“Sao em lại dùng thái độ đó để nói chuyện với người lớn?” Thư Đình tức giận nhìn cô hỏi.
Cô liền cau mày nhìn cô ta, cô nói chuyện mất lịch sự lắm sao? Đưa ánh mắt thắc mắc về hướng của anh nhưng anh chỉ nhún vai đáp trả. Cô đưa tay nắm chặt cổ áo sơ mi của anh mà kéo mạnh xuống. Môi cô chạm lên môi của anh tạo ra phản ứng bất ngờ cho người đối diện. K mở to mắt nhìn cô gái kia đang hôn mình, anh không nghĩ cô lại dám làm chuyện này.
“Hai người...” Thư Đình bất ngờ không nói nên lời.
Y Nhiên rời khỏi đôi môi kia khoanh tay nhìn vào Thư Đình.
“Cô cùng bạn trai của tôi ngồi đây, cùng ăn một bữa ăn xem mắt thì cô nghĩ nên dùng thái độ gì để nói chuyện với cô?”
“Hai người là anh em thì sao có thể?” Cô ta dường như không thể tin vào những gì mà mình vừa nghe vừa nhìn được. Hai người bọn họ sao có thể?
“Không phải cô nói hai gia đình khá thân hay sao? Về nhà tự tìm hiểu đi!” Nói vừa hết câu, cô liền ôm A Cẩu rời khỏi bàn ăn. Nhưng chỉ vừa đi được vài bước liền dừng lại nhìn người ở phía sau. “Anh còn đứng đó làm gì? Muốn cùng cô ăn hết bữa ăn xem mắt à?”
“Sao có thể.”
Ngồi trong xe, Y Nhiên không nói lời nào chỉ chăm chú cho A Cẩu ăn hạt. Trong đầu thì vẫn nhớ như in cái khoảnh khắc cô chủ động hôn anh. Đến cô cũng không hiểu nổi bản thân, cô lấy đâu ra bản lĩnh để làm hành động đó?
“Khi nãy cô diễn tốt lắm!”
Y Nhiên vuốt nhẹ mái tóc giữ vững phong độ.
“Vừa nãy tôi có diễn sao? Tôi chỉ là đang nói thật lòng!”
“Vậy cô thật sự ghen với Thư Đình? Cô thích tôi?”
“Ghen? Tôi sao lại phải đi ghen tỵ với cô ta? Nực cười! Cô ta làm gì có đủ cơ sở để so sánh với tôi.” Cô nhíu mày tỏ chút thái độ. Anh ta vậy mà dám xem cô đi so sánh với loại người kia. Nhưng mà...
“Vế sau của câu nói đó là gì?”
“Cô thích tôi?”
“Anh thích tôi?”
Anh cũng chỉ co giật khóe miệng, còn dám đùa lại cả anh?
“Không phải hôm nay là ngày khám định kì cho bé mèo sao? Tôi đưa cô đến phòng khám.”
*Trụ sở KN*
Xe hơi dừng lại ở bãi đậu xe. Y Nhiên mở cửa xe ra ngắm nhìn xung quanh, đây là trụ sở KN? Khuôn viên rộng lớn lại còn có cả hồ bơi, căn biệt thự 2 tầng nhưng rất rộng. Đúng là một câu lạc bộ chuyên về trò chơi, kiểu trang trí của căn nhà rất đậm tính trò chơi.
“Vào thôi!”
“Là anh trang trí à?” Cô hỏi.
“Tôi là người đứng đầu không là tôi thì là ai?” Anh trả lời.
“Một ông chú 31 tuổi như anh...”
“Ngưng cái từ chú lại.” Cướp lấy lời nói của cô bằng một ánh mắt sắc bén. Thấy cô ngày một giống đám trẻ kia rồi!
Cô hếch cằm rồi nhanh chân chạy đi. Nhìn bóng dáng của cô rất ra dáng một cô thiếu nữ mới lớn. Thì ra cô ngoài gương mặt khó chịu thì tất thảy trên người cô đều rất trẻ con. Hôm nay cô mặc đồ rất dễ thương!
Y Nhiên đi vào bên trong, thích thú nhìn xung quanh. Đồ trang trí chủ yếu đều liên quan đến công nghệ và màu sắc tự động. Cứ thế bị cuốn hút thế nào không hay biết!
“Cháu tìm ai?” Dì Triệu là người giúp việc ở đây. Bà nhìn thấy cô gái này chăm chú nhìn mọi thứ ở xung quanh liền đi lại hỏi.
Cô quay đầu nhìn người kia, có chút e dè nên lùi về sau vài bước.
“Cô ấy là bạn cháu!” K đi vào nhìn dì Triệu nói.
Dì Triệu thấy anh liền cười rồi nhìn cô.
“Từ Khôn, cô bé trông rất được đó!” Nói xong câu nói rồi đi làm việc.
Anh đẩy vai cô tỏ ý mời cô vào trong. Bên trong đầy tiếng ồn ào, đùa giỡn.
“Chơi đùa vui vẻ nhỉ?” Lớn tiếng hỏi đám người ở đằng kia.
Dừng việc bàn tán lại, bọn họ nhìn anh với con mắt e dè nhưng sau khi nhìn thấy cô liền nhộn nhịp chạy lại.
“Tôi tên Y Nhiên. Đừng có gọi bừa!” Lùi về sau vài bước rồi nhanh chóng nói tên của mình một lần nữa vì cô sợ đám người này gọi cô bằng những từ đại loại như là “chị dâu” hay là “đại tẩu“.
“Tụi em thừa biết tên của chị mà. Đại tẩu, chị đến đây làm gì?” KT nhìn cô cười cười hỏi.
“Lại là từ đại tẩu?” Cô tức giận nhìn KT trừng mắt hỏi. Cái đám người này thật sự quá đáng!
“Chị không muốn gọi là đại tẩu à? Vậy gọi chị là tẩu tẩu được không? Hay là gọi chị dâu nha? Hay gọi là Thái phu nhân? À, gọi là bà chủ được không?” Drop nhìn cô đầy hứng khởi hỏi.