“Tôi trông thi không thể nào nói chuyện được.”
“Ai bảo cô phải nói? Cứ để máy đó đi!”
“Ờ...” Cô gật đầu rồi đi vào trong lớp.
Đặt điện thoại xuống bàn rồi tiếp tục xem đề. Thỉnh thoảng liếc mắt nhìn vào điện thoại rồi lại nhìn xuống lớp.
“Còn 5 phút làm bài. Bạn nào làm xong thì có thể nộp bài ra về!”
Học viên làm bài xong đến chỗ cô nộp lại bài.
“Làm bài không được?” Nhìn gương mặt ủ rũ của bọn họ thật khiến cô quan tâm.
“Đề của giáo sư Hà có bao giờ là dễ.”
“Tôi thấy khá đơn giản mà?”
“Tiến sĩ ban tự nhiên chắc chắn là dễ rồi.”
“Là do mấy cậu không chịu ôn kĩ bài thôi!”Sắp xếp lại giấy thi, sẵn tiện nhìn vào đồng hồ. “Đến giờ nộp bài rồi!”
Sắp xếp xong giấy thi cô mới vừa nhớ đến ở đầu dây bên kia có người chờ.
“Anh chờ không lâu chứ?” Cô vội cầm điện thoại lên hỏi.
“Lâu nhưng là vì tôi đề nghị nên không sao.”
“Bây giờ tôi phải đưa giấy cho giáo sư. Còn phải đi ăn cơm trưa...”
“Vậy thì tôi cúp máy trước!”
“Ừ.”
K đặt điện thoại lên bàn, 19 tuổi đã là tiến sĩ? Lại còn là ban tự nhiên? học theo ban đâu phải dễ. Thật sự có lời khâm phục cô gái này!
Đứng dậy rời khỏi phòng họp, vừa mở cửa đã nghe thấy nhiều tiếng động.
“Đứng đây làm gì?”Ánh mắt cáu gắt của hắn quét ngang chạy dọc lên người trong KN.
“Ăn trưa!” Lục Khiêm nhìn hắn ta cười cười.
“Ông chú à, bọn em tập luyện không lẽ đến giờ mà anh cũng gắt sao?” Opps nhìn hắn cười hỏi.
Nhìn sơ lượt qua đám ranh này một lần nữa, vẫn còn đứng đó cười?
“Muốn nhịn luôn bữa trưa?”
Trên bàn ăn, không khí ngày một nặng nề.
“Mặt mày mấy cậu như thế là sao? Cơm không ngon?” Nhìn thấy mấy gương mặt kia thật khiến hắn quan tâm.
Đồng loạt lắc đầu.
“KT, tôi thấy cậu dạo này hay tra tin về Tạ Y Nhiên nhỉ?”
“Em không sử dụng máy tính để làm việc riêng. Em xin thề! Em luôn chăm chỉ luyện tập!” Nhanh chóng đứng dậy để biện minh cho bản thân. Dù có hơi sai sự thật nhưng vẫn mạnh miệng tuyên bố.
“Cậu nhảy dựng lên làm gì? Kết quả cậu tra là gì?” Hắn nhìn KT liền cau mày. Chỉ là hỏi một câu có cần phải làm lố như vậy không?
Bọn họ nhìn nhau đầy khó hiểu. Ông chủ của bọn họ muốn tìm hiểu cô gái đó? Chỉ vừa nghĩ đến liền khiến tâm trạng họ hứng khởi.
“Theo như wikipedia thì cô ấy tên là Tạ Y Nhiên. Có nhiều giải thưởng về...”
“Cậu nói những chuyện mà tôi thừa biết để làm gì?” Hướng ánh mắt khó chịu về hướng KT, mấy chuyện đó không cần tra trên thì hắn cũng thừa sức biết.
“Chứ anh muốn nghe chuyện gì?” Con người này thật khó chiều chuộng. Đúng là người già thường hay gắt gỏng.
“Những chuyện về đời sống chẳng hạn? Cô ấy mồ côi?”
“Ông chú của tôi à, nếu mà không gặp qua cô ấy thì em còn tưởng cô ấy là một nhân vật hư cấu đấy! Trên mạng chỉ để tên, để ảnh, thêm một vài bài báo về mấy cuộc thi gì đó được tag tên. Ngay cả ngày tháng năm sinh còn không được ghi vào. Dân tình bình luận cũng chỉ một vài ba câu khen cô ấy đẹp lại có tài nhưng không một thông tin gì rõ ràng về cô ấy cả. Chỉ chút ít thông tin đó... Anh hỏi về đời sống riêng tư của người ta thì em biết trả lời anh thế nào?” KT nhìn hắn đầy vẻ bất mãn.
“À, có thêm một vài clip quay về việc cô ấy từ chối lời tỏ tình của nhiều thiếu gia giàu có nhưng clip cũng chỉ tồn tại vài giờ sau đó. Hình tượng nữ cường của cô ấy rất được lòng nhiều cô gái đó!” Cậu ta còn vỗ tay kể thêm.
“Cậu tìm hiểu người ta hơi sâu nhỉ?” Lục Khiêm nhìn KT tỏ ra chút cảm phục.
“Fan! Em dường như đã trở thành fan của cô ấy rồi!” Nét mặt hứng khởi không khác gì của một fanboy đối với thần tượng. Cậu ta một phen khiến của câu lạc bộ như được mùa cười lớn.
K nhếch môi rồi đứng dậy rời đi. Không ngờ gương mặt lạnh lùng kia của cô cũng được lòng mấy đứa nhóc này đấy chứ! Nhưng mà mấy thông tin lại khá mâu thuẫn nhỉ?
“Đại tẩu huyền thoại của chúng ta liệu có phải là Tạ Y Nhiên không?” KT nhìn sang cậu nhóc Drop bên cạnh hỏi.
“Không dám chắc chắn nhưng mà người con gái nói chuyện lâu nhất với anh ấy không phải là cô gái học bá đó sao?” Opps làm vẻ mặt đăm chiêu nhưng vừa kết thúc câu nói lại cười phá lên. Xem ra đã xác định đại tẩu của bọn họ là ai rồi.