Mọi người bàn bạc xong xuôi quyết định ngày mai sẽ ra tay tại đây, Trần Quốc Hưng cũng mập mờ nói sẽ có sự trợ giúp từ bên ngoài khiến cho bốn người kia cũng có thêm một tia hi vọng trong lòng, sau đó mỗi người ngồi xuống một góc tu luyện.
Nửa đêm hai thân ảnh xuất hiện bên cạnh Trần Quốc Hưng, nhìn bộ dạng thê thảm của Tiểu Yêu hắn hơi nhăn mặt, liền cất tiếng hỏi.
“ Tiểu Yêu bị người ta đánh thảm lắm sao? Nhìn mặt ngươi như bị tiêu chảy thế kia.”
Tiểu Yêu bĩu môi một cái nói.
“ Đám tiểu bối đó làm gì được ta hừ...”
Cơ Như Uyên ở bệnh cạnh cười nhạt một tiếng xen vào một câu.
“ Nếu không có ta bây giờ ngươi đang bị xiên đem đi nướng rồi.”
Tiểu Yêu khẽ hừ mũi một cái không nói năng gì thêm, Trần Quốc Hưng tò mò liền hỏi Cơ Như Uyên chuyện đã xảy ra, Cơ Như Uyên đem sự việc phát sinh sau đó kể lại cho Trần Quốc Hưng, nghe xong hắn cũng cảm thán, để truy đuổi Tiểu Yêu mà Cửu Đầu Giáo phái ra gần hai mươi Thái Thượng Trưởng Lão Hóa Thần Kỳ, trong đó còn có một cường giả Bán Hư, chia làm hai đường vây công Tiểu Yêu, khi Cơ Như Uyên đến nơi Tiểu Yêu đã bị đánh cho không thể ngóc đầu dậy, có sự trợ giúp của Cơ Như Uyên trận chiến nắm chắc vây bắt được Tiểu Yêu của Cửu Đầu Giáo tan tành, năm Thái Thượng Trưởng Lão bị giết, cường giả Bán Hư bị thương nặng bỏ chạy, Cơ Như Uyên cũng không đuổi cùng giết tận mà cùng Tiểu Yêu trờ về tìm kiếm Trần Quốc Hưng.
“ Tiểu Yêu thời gian tới ngươi không cần đi theo ta nữa, tìm kiếm một nơi tiếp tục tu luyện, khi nào độ kiếp Yêu Hoàng thì truyền tin báo cho ta, lúc đó ta sẽ giúp ngươi độ kiếp.”
Tiểu Yêu nghe xong cũng trầm ngâm suy nghĩ rồi gật đầu.
“ Ta nghe lời đại ca”
Nói xong liền cáo từ rồi rời đi, nhìn theo hướng Tiểu Yêu rời đi Trần Quốc Hưng xoa xoa cằm, chuyện đột phá Luyện Hư Kỳ tồn tại một đạo lôi kiếp kinh khủng kia cộng thêm chuyện tu sĩ Luyện Hư không thể phi thăng nhất định tồn tại vấn đề cực kì đau đầu, hắn không biết đến khi mà hắn đột phá Luyện Hư Kỳ cũng không thể phi thăng thì lúc đó có mà khóc ra tiếng chó, khẽ thở dài một cái rồi vứt chuyện đó ra sau đầu, nước đến chân mới nhảy lo lắng cũng vô ích, trời sinh voi ắt sinh cỏ lúc đó chắc chắn sẽ có cách giải quyết.
“ Trần Quốc Hưng, ta muốn thoải mái”
Đột nhiên Cơ Như Uyên tập kích làm Trần Quốc Hưng không cả kịp phòng vệ, liền há mồn la lên.
“ Ở nơi này không được...ư....”
...
Sáng hôm sau Trần Quốc Hưng nhun mũi tỉnh dậy, đêm qua có chút hơi điên cuồng thì phải, Cơ Như Uyên nằm trong lòng Trần Quốc Hưng khẽ dụi dụi vào ngực hắn vẫn còn chưa tỉnh dậy, hắn nhếch miệng cười nói.
“ Dậy đi.”
Cơ Như Uyên mở mắt đôi mât to tròn ngước nhìn lên, đôi môi đỏ mọng của Cơ Như Uyên khẽ cắn vào nhau rồi nói.
“ Nhưng mà ta vẫn muốn ngủ.”
Trần Quốc Hưng sít chút nữa không kiềm chế được trước điệu bộ quyến rũ của Cơ Như Uyên mà vật nàng ra tập thể dục buổi sáng, hắn phải tránh ánh mắt nhìn đi chỗ khác rồi thúc dục Cơ Như Uyên dậy, rồi nói với nàng chuyện ngày hôm nay hành động.
“ Ừ, nơi này ngoài tên Hóa Thần trốn ở giữa ngọn núi lớn nhất kia ra thì chỉ có một kẻ tu vi Nguyên Anh và mấy chục tên Kim Đan còn tu vi thấp hơn cũng khoảng hơn trăm người”
Trần Quốc Hưng cũng không lạ nơi này có Hóa Thần Kỳ trấn thủ, dù sao mỏ linh thạch cũng là một nơi quan trọng của tông môn không thể sơ sài được, hẳn là nơi này cũng không phải là mỏ linh thạch trọng điểm nên người trấn thủ cũng không nhiều lắm, nắm được thông tin Trần Quốc Hưng liền phân phó Cơ Như Uyên đi giải quyết hai tên tu sĩ Hóa Thần và Nguyên Anh, còn Kim Đan Kỳ hắn muốn tự mình thử sức.
Trở về chỗ bốn người, hắn liền bàn bạc lại tối nay sẽ hành động, thời gian ban ngày khôi phục bản thân đến trạng thái tốt nhất. Đến tối Chu Minh Hùng như mọi ngày đến thu linh thạch, bốn người khác giao đúng số linh thạch quy định, đến lượt Trần Quốc Hưng hắn lấy ra một đống lớn linh thạch đổ xuống đất, Chu Minh Hùng vừa nhìn thấy ánh mắt trợn lên đầy vẻ khó tin, là một đống Thượng Phẩm Linh Thạch đầy trên đất, đếm qua cũng phải lên đến hơn ngàn viên linh thạch, đây là lượng tài phú không nhỏ.
“ Ngươi làm sao mà đào được chúng?”
Chu Minh Hùng cẩn thận kiểm tra linh thạch, vẻ mặt tươi cười kinh hỉ, Thượng Phẩm Linh Thạch lại nhiều như vậy, Chu Minh Hùng hắn chỉ cần nộp đủ số linh thạch quy định lên trên, số linh thạch còn lại không phải là của hắn hay sao, càng nghĩ Chu Minh Hùng càng kích động không thôi.
“ Là ta đào trúng một vách đá cứng rắn nơi đó còn có rất nhiều, ta vẫn chưa đào hết vào bên trong.”
Nghe Trần Quốc Hưng nói Chu Minh Hùng hai mắt phát sáng vội thu số linh thạch lại rồi thúc dục.
“ Mau dẫn ta tới đó nhanh.”
Trần Quốc Hưng gật đầu, dẫn đường đi trước, đến một hang đó hẹp nơi này đó nhọn nhô ra không ít, lối đi nhỏ hẹp vách đá nơi này cứng rắn hơn những nơi khác.
“ Chính là nơi đó.”
Trần Quốc Hưng liền chỉ tay, Chu Minh Hùng tự mình qua đó bắt đầu đào bới, nhưng một lúc sau chẳng phát hiện ra một viên linh thạch nào sắc mặt liền khó coi.
“ Ngươi chắc chắn là chỗ này?”
Chu Minh Hùng nheo mắt nhìn Trần Quốc Hưng, hắn gật đầu rồi vác quốc chim tự mình đi tới bắt đầu đào vách đá, vừa đào vừa nói.
“ Ta chắc chắn là chỗ này, nếu không ta lấy đâu ra số linh thạch đó.”
Chu Minh Hùng nghe vậy liền tin tưởng cũng ra tay đào bới, một lúc sau Trần Quốc Hưng hô lên.
“ Đây rồi.”
Nghe thấy tiếng hô của Trần Quốc Hưng, Chu Minh Hùng liền lao qua bên đó, sau đó nhìn xuống hai mắt lóe lên vội vàng dùng quốc chim đào bới, sau đó cúi xuống nhặt lấy viên linh thạch bằng hai ngón tay hình tròn hoàn toàn trong suốt không có lấy một tia tạp chất.
“ Cực phẩm linh thạch.”
Chu Minh Hùng kích động hô lên, đúng lúng này phía sau lưng Chu Minh Hùng Trần Quốc Hưng tung ra một quyền hết sức lực về phía đầu Chu Minh Hùng
“ MỘT ĐẤM CHẾT LUÔN”
Chu Minh Hùng còn đang kích động vì phát hiện Cực Phẩm Linh Thạch không hề phòng bị, khi phát hiện Trần Quốc Hưng đánh lén liền giật mình nhưng chỉ cười lạnh nguyên lực hộ thể nhanh chóng bao phủ phía sau, chân khẽ động đầu liền tránh qua một bên tránh né cú đấm của Trần Quốc Hưng trong gang tấc, thấy quyền của mình bị đối phương tránh được Trần Quốc Hưng khẽ thở dài trong lòng, tốc độ phản ứng của đối phương quá nhanh, nếu một quyền này mà trúng đích hắn đảm bảo dù cho có là đầu của Kim Đan Kỳ cũng vỡ như quả dưa hấu, đáng tiếc.
“ Muốn chết.”
Tránh né được quyền kình của Trần Quốc Hưng, Chu Minh Hùng khuôn mặt lạnh nhạt cất tiếng, tay phải hóa trảo đâm thẳng về hướng trái tim của Trần Quốc Hưng, Chu Minh Hùng tin tưởng chỉ một trảo sẽ xuyên tim của Trần Quốc Hưng nhưng khi trảo công đánh xuống ngực Trần Quốc Hưng, Chu Minh Hùng cảm giác như bàn tay của mình đánh trúng một khối thiết trụ cứng rắn vậy, trảo thủ chuyền tới cảm giác đau đớn, còn chưa kịp hiểu chuyện gì sảy ra phía bụng Chu Minh Hùng đã chuyền tới cảm giác nóng rát đau đớn, Trần Quốc Hưng sau khi một quyền tay phải đánh trượt thì hậu chiêu tay trái đã đánh tới bụng Chu Minh Hùng, một quyền mười phần sức mạnh thân thể của Trần Quốc Hưng đánh trúng bụng Chu Minh Hùng làm hắn bị đánh bay vèo về phía sau va đập vào vách đá lởm chởm sắc nhọn.
“ Hóa Kiếm Phù, Đi.”
Bốn đạo kiếm khí xé gió lao tới chỗ Chu Minh Hùng, bốn tiếng nổ lớn vang lên, bụi mù bay khắp nơi.
“ ầm ầm...”
Trân Quốc Hưng không có dừng tay Lôi Châm, Thiểm Điện đánh về phía bụi đất. Ở bên trong đám bụi không hề có tiếng động phát ra, Thiên Nhãn mở lên nhìn sau đó cũng thở phào một hơi, Chu Minh Hùng đã nằm ở một góc không còn khí tức sinh mệnh, hiển nhiên là đã chết tốt, Trần Quốc Hưng xoa xoa cằm lẩm bẩm.
“ Con mợ nó, dễ chết như vậy sao, hazzz.”