*Ôi, Đường Ninh sớm muộn gì cũng sẽ trở lại thôi, mọi người cứ chờ xem, phim của cô ấy hot rồi, bây giờ không xuất hiện thì còn chờ tới khi nào?” Một cư dân mạng bình luận “Mặc dù Đường Ninh lùi về sau thành lập Cự Tỉnh, nhưng tôi luôn cảm thấy tham vọng của cô ấy vẫn không dừng lại ởđó.”
“Hy vọng ngày mai thức dậy sẽ được thấy Đường Ninh thông báo trở lại, hoặc là tin tức tham gia hoạt động.”
Nhưng tiếc rằng họ không nhận được một tin tức gì vào sáng hôm sau cả.
Hiện giờ Đường Ninh cứ ru rú trong nhà, thậm chí đám chó săn cũng không chụp được gì cả.
“Ha, năm nay chẳng có tác phẩm nào hay cả, chỉ có “Người sống sót, Đường Ninh chắc chắn sẽ đạt ảnh hậu, đến lúc đó cô ấy còn không xuất hiện sao? Tôi không tin.”
Đường Ninh biết phản ứng của mọi người nhưng cô đã không còn là diễn viên Đường Ninh nữa rồi.
Kiều Sâm nhân cơ hội này cũng đi xem phim, sau khi trở về phòng làm việc, ông càng hạ quyết tâm muốn Đường Ninh đóng phim.
Chỉ là Đường Ninh còn cố chấp hơn ông ấy, ông ấy có thể làm gì chứ?
Hơn nữa, chỉ dựa vào sức lực của mình ông là không đủ.
Niềm hy vọng duy nhất của Kiều Sâm là chủ tịch Mặc.
Bởi vì hợp đồng đại diện của Đường Ninh nằm trong tay một mình Mặc Đình. Vì vậy ông ấy đã đi tìm Mặc Đình, hy vọng rằng Mặc Đình có thể thuyết phục được Đường Ninh đóng vai nữ chính của “Luyện ngục”, đổi thành người khác.
ông ấy sẽ không muốn tiếp tục làm.
“Xin lỗi, đạo diễn Kiều, tôi nghĩ tôi cũng phải từ chối.” Mặc Đình khách sáo trả lời: “Bởi vì vợ tôi đang mang thai, cho nên tinh thần và sức lực hiện tại của cô ấy tập trung vào hậu trường vẫn được, nhưng nếu là quay phim hành động thì thực sự không có cách nào.”
Kiều Sâm sửng sốt, nhưng không bao giờ nghĩ rằng Đường Ninh từ chối diễn vì lý do này.
“Này…thực sự là đáng tiếc.”
Mặc dù Kiều Sâm không cam tâm, nhưng Mặc Đình đã nói đến mức này thì ông ấy chỉ có thể lựa chọn từ bỏ.
May mắn thay còn có Mặc Đình nên ông ấy cũng được an ủi phần nào.
“Nếu đã như vậy thì tôi chỉ có thể chúc phúc cho Đường Ninh.”
Mặc Đình nhẹ nhàng gật đầu, anh sẽ không bao giờ cho phép Đường Ninh đưa đứa bé đi mạo hiểm vì một bộ phim, và Đường Ninh cũng sẽ không đồng ý.
Rốt cuộc thì cô rất mong muốn có một đứa con gái!
Sau khi Kiều Sâm rời đi, Lục Triệt nhìn Mặc Đình, một lúc lâu sau mới đề nghị: “Chủ tịch, phu nhân chắc vẫn chưa xem “Người sống sót” đúng không? Có muốn thu xếp không?”
“Không cần, tôi biết đưa cô ấy đi.” Mặc Đình nói xong, cúi đầu tiếp tục tập trung vào hồ sơ.
Nửa đêm, Mặc Đình về nhà, giúp Đường Ninh dỗ hai đứa bé ngủ, sau đó tìm một bộ quần áo thoải mái cho cô bảo cô thay đồ: “Lát nữa chúng ta đi ra ngoài.”
“Còn bọn trẻ thì sao?”
“Mẹ sẽ đến chăm sóc.” Mặc Đình đáp.
Đường Ninh gật đầu, nhanh chóng thay quần áo, hai người ăn mặc tùy tiện, hành động rất khẽ. Không ai có thể nghĩ Mặc Đình trực tiếp đưa Đường Ninh vào rạp chiếu phim, hơn nữa lại chọn hội trường đông người nhất, hai người tiền vào trước mà không bị ai chú ý.
Tất cả những điều này không cần phải nói, Đường Ninh biết rằng Mặc Đình đang đưa cô đi xem “Người sống sót”, và còn phải ở trong một rạp chiếu như vậy để cảm nhận không khí thực sự của bộ phim.
Chẳng máy chốc, rạp chiếu đã chật kín người hâm mộ, tỷ lệ người đến xem rất cao, Đường Ninh đang ngồi trong đó cảm thấy hơi lo lắng.
“Vào đây rồi thì em là khán giả bình thường, thả lỏng.”
Nghe được những lời xoa dịu của Mặc Đình, Đường Ninh gật đầu và dần dần bình tĩnh lại.
Sau mười phút quảng cáo, bộ phim chính thức bắt đầu.
Thật ra cảm giác này rất kỳ lạ, nhìn thấy chính mình xuất hiện trên màn hình, trong máy quay, cô cảm thấy càng nhìn càng không giống chính mình, mà là một người xa lạ.