Sau khi Đường Ninh có thể xuống giường, cô nhờ Mặc Đình đưa cô đên bệnh viện đề gặp con gái, tuy răng vật nhỏ này rât được yêu thích, gân đây mỗi ngày đều có người đến thăm cô bé.
Nhưng lần này đang đi cùng họ còn có hai tên gây rồi nhỏ trong nhà.
Mặc Tử Hi lúc này vừa hay là thời kỳ hiểu động, rất nghịch ngợm, nhưng Mặc Tử Thần lại giống như một ông cụ non, ngôi bên cạnh mẹ, không khóc không nháo.
“Anh nhìn thằng bé kìa.” Đường Ninh ra hiệu cho Mặc Đình xem đứa con trai nhỏ.
Nhưng Mặc Đình lại nhìn mãi thành quen: “Ngày khác anh sẽ đưa thằng bé đi làm một số kiểm tra. Nói không chừng, có thê thằng bé thực sự khác với người thường.”
Hai vợ chồng biết rằng có nhiều điều bắt thường ở con.
Vì vậy Đường Ninh gật đầu, nhưng đôi khi cô cũng Khôitg khỏi thở đài, cô không muôn con mình đạt được nhiều thành tích, chỉ cần nó được sống một cuộc sống hạnh phúc là được.
Ngay sau đó, cả nhà đến bệnh viện, hai vợ chồng bế hai anh em đến bên ngoài phòng khử trùng, cách một lớp kính nhìn Yên nhi.
“Con gái giống anh.” Mặc Đình nói với Đường Ninh.
“Vậy chẳng phải là về sau sẽ có nhiều người theo đuổi tới tận nhà sao?”
Đường Ninh cười.
“Làm con rễ nhà họ Mặc e rằng không dễ dàng như vậy…
Tất nhiên, với một người cha nghiêm khắc như Mặc Đình, liệu ai có đủ can đảm?
“Anh đã đặt vé máy bay đi Anh trước cho em rồi, nhà trường cũng đã liên hệ rôi. Sau khi qua đó em có thể trực tiếp đến lớp.”
Đường Ninh nhìn con gái, sau đó nhìn Mặc Đình, có chút bắt lực: “Sao đột nhiên lại nói cái này?”
“Nếu em đã dự định ra nước ngoài học thêm, nên nhân cơ hội càng sóm càng tốt.” Mặc Đình nói với Đường.
Ninh: “Em không muôn thực hiện tâm nguyện của Kiều Sâm sao? Hơn nữa em muôn nửa đường từ bỏ “Kiến chúa”? Em sẽ không…”
“Em sẽ chỉ đứng ở nơi cao nhất, bởi vì em là người phụ nữ của anh!” Mặc Đình bề Tử Thần ra khỏi vòng tay 6ô: “Bà Mặc à, em nên đứng: ở nơi sáng chói nhát, tỏa sáng rực rỡ, đó là đều mà em nên có được.”
Đường Ninh mỉm cười, nhìn người đàn ông quyên rũ bên cạnh, bât giác gật đâu: “Em nhất định sẽ đứng cùng với anhl”
Chỉ là ra nước ngoài học tập chứ không phải chia cắt hai nơi, Mặc Đình cũng sẽ sông ở Anh gân hết năm nay.
Hai người tạm thời để hai đứa nhóc cho nhà họ Đường nuôi dưỡng, bởi vì Đường Ninh tin rằng Hạ Ngọc Linh và người nhà họ Đường có thê dạy dỗ tụi nhỏ rất tốt.
Ba tháng sau, Yên Nhi đã được điều trị tương đối khỏe mạnh, khuôn mặt bầu bĩnh, hoàn toàn không thể nhìn ra là một đứa bé sinh non.
Vào ngày lên đường sanh Anh, Đường Ninh không chào tạm biệt ai, kê cả chị Long và Lâm Thiển, âm thầm rời khỏi Thịnh Kinh.
Mặc Đình đựa hai mẹ con đi, sau khi hai người đến sân bay, ngôi ở phòng chờ VIP, chỉ thấy trên màn hình TV xuất hiện bản sao của Đường Ninh đang tham gia một sự khiên của nhãn hàng điện tử.
Trên màn hình lón, nữ nghệ sĩ giỗng Đường Nin tới 80% này đang mặc một bộ váy đỏ dài, vóc dáng chuân, vô cùng trẻ trung xinh đẹp, chào hỏi giới truyền thông với một tư thế tiêu chuân của một nghệ sĩ.
Các phóng viên rất thích chụp hình cô ây, bởi vì hiện giờ cô ây rât có tính tranh luận và rầt phối hợp với giới truyền thông.
Dường như mỗi một nghệ sĩ mới ra mắt đều rất trên trọng việc chụp hình, đặc biệt là mối quan hệ với giới truyền thông chứ không như Đường Ninh nói ra những lời như thê rât hận phóng viên giới giải trí vậy.