Quyền Tử Dạ không thể biết được cảm giác của mình vào lúc này, như thể sợi rơm duy nhất cứu vớt anh đã biến mắt… mọi thứ trên đời trong phút chốc tát cả đều trở nên không còn quan trọng.
Nhưng như vậy… cũng không sao cả.
Nếu Lâm Thiển thực sự không còn tình yêu với anh ta, mà anh ta lại cưỡng ép giữ Lâm Thiển bên mình, nghĩ lại anh ta sẽ cảm tháy rất có lỗi không phải sao?
Cuối cùng, Lâm Thiển gọi điện thoại cho Đường Ninh: “Chị Ninh, xin chủ tịch Mặc quan hệ công chúng cho Quyền Tử Dạ.”
“Em nghĩ kỹ rồi sao? Cố gắng muốn chấm dứt?” Đường Ninh ngạc nhiên. Mặc dù cô luôn cảm thấy Lâm Thiển không có tình cảm sâu đậm với Quyền Tử Dạ, nhưng Lâm Thiển đã ở trong bùn lầy nhiều năm như vậy, còn cho rằng cô ấy sẽ đồng ý.
“Tất nhiên, tình cảm tạm bợ sẽ rất mệt mỏi.” Lâm Thiền trả lời: “Hơn nữa, bây giờ em không vội tìm đối tượng yêu đương, nhiệt quyết của em đối với Cự Tinh còn đang cao mà.”
“Vậy được rồi… như em muốn.” Đường Ninh trả lời: “Nhưng, em đừng hối hận.”
“Em sẽ không hồi hận.”
Tuy nhiên, trước khi Hải Thụy hành động, Quyền Tử Dạ đã tự động ra mặt làm rõ, nói rằng anh ta là người cuồng em gái, nhưng anh ta và Lâm Thiển tuyệt đối trong sạch, anh ta và Lâm Thiển cũng không sống cùng nhau, chỉ là hàng xóm mà thôi.
Bởi vì Lâm Thiển gần đây bị thương vài lần, với tư cách là một người anh trai, anh ta có chút lo lắng, vì vậy anh ta muốn ở gần bảo vệ.
Về phần yến tiệc của nhà họ Quyền, anh ta thừa nhận rằng mình hơi nghịch ngợm, vì mẹ anh ta liên tục nhồi nhét anh ta với những người mà anh ta không thích, nên anh ta mới lấy Lâm Thiển ra làm cái cớ.
Mặc dù Quyền Tử Dạ đã giải thích, nhưng giữa hai người vẫn có chút không rõ ràng, nhưng sau đó Quyền Tử Dạ lại tuyên bố một tin tức lớn.
Anh ta quyết định tạm rời xa làng giải trí.
Điều này ngoài dự đoán của Lâm Thiển và Hải Thụy.
Tại sao các nghệ sĩ gần đây luôn muốn rời khỏi làng giải trí?
Sau khi Quyền Tử Dạ nói câu này, anh ta đã né tránh cuộc phỏng vấn của phóng viên, về việc anh ta sẽ làm gì tiếp theo và kế hoạch của anh ta là gì thì không ai biết cả.
Tất nhiên, Quyền Tử Dạ đã nói như thế, Lâm Thiển với tư cách là người đứng sau, tự nhiên sẽ không bị các phóng viên truy đuổi.
Tuy nhiên, mối quan hệ của cả hai vẫn để lại cho cánh phóng viên trí tưởng tượng không giới hạn.
“Tôi còn cho rằng, cô đã thông suốt, muốn cùng Quyền Tử Dạ ở bên nhau, dù sao cũng yêu nhau nhiều năm như vậy.
Nhưng không ngờ cô lại quay đầu vứt bỏ người ta, khi cô bị thương, anh ta đã vượt đèn đỏ máy chục lần, đến bệnh viện lại mạng dép lê!”
Tinh Lam nói với Lâm Thiền.
“Hãy tin tưởng ở tôi, tôi muốn anh áy hạnh phúc hơn bất cứ ai khác, nhưng tôi thực sự không thể làm điều đó với anh ấy như anh ấy đã làm với tôi.”
“Được rồi, tôi còn không biết cô sao? Cố chấp…” Tinh Lam vỗ vai Lâm Thiền, tỏ ý không cần giải thích: “Có muốn tôi giới thiệu một người cho cô không? Anh họ của tôi, mặc dù tôi mới gặp anh ấy một lần, nhưng tôi biết anh ấy bây.
giờ là một huấn luyện viên trong quân đội, đẹp trai lắm…”
“Đi đi đi… Luyện tập đi, không thi đấu sao?” Lâm Thiển hiện tại không có mong đợi với chuyện tình cảm.
Tinh Lam cười to, sau đó đi đến phòng tập, để lại Lâm Thiển một mình thở dài trong văn phòng.
Vốn dĩ muốn gọi cho người đại diện của Quyền Tử Dạ để hỏi về tình hình của Quyền Tử Dạ, nhưng cô ấy đã lựa chọn và không thể thực hiện bất kỳ động thái nào tỏ ý quan tâm đến Quyền Tử Dạ nữa. Điều này chỉ khiến mọi người coi thường mà thôi.
Trong cuộc đời này, cô ấy mắc nợ Quyền Tử Dạ quá nhiều.
Chỉ có thể kiếp sau trả lại!
Đường Ninh lao vào sản xuất phim khoa học viễn tưởng, Lâm Thiển vừa mới ổn định, dù sao Hạ Hàm Mạt đang du lịch nước ngoài, cô ấy dứt khoát đi theo qua đó luôn.
Chị Long vẫn phụ trách La Sinh, nhưng bản thân La Sinh rất hăng hái, lăn lộn trong giới giải trí như cá gặp nước, bây giờ có thể tự lầy về phần lớn tài nguyên.