Kẻ Trở Về Đô Thị

Chương 23: Chương 23




“ Dừng lại, các ngươi làm gì?”

Một giọng nói trong trẻo gầm lên, chỉ thấy Phạm Thanh Thảo sải bước đi vào, gương mặt tràn đầy giận dữ.

Phạm Thanh Thảo vừa đi vào, tất cả mọi người đều bị kinh diễm một phen, không có cách, nàng thật sự quá đẹp, bản thân Phạm Thanh Thảo bình thường đã đẹp rồi, nay nàng còn cố ý ăn mặc trang điểm một phen, đôi chân dài trắng lõn thướt tha cùng với bộ sườn đen làm tôn lên vóc dáng hoàn hảo của nàng, gương mặt được trang điểm nhẹ cùng mái tóc bồng bềnh làm nàng càng thêm quyết rũ, tất cả tạo lên một vị mỹ nữ bá đạo nóng bỏng như bước ra từ trong truyện.

Tiền Đa Bảo ánh mắt sáng lên nhìn chằm chằng vào Phạm Thanh Thảo, trong mắt đầy sự dâm dục, hắn chạy lên trước, thân sĩ mỉm cười với Phạm Thanh Thảo, đưa tay ra nói: “ vị cô nương này, không biết có chuyện gì không, tại hạ Tiền Đa Bảo, cha ta là Tiền Thiên Sáng, Tiên Sáng khu giả trí là nhà ta mở.”

Tiền Đa Bảo đầy tự tin mỉm cười, trước kia nữ nhân khi nghe hắn giới thiệu đến đây sẽ lập tức nhào vào lòng hắn hô to Bảo ca, mặc cho hắn chơi đùa, bất quá để hắn không ngờ đến là, Phạm Thanh Thảo ngay cả mắt cũng chẳng thèm liếc hắn một cái, cứ thể trước sự ngạt nhiên của tất cả mọi người đi đến trước mặt Lâm Trần, cung kính nói:

“ Lâm đại sư, ta tới muộn”

“ ừm, ngươi tới rồi, ngồi đi.” Lâm Trần ngẩng đầu nhìn Phạm Thanh Thảo, gật đầu một cái ra hiệu nàng ngồi xuống.

Vương Toàn trợn mắt hốc mồm nhìn một màn này, cmnc, tên này thật sự không lừa mình, hắn thật nhận biết một mỹ nữ còn đẹp hơn cả hoa khôi, dậu xanh rau má, hắn ngâm lúc nào mà ta không biết, ánh mắt u oán nhìn về phía Lâm Trần như muốn nói “lão Lâm, ngươi chơi thế không đẹp à, một mình đi tán gái không rủ ta”

Tiền Đa Bảo bên kia lúng túng đứng tại trỗ, ánh mắt âm trầm nhìn tất cả mọi chuyện, đây là trần trụi đánh mặt hắn, chỉ là một tên tiểu tử nghèo, tại sao lại có được mỹ nữ ưu ái như vậy, tại sao không phải hắn, được lắm kỹ nữ, dám làm ta mất mặt, ta nhất định phải cho ngươi biết thế nào là sống không bằng chết, đợi sau khi chơi chán rồi sẽ tiếp tục cho mấy anh em giày vò, cứ nghĩ đến mỹ nữ như vậy quỳ trước mặt hắn xin tha thì cảm giác lại hưng phấn dị thường.

Phạm Thanh Thảo cũng không lập tức ngồi xuống, nàng quay đầu ánh mắt âm trầm nhìn vị kia mập mạp trương quản lý, lạnh như bắng nói: “ có thể nói cho ta biết, là chuyện gì sảy ra sao?”

Trương quản lý lúc này mồ hôi đã ướt đẫm sau lưng, hắn sao có thể không biết thiếu nữ trước mặt là ai chứ, Phạm Gia tiểu thư, con gái duy nhất của ông chủ hắn Phạm Văn Quân, người thừa kế Phạm Gia, bất cứ một thân phận nào mang ra đều có thể dọa chết mọi người ở đây, vốn dĩ hắn chỉ muốn nịnh nọt một chút Tiền Đa Bảo dạy đỗ hai cái hết sức bình thường thiếu niên, không ngờ sự việc lại dính đến cả vị này đại nhân, hơn nữa nhìn Phạm Thanh Thảo còn hết sức cung kính với thiếu niên kia, chứng tỏ thiếu niên đó bối cảnh không phải bình thường người, đây là cỡ nào ngu xuẩn hành vi cơ chứ, bây giờ hắn thật sự đến ruột đều hối xanh.

“ vị này mỹ nữ, là như vậy, Trương quản lý chỉ là muốn dạy dỗ hai tên tiểu tử nghèo gây sự trong nhà hàng mà thôi...” Thấy Trương quản lý ấp úng nửa ngày chưa nói lên câu, Tiền Đa Bảo chủ động đứng ra trả lời hộ, trong lời nói còn cố ý nhấn mạnh tiểu tử nghèo.

“ Ai cho ngươi nói chuyện, còn có ngươi nói ai là tiểu tử nghèo” Phạm Thanh Thảo ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía Tiền Đa Bảo, đừng nhìn bình thường nàng hòa nhã dễ nói chuyện mà hiểu nhầm quyên nàng còn là Phạm Gia tiểu công chúa, người cầm lái tiếp theo của Phạm Gia, khí thế của nàng là không thể bàn cãi.

“ Ta…” Tiền Đa Bảo bị khí thế của nàng dọa sợ, nói không lên lời.

“ Hừ, miệng không sạch sẽ, vả miệng cho ta.” Phạm Thanh Thảo hừ lạnh một tiếng.

Hai tên bảo vệ nghe vậy lập tức hướng về phía Tiền Đa Bảo mà đi, bọn hắn cũng biết ai là chủ của bọn hắn, bậy giờ lên nghe ai.

“ Các ngươi muốn làm gì, ta nói cho các ngươi biết, cha ta là Tiền Thiên Sáng, nếu ngươi dám động đến ta một ngón tay cha ta sẽ không tha cho các ngươi.” Tiền Đa Bảo gặp hai tên bảo vệ đi về phía mình thì vô cùng hoảng hốt, lớn tiếng hăm dọa nói.

Bất quá lời hăm dọa của hắn không có chút tác dụng nào, hai tên bảo vệ cũng không đi phản ứng hắn, Tiền Thiên Sáng, ở trước mặt vị này đại tiểu thư thì Thiên Sáng cũng biến thành Thiên Tối hết.

Từng tiếng bạt tai vạng vọng, tiếng kêu thảm thiết của Tiền Đa Bảo làm những người đứng xem phải rùng mình, nhìn gương mặt sưng to, miệng lưỡi đầy máu của Tiền Đa Bảo làm cho người mọi người không khỏ rét run, cảm thấy đau thay cho hắn.

“ Cmn Kỹ nữ, ngươi dám đánh ta, ngươi chết chắc, ngươi chết chắc, ta muốn cả nhà ngươi phải chết, phải chết.” Tiền Đa Bảo điên cuồng nói, oán độc nhìn về phía đám người Phạm Thanh Thảo, hăn cảm giác đây là hắn nhục nhã nhất cuộc đời một hôm, trước mặt bao nhiêu người bị người khác vả miệng, cái này làm hắm mất hết đi lý trí, cực kỳ oán hận Phạm Thanh Thảo.

“ là ai muốn giết cả nhà ta.” một tiếng gầm uy nghiêm truyền ra, Phạm Văn Quân dẫn đầu Trương Căn đi tới, thật ra hắn xuống tới cũng được một lúc rồi, chỉ là khi thấy con gái ra mặt giả quyết thì hắn đứng một bên quan sát mà thôi, bây giờ có người dám chửa con gái hắn là kỹ nữ, còn đòi giết cả nhà hắn, đây là muốn chết sao.

“ Cha.” Phạm Thanh Thảo thấy Phạm Văn Quân đi đến thì lẽ phép.

“ Ừm” Phạm Văn Quân gật đầu, đi đến ben cạnh Lâm Trần cung kính: “ Lâm đại sư.”

Lâm Trần gật đầu một cái rồi cũng không quan tâm hắn nữa, Phạm Văn Quân cũng không để tâm cái này, ánh mắt âm trầm nhìn Tiền Đa Bảo: “ ngươi vừa nãy chửi ai là kỹ nữ, còn có muốn giết cả nhà ai.”

Tiền Đa Bảo dường như không nghe được Phạm Văn Quân lời nói, ánh mắt đẫn đờ nhìn về phía Trương Căn đang đứng cung kính phía sau Phạm Văn Quân, Trương Căn hắn biết, nhờ một ít quan hệ của cha mà hắn được gặp vài lần, đó là cao cao tại thượng tòa núi, ngay cả cha hắn khi gặp cũng phải cung cung kính kính hô một tiếng Căn ca, bây giờ lại như một con chó cung kính đứng sau lưng người đàn ông kia, hắn cũng không phải kẻ ngu, trông thấy cao không thể chạm Căn ca bộ dạng này hắn biết mình chọc phiền phức lớn rồi.

Phạm Văn Quân thấy Tiền Đa Bảo không trả lời hắn thì tức giận xuông ra đạp hắn một cái, quát lớn: “ cmn ngươi điếc rồi sao, ta hỏi ngươi vừa mắng ai.”

Tiên Đa Bảo bị đạp lộn vòng, lúc này hắn mới tỉnh hồn, sợ hãi và khủng hoảng điên cuồng vây lấy tâm trí của hắn, hắn vội vàng đến dưới chân Phạm Văn Quân, sợ hãi nói: “ đại nhân, ta không biết là tiểu thư, tất cả là do miêng ta thối, ta ăn nói bậy bạ, mong đại nhân lượng thứ.”

“ Ăn nói bậy bạ, được, đã như vậy thì miệng ngươi còn dùng làm gì, lôi ra ngoài cắt lưỡi hắn cho ta.” Phạm Văn Quân cười lạnh, lượng thứ, có những thứ không phải cứ xin lỗi là song, đôi khi phải chịu trách nhiệm cho lời nói của mình, cho dù là có lỡ lời,

Tiền Đa Bảo nghe vậy thì sợ hãi quá độ, vội vàng dãy dụa khỏi mấy tên bảo vệ, hướng sang Trương Căn cầu cứu: “ Căn ca, Căn ca cứu ta, ta là tiểu Bảo, cứu ta.”

Phạm Văn Quân quay sang nhìn chằm chằm Trương Căn, gằn giọng hỏi: “ Hắn là người quen của ngươi?”

Trương Căn bị Phạm Văn Quân ánh mắt làm cho mồ hôi chảy ròng ròng, vội vàng nói: “ Quân ca, hắn là con trai của Tiền Thiên Sáng, Thiên Sáng khu giải trí, trước kia có vài lần hợp tác với ta, cũng không quá quen.”

“ Tiền Thiên Sáng sao?” Phạm Văn Quân trầm tư.

Tiền Đa Bảo như bắt được cọng cỏ cứu mạng, vội nói: “ Đúng, đúng, đại nhân, cha ta là Tiền Thiên Sáng, người lể mặt cha ta tha cho ta một lần.”

“ Được, gọi điện cho Tiền Thiên Sáng, nói con trai hắn muốn giết cả nhà Phạm Văn Quân ta, kêu hắn đến đây sử lý.” Phạm Văn Quân nhìn sang Trương Căn nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.