Nói xong, Lâm Thiên đang muôn rời đi, nhưng Hạ Hàm Mạt đang im lặng bồng nhiên lên tiếng: “Những chuyện cô nói anh Châu đã nói hệt với tôi rôi, Lâm Thiển, có phải là cô cảm thấy không thể không chế được tôi nữa nên mới diễn vở kịch khổ sở này?”
‘Dù gì thì chuyện của tôi với anh Châu không phải là do cô tiết lộ ra sao?”
“Cô muốn đi? Vừa hay, tôi cũng muốn thay người rôi, bên phía chị Ninh tôi sẽ tự đi nói chuyện.
Nghe xong, Lâm Thiển mới đột nhiên nhận ra răng, hóa ra khoảng cách giữa hai người đã lớn như vậy rôi.
Chăng chờ Lâm Thiên quay người lại, Hạ Hàm Mạt tiệp tục nói: “Như anh Châu đã nói, cô chỉ là một quản lý quèn, còn tôi là nghệ sĩ đang nôi, cô nghĩ xem chị Ninh sẽ lựa chọn thế nào?”
Lâm Thiên dừng bước, định quay đâu lại, nhưng sau lưng mọi người đột nhiên vang lên một giọng nói: “Bây giò tôi sẽ nói cho cô biết tôi sẽ lựa chọn thế nào?”
“Đường Ninh…”
“Sao Đường Ninh lại đến đây?”
“Đường Ninh…”
Tất cả mọi người đều bắt ngờ với sự xuất hiện của Đường Ninh và Mặc Đình, chẳng mây chộc Đường Ninh đã đi tới trước mặt hai người.
Hạ Hàm Mạt nhìn Đường Ninh, lại nhìn Lâm Thiên, đáp án đã rât rõ ràng TÔI Sau đó, ngay khi vẻ mặt Hạ Hàm Mạt đang có chút đặc ý, Đường Ninh bât ngờ tát thăng vào mặt Hạ Hàm Mạt.
Bốp một tiếng vô cùng lón..
“Đường Ninh tôi tuyệt đôi không dung thứ cho kẻ vong ân bội nghĩa, không cùng chí hướng thì không thê cùng nhau mưu nghiệp, Hạ Hàm Mạt, cô phải nhớ rằng, cái tay cô nhận ngày hôm nay không hê oan ức.”
Sau đó Đường Ninh giúp Lý Cần đỡ Lâm Thiên rôi nói: “Chúng ta đi..
Hạ Hàm Mạt chết lặng, vô cùng sốc, cô vôn nghĩ lân Đường Ninh sẽ chọn mình..
“Đường Ninh…tại sao? Em mới là nghệ sĩ đang nổi tiêng mà.”
“Tôi có thể nâng đỡ cô nổi tiếng, cũng có thể đưa cô trở lại địa ngục lần nữa! Vì một người đàn ông cô không hiểu rõ mà tự tay vứt bỏ một người bảo vệ cô, Hạ Hàm Mạt, cô đã không còn xứng đáng đề Cự Tỉnh chúng tôi bồi dưỡng nữa rồi. Ngày mai tôi sẽ gửi biên bản hủy bỏ hợp đông, nêu bây giờ anh cô đã có người chăm sóc rôi, tôi cũng không bận tâm vê điêu đó nữa.”
Nói xong, Đường Ninh đưa Lâm Thiễn rời đi, nhưng Châu Thanh ở bên cạnh thấy vậy liền vội vàng chạy tới giải oan cho bạn gái: “Đường Ninh, tôi nghĩ chúng ta có hiệu lâm gì đó?”
Lân này, Đường Ninh quay đâu lại, nhìn Châu Thanh khẽ cười: “Châu Thanh, anh nhìn bên chúng tôi xem, chủ tịch Hải Thụy, người phụ trách Cự Tỉnh, còn có thiêu Hưng không quân… Anh lại đặt cược lên người Hạ Hàm Mạt rõ ràng không phải là một lựa chọn khôn ngoan.
“Tôi không hiều cô đang nói gì, tôi chỉ muôn biệt răng, cô dựa vào đâu mà bỏ rơi nghệ sĩ của mình? Hạ Hàm Mạt làm gì sai sao?”
“Cô ây không làm gì sai cả, chỉ là lây oán báo ân mà thôi.” Giọng nói của Đường Ninh vô cùng khăng định: “Cự Tỉnh chúng tôi không nuôi loại người ăn cây táo rào cây sung.”
Nói xong, Đường Ninh lại quay đâu lại: “ôm nay Lâm Thiên bị thương nặng, tôi không nói dài dòng với đám ngốc các người nữa, hẹn các người hồm khác. Chờ đến lúc đó để xem vỏ quýt anh dày hay móng tay tôi nhọn.
Châu Thanh, tôi không xử đẹp anh thì tôi không mang họ Đường!”
Nói xong, mấy người họ rời khỏi trường quay bỏ lại một đám người với vẻ mặt vô cùng hoang mạng.
› nay cô nhận không hè oan ú: Có thể nói Hạ Hàm Mạt là do một tay Đường Ninh cứu lấy, nhưng lúc này đây cô lại hoàn toàn cự tuyệt Hạ Hàm Mạt trước mặt nhiêu người như vậy.
Mà ngòi nỗ cho sự đoạn tuyệt giữa hai người chính là Lâm Thiên – quản lý của Hạ Hàm Mạt!
Họn nữa, điều khiến người ta khó hiểu hon là tại sao Đường Ninh còn căm ghét cả Châu Thanh.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
*Cho nên Cự Tỉnh vứt bỏ Hạ Hàm Mạt rôi sao? chương trình này còn quay nữa không đây?”