳng giới tính. Alpha cấp S thậm chí còn không xem alpha bình thường là người cùng đẳng cấp. Mặc dù vậy, phải hứng chịu ánh mắt từ trên cao nhìn xuống của Cù Mạt Dư, Thẩm Đại vẫn cảm thấy vô cùng khó chịu.

“Nếu nó còn mạo phạm anh thì cứ nói với tôi.”

“..... Tôi biết rồi.” Mỗi khi ở cạnh Cù Mạt Dư, Thẩm Đại đều có cảm giác áp bách vô hình. Phải chăng đây chính là cảm giác gần vua như gần cọp? Đôi lúc anh hoài nghi, người từng cho anh một cái ôm vững chãi, ghé vào tai anh nhẹ giọng trấn an liệu có tồn tại thật hay không? Bây giờ anh có chút sợ Cù Mạt Dư.

Thứ sáu tan làm, Thẩm Đại về nhà bà ngoại. Tạm thời anh chưa nghĩ ra lí do giải thích cho việc đột nhiên có được mười triệu. Anh nói dối mình vừa nhận được tiền thưởng, dự định cuối tuần đưa bà ngoại đi bệnh viện, đổi sang phương án trị liệu tốt hơn và đắt hơn. Sau đó tự mình đi đi xem nhà, muốn chọn một căn hộ phù hợp có thể dọn vào ở ngay. Nhà mới hay bán sang tay đều được. Quan trọng là sạch sẽ, sáng sủa, có ban công đón ánh nắng mặt trời để bà ngoại trồng hoa.

Ban đêm cuối tuần Thẩm Đại quay về kí túc xá, vì đi từ nhà bà ngoại đến công ty đã hơn hai giờ sáng. Trước khi ngủ anh nằm trên giường lướt điện thoại, đột nhiên Trình Tử Mai gửi cho anh một đường link. Anh ấn vào xem thử, là Vưu Bách Duyệt đăng ảnh chụp chung với Cù Thừa Trần lên weibo. Hai người bọn họ đều sở hữu vẻ ngoài tuyệt đỉnh, bức ảnh này từ con người đến cảnh vật đều giống như một bộ phim thần tượng.

Người nổi tiếng trên weibo như Vưu Bách Duyệt, làm gì, ăn gì, mặc gì cũng gây sự chú ý cực lớn. Huống hồ còn yêu đương với alpha đỉnh cấp là thiếu gia nhà họ Cù. Vưu Bách Duyệt chính là thiên chi kiêu tử, gia thế, tài phú, ngoại hình, mọi phương diện đều ở đẳng cấp cao nhất, ngay cả đối tượng yêu đương cũng khiến người người nguỡng mộ. Sự tồn tại của cậu ta làm người khác luôn miệng cảm thán ông trời thật bất công.

Trình Tử Mai gửi tin nhắn wechat cho anh, “Cậu xem đi, là Cù Thừa Trần đó! Tớ nghe người ta đồn, trước kia thái tử của chúng ta và Cù Thừa Trần cùng theo đuổi Vưu Bách Duyệt. Kết quả Vưu Bách Duyệt không chọn thái tử.”

Thẩm Đại cảm thấy trong lòng hoảng hốt, anh trả lời, “Có thật không, không thể nào.”

Trình Tử Mai nói, “Tớ cũng thấy vậy, Cù Thừa Trần nhìn là đã thấy đào hoa, năm nay cậu ta mới hai mươi ba tuổi, thỉnh thoảng lại có tin đồn yêu minh tinh các thứ. Cậu ta làm sao so được với thái tử. Thái tử là người thừa kế thứ nhất, ôn hoà lịch thiệp, giữ mình trong sạch, một lòng tập trung vào sự nghiệp. Mắt nhìn người của Vưu Bách Duyệt có vấn đề thật đấy.”

Thẩm Đại nói, “Chuyện tình cảm khó mà nói trước được.”

Trình Tử Mai gửi biểu cảm mặt mếu, “Tra nam giỏi nhất là dỗ ngon dỗ ngọt, chắc chắn là như thế, Vưu Bách Duyệt tính tình công chúa nên mê kiểu đó lắm. Tớ thấy hai người đó không bền đâu.”

Thẩm Đại thầm nghĩ, Cù Thừa Trần đã đánh dấu Vưu Bách Duyệt, không thể tùy tiện chia tay. Có chuyện này anh không hiểu, khi đánh dấu xác suất thụ thai vô cùng cao. Vưu Bách Duyệt là omega cấp S nên xác suất thụ thai càng cao hơn, có thể đạt hơn 90%. Thế nhưng nhìn Vưu Bách Duyệt không giống người đang mang thai. Trên weibo cũng không tiết lộ tin đính hôn hay kết hôn. Vì sao lại như vậy? Không lẽ bọn họ không có ý định kết hôn?

Trình Tử Mai còn đang bất bình thay cho Cù Mạt Dư, “Thái tử nhà chúng ta sau này cưới ai, nhất định phải là người có gia thế, ngoại hình, trình độ cái gì cũng tốt. Đặc biệt là phải có nội hàm, Vưu Bách Duyệt quá nông cạn, không xứng với thái tử nhà chúng ta.”

Thẩm Đại bỗng cảm thấy xấu hổ. Nhưng Trình Tử Mai nói đúng, người cô đang nói chính là người vợ chân chính của Cù Mạt Dư.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.