“Vì là anh mời, tôi nhất định phải đến rồi.” Đường Ninh đứng dậy dưới sự bảo vệ của Mặc Đình và nói với Lâm Vĩ Sâm.
“Cô không biết có bao nhiêu người ở đây muốn nhìn thấy cô đâu.”
“Là muốn xem tôi lại mang tin tức gì đến phải không?” Đường Ninh tự giễu.
“Phải rồi, hôm nay có một chuyện rất quan trọng.” Lâm Vỹ Sâm lây ra một tắm danh thiếp trong túi quân đưa cho Đường Ninh: “Tôi chủ yêu là muốn giới thiệu người này với cô, cậu ây cũng rất thích nghiên cứu khoa học viên tưởng, hiện giờ cũng có chút thành tựu nhỏ, tôi nghĩ có thê giúp được cô.”
Đường Ninh cầm tắm danh thiếp trong tay, nhìn một cái rồi mỉm cười: “tàm phiên anh rồi, kết hôn mà còn nhớ giúp đỡ tôi.”
“Suy cho cùng thì cô là người mà tôi coi trọng và yêu quý nhất trong những người từng hợp tác với tôi. Tạp chí TO mà lúc trước cô chụp, đệên bây giờ tôi vận cho người trên biển tuyên truyền của công ty. Bởi vì tôi muôn nói cho tất cả người mầu biết, đâu mới gọi là người mẫu thực sự.”
“Tôi vẫn luôn ghi nhớ ân tình của anh.” Đường Ninh nói.
Nhưng lúc này Lâm Vỹ Sâm lại đột nhiên nói với Đường Ninh: “Khi nào tôi có việc nhất định sẽ tìm cô giúp đỡ.”
Đường Ninh vẫn giữ nụ cười, bởi vì ý của Lâm Vỹ Sâm cơ bản chính là có chuyện muôn nhờ, đương nhiên, trước đây Lâm Vỹ Sâm giúp đỡ cô như vậy, cô cũng nên báo đáp lại. . truyện teen hay
Chỉ là không biết tại sao, Đường Ninh đột nhiên cảm thầy trong lòng có chút khó chịu.
Mặc Đình dường như nhìn thấu suy nghĩ bên trong cô, liền nói với cô: “Con người đều sẽ thay đổi, hoặc có thể nói rằng, em chưa bao giờ nhìn rõ đối phương.”
“Thôi bỏ đi, coi như trả lại ân huệ cho anh ta.”
Cho nên, buổi tiệc hôm nay có vẻ rất phức tạp.
Cô vốn cho rằng Lâm Vỹ Sâm mời họ tới đây chỉ là đê ôn lại chuyện cũ “Em không hề phòng bị đối với người quen.”
Lâm Vỹ Sâm và cô dâu vẫn đang tiếp khách, nhưng anh ta vẫn luôn ở gân chỗ Mặc Đình và Đường Ninh, hơn nữa Đường Ninh còn nghe được những câu nói càng khiên cô thêm khó chịu.
“Vốn nghe nói rằng quan hệ của chủ biên Lâm và Đường Ninh rất tốt, không ngờ lại là thật.”
“Có thể có quan hệ tốt với _Đường Ninh như vậy, trừ người của Cự Tỉnh ra thì e rằng chỉ còn anh mà thôi..
Nghe được những lời này của quan khách, vẻ mặt Đường Ninh trỏ nên lạnh lùng hơn, hóa ra Lâm Vỹ Sâm muốn mượn địa vị hiện giờ của cô để nâng cao vị trí của bản thân mình.
“Lúc đầu địa vị của em không cao, chỉ là một người mẫu nhỏ thôi, anh ta vì yêu quý tài năng nên mới giúp đỡ em.
Còn bây giờ, em là người được chú ý nhật giới giải trí, anh ta đương nhiên phải quay lại nịnh nọt em. Trái tim em vần giỗng như trước đây, không ý thức được sự thay đôi của mọi thứ.
Nhưng có những chuyện trong bóng tội c đã không còn giông như trước nữa rôi.
Nghe những lời giải thích của Mặc Đình, Đường Ninh gật đầu: “Em hiểu rÔi, chỉ là trong phút chốc, em không thê chấp nhận được.”
“Nếu thật sự không thích, có thể tìm lý do rời đi.”
“Thôi, nếu đã cho người ta mặt mũi thì làm cho đủ, cùng lắm thì từ giờ trở đi bớt qua lại.” Đường Ninh đáp.
Trước khi nghỉ lễ bắt đầu đã dữ dội như vậy rôi, chờ đến cuối buổi lễ còn có vũ hội nữa?
Thực ra thì không thể trách Lâm Vỹ Sâm được, bởi vì nó xuất phát từ trong cốt tủy của con người, xu lợi, tránh tai họa.
Nhưng trong lúc Đường Ninh vừa khôi BH lại cảm xúc thì lại nghe thấy ai đó ro hét trong đám đông: *Đây là màn nhảy thoát y sao?”