Ông cụ liếc chủ tịch Phạm một cái hừ lạnh. Nhưng rốt cuộc thì vẫn thương cháu trai mình, bèn nói: “Con nói người phụ nữ đó là người có tình có nghĩa, trọng tình cảm. Vậy điểm yếu của cô ta chính là người thân bên cạnh. Không đối phó được cô ta, cũng kiôrii đối phó được Mặc Đình, vậy những người khác thì sao?”
“Chẳng lẽ ngay cả những người bên cạnh Đường Ninh con cũng không lật đô được sao?”
La Sinh có liên quan trực tiêp đên “Hiệp đạo y thánh”, ông ta không dám ra tay, nêu không sẽ trăng tay, còn về phân những người bên cạnh Đường Ninh thì có lẽ Lâm Thiền sẽ yếu kém hơn một chút.
Mặc dù Lâm Thiền là thiên kim nhà họ Cố nhưng vẫn chưa nhận tổ quy tông, lại còn gả cho một quân nhân thường xuyên văng nhà. Muốn đối phó với Lâm Thiên chỉ e là có nhiều cách quá mà thôi.
“Vẫn là ông sáng suốt.”
“Tốt nhất là bây giờ con đừng ra ta, phải quan sát một thời gian, hiện giờ đang đứng nơi đầu sóng ngọn gió, người ta sẽ càng thêm đê phòng, con ra tay lúc này thì cứ chờ tự mình chui đầu vào lưới thôi.”
“Cho nên trước hết phải bình tĩnh, nhịn xuống, chờ đợi thời cơ chín muôi.”
Chủ tịch Phạm gật đầu, suy cho cùng vẫn là tuổi cao trí càng cao.
“Hiện tại con chịu thiệt một chút cũng không sao, dù sao vẫn còn cơ hội lấy lại. Chút lợi đó cứ để cô ta chiếm đi, chờ đến khi cô ta lơi lỏng, con liền công kích vào chỗ hiểm, đến lúc đó cô ta sẽ trở tay không kịp.”
Lời vàng ý ngọc của ông cụ, từng câu từng chữ đều rất thực tê, quả thực hiện giờ ông ta không thích hợp tiếp tục lộ mặt, có thê lựa chọn khiêm nhường tu sửa trước.
Ông ta muốn xem xem rốt cuộc Đường Ninh có thể đi bao xa.
Vì vậy từ trên mạng có thể thấy rằng, chủ tịch Phạm không giao tiệp xã hội, không uôn mình theo ý của khán giả, giồng như có một thái độ từ bỏ vậy.
Mặc dù bị mắng chửi nhưng chỉ cần ông ta không xem tin tức thì mọi thứ chăng sao cả. Còn về tiền, bây: giờ ông ta có thể mắt, nhưng sau này có thể kiếm lại được. Tuy nhiên ông ta nhất định sẽ không đề Đường Ninh sống yên ồn.
“Chị nghe nói chủ tịch Phạm rất hợp tác với cảnh sát để điều tra. Điều này thực sự không giống với tính cách của ông ta chút nào, chẳng lẽ ông ta tỉnh ngộ rồi sao?” Đổi với loại cặn bạ này chị Long có chút khinh thường: “Chẳng qua chỉ là từ chối tham gia bộ phim của ông ta thôi, có cân thiết phải làm tới mức này không?”
“Tất cả những thứ sau đó chỉ là hận thù tích tụ mà thôi.”
“Cũng may là công chúng hiện giờ đêu không xem trọng ‘Kiên chúa’ và cảm thấy đó không phải là một mối đe dọa. Nêu không chị đoán chừng ông ta nhất định sẽ tìm cách phá hoại.
Đây thực sự là một điều may mắn trong bất hạnh.”
Tuy nhiên Đường Ninh không hề dám lọ là, mặc dù cô khiến chủ tịch Phạm tồn thất rất lớn nhưng cô sẽ không đơn thuần nghĩ rằng chủ tịch Phạm sẽ bỏ cuộc. Xem ra sau này cô càng phải cân thận hơn.
Hiện giờ công chúng rất quan tâm đên sự việc của chủ tịch Phạm, mặt khác cuộc xung đột giữa Đường Ninh và giới truyền thông cũng chiếm sóng không ít.
Có thể thầy rằng bây giờ cô dường như rất ghét truyền thông xuất hiện trước mặt mình.
Nếu đã chán ghét như vậy thì tại sao vẫn còn ở trong giới giải trí chứ?
Cô kiêu ngạo như vậy không phải là quá giả dôi sao?
Nếu cô coi thường truyền thông như thế thì đừng lợi ng phương tiện truyền thông nữa..
Đường Ninh biết sẽ có những lời chửi rủa như vậy, nhưng cô vấn coi như không nhìn thây gì, ngoảnh mặt làm ngơ.
Có rất nhiều điều mà cô.quan tâm và muốn thay đồi. Trong giới này bất kỳ một hoàn cảnh nào đều tràn ngập sự tranh đấu và tính toán. Bởi vì lợi ích gắn kết chặt chẽ mọi người lại với nhau.
Nhìn vẻ mặt phức tạp của Đường Ninh, chị Long cân thận nhắc nhở: -Em đang mang thai vì vậy em thích nghĩ ngợi lung tung, Đường Ninh, em ra mắt nhiêu năm rồi chăng lẽ em không hiệu rằng c có một số chuyện không thê thay đồi được chỉ với sức lực của một mình em.”