Nghĩ đến đây là do giám đốc Phạm đã làm, La Sinh rất tức giận nhưng thế thì sao chứ?
Không lâu sau, giám độc Phạm lân nữa Ni đến La Sinh, ngoài mặt thì tỏ ra rất lịch sự: “La Sinh, tôi nghe nói bộ phim mà cậu tiếp nhận đã ngừng quay vì lý do kinh phí. Tôi cũng đã kiểm tra lịch trình mới nhất của cậu, lần này cậu hẳn là không có lý do gì để trồn tránh rồi phải không?”
La Sinh chịu đựng cơn buồn nôn.
trong lòng và đôi mặt với giám đốc Phạm, cô gắng tỉnh táo: “Giám đốc Phạm, tôi.suy cho cùng cũng là một nghệ sĩ của Cự Tinh. Tôi chung quy luôn phải hỏi ý kiến người đại diện của mình.”
Giám đốc Phạm trong đồ vest giày da một điều xì gà, vỗ nhẹ vào vai La Sinh và gật đâu: “Đúng là như vậy, nhưng cậu phải suy nghĩ lại cho rõ ràng. Anh rẻ tôi cũng là một trong những cô đông của Hải Thụy. Nguồn tài nguyên đều rất dồi dào, cậu theo tôi, tôi chác chắn có thê. đứa cậu lên vị trí của một ngôi sao tầm cỡ quốc tế.
Sau khi La Sinh nghe câu này, cậu không cảm thấy mình được ưu đãi mà còn cảm thây áp lực.
Bởi vì giám đốc Phạm này đang nói với cậu là họ cũng nắm giữ cổ phần của Hải Thụy.
Rốt cuộc thì cánh tay cũng không thể vặn được đùi.
Tuy nhiên, sau khi bình tính lại một lúc, La Sinh vẫn gọi cho Đường Ninh, trong cuộc điện thoại, cậu nói cho Đường Ninh biết toàn bộ sự việc, Đường Ninh sau khi nghe xong liền nói với La Sinh: „Dưa điện thoại cho giám đốc Phạm.”
La Sinh làm theo: “Chủ tịch Đường của chúng tôi.”
Giám đốc Phạm nghe vậy nở nụ cười thâm thúy, ngay cả Đường Ninh ông ta cũng không sợ, đều là người chơi tư bản, lại là người thân thuộc của Hải Thụy, ông ta vân không tin Đường Ninh thật sự dám làm gì ông ta.
“Giám đóc Phạm…”
“Chủ tịch Đường, nghe danh đã lâu.”
“Tôi nghe nói giám độc Phạm muốn mời Lạ Sinh của chúng tôi đóng một vai diễn siêu IP của ông, chỉ là không biết, tại sao giám đốc Phạm lại bỏ qua công ty quản lý mà trực tiếp đi tìm diễn viên?” Đường Ninh vừa nói thì đã hỏi khó giám đốc Phạm: “La Sinh nhát gan, hy vọng ngài không làm cậu ây sợ.”
“Nếu đã là một nguồn tài nguyên tốt, chủ tịch Đường nên biết cơ hội này hiếm có đến mức nào. Tôi chỉ thích khả năng diễn xuất tốt và đây triên vọng của La Sinh, vì vậy tôi mới định thuyết phục cậu ây trước, sau đó sẽ liên hệ với các người.”
“Tôi không biết siêu IP của giám đốc Phạm là bộ nào? Chẳng lễ là “Hiệp đạo ỳ thánh” từng có tranh chấp bản quyên trước đó?”
Giám đốc Phạm bỗng cứng người, ông ta không ngờ Đường Ninh đã điêu tra rõ ràng vân đê.
“Xin lỗi nha giám đốc Phạm, tôi nghĩ đợi đến khi ồng có được bản quyên, chúng, ta hợp tác cũng sẽ không quá muộn.”
“Tôi biết ông muốn La Sinh, nhưng hợp đồng của La Sinh sẽ sóm chuyên cho Hải Thụy. Đến lúc đó, nều ông thật sự muôn hợp tác thì phiền ông đến Hải Thụy một chuyến.”
Giám đốc Phạm lây Hải Thụy ra để gây áp lực với La Sinh, nhưng Đường Ninh lại tương kế tựu kế lợi dụng Hải Thụy gây khó dễ cho giám độc Phạm.
Bởi vì mặc dù giám đốc Phạm có tài nguyên xuất thân hùng hậu nhưng ông ta cũng kinh doanh chất xám không ra gì, tuy có nhiều nghệ sĩ, nhưng ông ta không quan tâm đến tranh chấp bản quyên cũng như các vận đề khác. Đường Ninh và La Sinh tất nhiên sẽ không kiếm tiền bất nghĩa như vậy.
Sau khi cùng Đường Ninh đánh xong thái cực quyện, giám đốc Phạm rốt cuộc cũng nỗi giận, trực tiếp cúp máy, ném điện thoại cho La Sinh: “Nêu không phải con gái tôi thích cậu, tôi mới lười liếệc mắt nhìn cậu, quả là không biết tốt xấu!”
La Sinh đứng sang một bên không dám nhúc nhích, ít nhất về thê lực, cậu không thể so sánh với người đàn ông này.
Sau khi giám đốc Phạm rời đi, đôi chân của La Sinh mềm nhủn.