Đảo Bali Kayumanis SuaDua, nơi sẽ tổ chức đám cưới của Phương Dục và Hoắc Thanh Thanh trên bãi biển, còn có dạ tiệc ấm áp và lãng mạn dưới ánh nền.
Khi hoàng hôn, các nghệ sĩ của Hải Thụy và giới truyền thông đã gấp rút có mặt, vì giới truyền thông khi đến sẽ nhận được một món quà chu đáo. Vì vậy, tiệc chiêu đãi khách mời không được báo chí đưa tin mà chỉ chụp hình quay phim thích hợp để khách mời có thể thư giãn thoải mái.
Trên thực tế, lý do giới truyền thông lại quy củ như vậy là vì khi vào đây, đã ký một thỏa thuận giữ bí mật. Nếu bạn muốn độc quyền, muốn tham gia, muốn biết những gì người khác không biết, thì mọi thứ phải tuân theo sự sắp xếp của Phương Dục để tiến hành.
Tất nhiên, “gói quà” mà Phương Dục chuẩn bị cũng rất hào phóng, khiến tất cả các phóng viên báo đài đều cười không khép được miệng.
Vào buổi tối, tiếng vĩ cầm du dương vang lên từ khách sạn mang đậm phong tình, mà sân khấu ngoài trời giống như một khu rừng nhiệt đới quy tụ những ngôi sao tên tuổi hiện nay.
Phương Dục mặc một bộ tây phục được cắt thủ công màu bạc, trên ngực gắn một bông hoa hồng, nắm tay Hoắc Thanh Thanh đang mặc chiếc váy cưới ren trắng. Hai người giống như trời sinh một cặp, một cặp đôi hạnh phúc mĩ mãn.
Họ vẫn đang chào hỏi khách mời, nhưng Mặc Đình và Đường Ninh vẫn chưa đến.
“Này, dù sao thì Mặc Tổng vẫn chưa tới, tôi có một đề nghị.
Cho phép chú rễ nói một chút, anh ấy rốt cuộc từ khi nào thì bị cô dâu của chúng ta động lòng, thay đổi không khí một chút, có được không?” Có một nghệ sĩ thích đùa, đuổi theo hai vợ chồng nói lớn. Đang nói thì bất ngờ có tiếng vỗ tay nhiệt liệt còn có cả tiếng huýt sáo vang lên.
Hai người đứng trên bậc thang, Hoắc Thanh Thanh có chút xấu hỗ trốn trong ngực Phương Dục, nhưng sau đó cô nhìn thấy Phương Dục cười nói: “Bà xã của tôi da mặt hơi mỏng…”
“Da mặt cô ấy mỏng, thì anh nói của anh đi.” Khách mời ào ào nói.
Phương Dục cúi đầu nhìn Hoắc Thanh Thanh, sau đó tiếp tục cự tuyệt: “Chuyện quan trọng như vậy, đương nhiên phải nói cho một mình vợ tôi biết, làm sao có thể để mọi người chiếm tiện nghi được?”
“Chị dâu, nếu hôm nay chị trốn thì thật là không hay lắm!”
Hoắc Thanh Thanh mặt đỏ tới mang tai, cuối cùng, cô từ trong ngực của Phương Dục lẫm bằm: “Anh nói đi. Thật ra, em cũng muốn biết.”
“Haha, chị dâu đồng ý rồi, nhanh, Phương phó tổng mau nói đi.”
Phương Dục thở dài, chỉ có thể nhận mệnh: “Được rồi.” Sau đó, anh cầm lấy micro từ tay của MC, chậm rãi nói với tất cả khách mời: “Thực ra cô ấy vào Hải Thụy sớm hơn tôi. Cô ấy còn là tiền bối của tôi. Nhớ tới lần đầu tiên nhìn thấy cô ấy, nhìn vào ánh mắt của cô, lúc đó tôi liền cảm thấy người phụ nữ này hẳn là có câu chuyện.”
“Thật ra, cô ấy thực sự khiến tôi động lòng là lúc bị thương và phải nhập viện. Lúc đó, cô ấy rất tuyệt vọng, tôi đột nhiên rất lo lắng, không biết phải làm thế nào để giúp cô ấy…”
“Tôi luôn nghĩ đó là tình bạn. Cho đến sau này, cô ấy vì Đường Ninh đánh một người mà đắc tội một quan chức cấp cao. Lúc đó, tôi nhận ra rằng mình không cần phải làm quá nhiều cho cô ấy, nhưng thể xác và tinh thần lại không tự chủ được.”
“Tôi biết nhiều người đến hiện tại vẫn nghĩ cô ấy là người đàn bà dâm đãng và cho rằng cô ấy không xứng với tôi. Nhưng hôm nay tôi muốn nói một câu thật lòng. Thật ra, điều tôi khâm phục nhất ở cô ấy chính là sự dũng cảm không ngừng, dù phải chịu đựng bao nhiêu tổn thương đi nữa, cô ấy vẫn có thể đứng lên vì bạn bè của mình, dù có đau đớn thế nào, cô ấy vẫn có thể làm lại từ đầu bằng chính sức mạnh đó.
“Tôi cho rằng người như vậy trên người mang theo ánh sáng!”
“Ngay cả khi tôi ở trong bóng tối, chỉ cần nhìn thấy cô ấy, tôi liền cảm thấy mình có phương hướng. Vì vậy, tôi muốn bảo vệ cô ấy, bảo vệ ánh sáng của mình.”
Nghe những lời này, mọi người có mặt đều xúc động, còn những nữ minh tinh bắt đầu lau nước mắt.
Có lẽ những đắng cay này, chỉ có họ mới hiểu …
Mà Hoắc Thanh Thanh đang ở trong lòng Phương Dục, suýt chút nữa khóc sưng mắt …
Lâm Xung đội mũ lưỡi trai giả làm nhân viên đứng cách đó không xa. Sau khi nghe những lời của Phương Dục, không biết có phải vì nguyên nhân hoàn cảnh hay không mà trong lòng lại cũng xúc động vô cùng.
“Nói rất hay, thật cảm động!” Mọi người đều đứng dậy, vào lúc này, có người tinh mắt cuối cùng phát hiện ra Đường Ninh và Mặc Đình, cùng đi về sân khấu ngoài trời.
“Trời ơi, Boss đến rồi…”
“Mặc Tổng…”
Mặc Đình mặc một bộ tây phục màu đen cổ điển đặt may theo yêu cầu và quấn một chiếc khăn quàng cổ màu đỏ sẫm, toàn thân giống như một quý tộc bước ra từ hoàng gia Anh, cả người tản ra khí thế tôn quý bức người. Mà Đường Ninh khoác tay anh, cũng mặc một chiếc váy chữ A gợn sóng màu xanh nhạt, đôi chân dài miên man khiến người nhìn phải cảm thán.
“Boss, bossl”
“Đường Ninh, Đường Ninh!”
Mặc Đình vốn định đi về phía Phương Dục, nhưng khi nhìn thấy vị trí hai người họ đang đứng, Mặc Đình nhướng mày không đi tới, thay vào đó, anh dẫn Đường Ninh đến ghế khách mời trên bàn tiệc.
“Mặc Tổng, Phương Dục nói, ngày mai phải đẹp trai hơn anh!”
Có người thêu chuyện nói đùa.
Mặc Tổng ngồi xuống với Đường Ninh, sau đó đáp lại: “Trong mắt Hoắc Thanh Thanh, cậu ấy đã vượt qua tôi rồi, nhưng trong mắt những người khác, sợ là cậu ấy còn kém xa.”
“Hahaha…”
Mọi người cười vang, tất nhiên, từ câu trả lời của Mặc Đình, cũng có thể nghe ra tâm tình anh đang rất vui.
“Mặc Tổng, khi nào thì ngài cùng Đường Ninh tổ chức đám cưới? Đảo Bali đẹp như vậy, chúng tôi muốn đến thường xuyên.”
“Đúng vậy, đúng vậy…”
Mặc Đình nghiêng đầu nhìn Đường Ninh, nhưng Đường Ninh cười nhẹ không nói, sau đó, Mặc Tổng chỉ có thể trả lời: “Bắt đầu từ tháng sau, công ty sẽ không trả lương cho anh, bao giờ đủ thì mua cho cậu một biệt thự ở Bali.” “
“Mặc Tổng, sao anh lại làm thế!”
Mọi người lại được một trận cười …
Bầu không khí lên đến cao trào vì sự xuất hiện của Mặc Đình và Đường Ninh. Mà cách đó không xa, Lâm Xung đã quan sát Mặc Đình và Đường Ninh từ phía sau máy quay phim. Đặc biệt là Đường Ninh, người phụ nữ mà hẳn ta căm hận một thời, nhưng giờ hắn không thể ghét được.
“Đường Ninh, Đường Ninh… Mặc Tổng ở nhà cũng là bộ dạng ngoài cười nhưng trong không cười thế này sao?” Người nào đó lá gan lớn hơn trực tiếp trêu chọc hai người họ, chọc cho Mặc Đình trực tiếp quay đầu lại.
Đương nhiên, nếu như đã bị hỏi, Đường Ninh chỉ có thể trả lời: “Nếu như anh có thể uống thắng anh ấy, tôi sẽ trả lời mọi người, anh ấy ở nhà có bộ dạng như thế nào.”
“Cắt, ai mà không biết Mặc Tổng ngàn chén không say chứ!”
Mặc Tổng nhéo mu bàn tay Đường Ninh: “Em cố ý? Nhỡ anh thật sự uống quá nhiều, buổi tối em sẽ rất đau!”
“Đau như thế nào?” Đường Ninh còn chưa thấy Mặc Đình say bao giờ.
“Được, nếu như em muốn xem, lát nữa anh say cho em xem…”
Mặc Đình nói với một nụ cười bí ân.
Đường Ninh gật đầu, cô không tin Mặc Đình say còn mượn rượu làm càn, anh nên là kiểu người rất có kỷ luật khi say.
Thế nhưng…
Sự thật không phải như vậy.
Hơn nữa, phía đảo Bali bên này đang bắt đầu đám cưới một cách vui vẻ, mà phía J-KING bên kia cũng đang hừng hực khí thế chuẩn bị một cuộc làm phản …