“Ngu xuẩn!” Tháy ba người bọn họ không có chí cầu tiến, người đại diện đập bàn mắng chửi: “Các người bây giờ định nói cái xáu của La Sinh, ở trong mắt người khác cũng chỉ là tin đồn và vu khống La Sinh. Quan trọng hơn là người bên ngoài sẽ nghĩ rằng các người muốn nâng cao độ nỗi tiếng của La Sinh, các người còn muốn đỏ đen đến mức nào?”
Cả ba người đều cúi đầu không nói nữa.
“Chuyện này tôi sẽ ra mặt, các cậu không cần lo lắng.”
Người đại diện tức giận trừng mắt nhìn mấy người. Làm sao họ biết sự nồi tiếng của La Sinh chắc chắn không phải ngẫu nhiên, cũng không phải là may mắn.
Tất cả đều dựa vào sự phán xét của Đường Ninh, sự hành động của chị Long và những lần chạy đôn chạy đáo của Lâm Thiển.
Bây giờ mọi người điên cuồng si mê vẻ ngoài của La Sinh, La Sinh xem ra chưa chuẩn bị cho việc đột nhiên được chú ý.
Nhìn thấy nụ cười hiếm hoi của La Sinh, chị Long cảnh báo cậu ấy: “Cậu sẽ dần trở nên nổi tiếng, có nghĩa là…
công ty quản lý cũ của cậu sẽ tìm đến cậu, có thể bôi đen cậu, nịnh bợ cậu, có thể dùng đủ mọi chiêu trò với cậu.”
“Đừng lo lắng, chị Long, em sẽ tuân theo sự sắp xếp của chị.”
*Có một chuyện chị còn chưa nói cho cậu biết.” Chị Long nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng nói với La Sinh về việc cha mẹ chịu uất ức: “Chị có thể nói rất rõ ràng cho cậu biết, lý do chị chọn nói chuyện này ra là chỉ muốn biết cậu có bốc đồng hay không, cậu sẽ tin tưởng tụi chị sẽ giúp cậu báo thù hay là tự mình ra tay, sau đó hủy đi sinh mệnh không dễ dàng gì có lại được.”
La Sinh sau khi nghe xong, tay của cậu ấy đã nắm thành nắm đắm, thậm chí còn nghe tiếng khớp rất giòn.
“Bây giờ, vẫn chưa phải lúc.”
Nghe những lời của chị Long, La Sinh hít một hơi thật sâu và bình tĩnh lại: “Đừng lo lắng, em sẽ không loạn đâu.”
“Vậy thì tốt, cậu biết không? Phim truyền hình mới được phát sóng nửa chặng đường, các nhà quảng cáo đã tìm đến cửa, còn có phim truyền hình thần tượng mới. Con đường tài nguyên của cậu chỉ mới bắt đầu.”
“Mà bọn yêu ma quỷ quái sẽ chỉ trở nên ghen tị hơn. Em chỉ cần cư xử tốt, còn chó thì để tụi chị đối phó.”
Vì không thể cho người đến cửa gây chuyện phiền phức, chị Long đã đặc biệt bố trí hai vệ sĩ cho cha mẹ La Sinh, hai người này dường như làm việc trong cửa hàng, thật ra chỉ cần một tay là có thể trực tiếp đánh tàn phé kẻ tới cửa kiếm chuyện.
Ba người SMY đương nhiên không cam tâm lạc lại phía sau, hơn nữa lúc trước là bọn họ bắt nạt La Sinh, có khi nào để La Sinh giẫm lên đầu?
Vì vậy, ba người lại tới cửa tìm cách gây rối cho cha mẹ La Sinh, nhưng không may lần này khi người kiếm chuyện vừa đi vào, họ đã bị vệ sĩ do chị Long bó trí ném ra khỏi cửa, còn tìm một con hẻm không có ai đánh một trận nhừ tử.
“Các người nếu có thể đánh chết ba tiên kia, tôi sẽ ra giá gấp ba lần, thấy sao?” Đánh xong, hai tên vệ sĩ dụ dỗ người tới kiếm chuyện: “Tôi có thể thanh toán tiền đặt cọc trước.”
Mấy người bị đánh đến nỗi bò dưới đất tìm răng, nghe nói có ba lần hoa hồng, đều che miệng hỏi sao?”
“Thật không?”
“Tất nhiên là thật.”
Mấy tên kia còn đang đợi người chúng tìm quay về báo tin vui, không ngờ ngay khi vừa gặp đã bị chúng đánh cho tơi tả!
Đối phương tuy không phải vệ sĩ chuyên nghiệp nhưng cũng đã quen với cảnh đánh nhau, máy con tên nhóc con làm sao có thể đánh lại được?
Tuy nhiên, mấy người bị thương rất nặng, ngay cả khi nằm viện cũng không dám gọi cảnh sát, lại càng không dám công khai, bởi nếu sự việc bị phát tán ra ngoài, chắc chắn họ sẽ tra được bọn họ thuê người tìm cha mẹ của La Sinh gây chuyện.
Cứ như vậy bọn họ thậm chí càng tiêu đời.
“Không ngờ, La Sinh thật sự trở nên tàn nhẫn như vậy!”
“Bây giờ người ta đang trở nên nỗi tiếng… có tiền thuê vệ Sĩ rồi, ****** xem như nó giỏi, ông đây nhát định phải giết chết nó.”
“Chỉ dựa vào cậu?”
“Đừng để cho tôi biết là công ty quản lý nào nhặt một con chó như vậy mang vê!