Ngày hôm sau.
Đường Ninh thức dậy trên giường, thấy Mặt Đình đang nhìn mình từ đầu đến chân, cô vội vàng ôm mặt nói: “Mới thức dậy, còn chưa đánh răng rửa mặt.”
“Không có, vẫn rất là xinh đẹp.” Mặc Đình nói xong, thì liền hôn một nụ hôn lên trán cô: “Kỷ niệm ngày cưới vui vẻ, bà xã.”
Đường Ninh chìa tay bám cổ Mặc Đình, hai người ôm chặt lấy nhau, chốc lát sau, Đường Ninh xem thử thời gian, rồi vùng vẫy đứng dậy: “Em đi rửa mặt chải đầu trước, sau đó chúng ta cùng đi đến bệnh viện.”
“Được.” Mặc Đình gật đầu.
Đường Ninh đứng dậy trước, Mặc Đình dọn dẹp chiếc giường, lúc này điện thoại Đường Ninh vang lên tiếng rung, mà còn là số lạ.
Mặc Đình tiện tay bắt máy, lại nghe thấy đối phương nói: “Xin chào, cô Đường, hôm qua cô đã làm xét nghiệm máu hcg tại bệnh viện Thịnh Kinh, đã có kết quả rồi, là như thế này, dựa theo báo cáo hiển thị, chắc là cô đã mang thai rồi, xin hỏi lúc nào cô tiện để đến bệnh viện để làm kiểm tra lại ạ?”
Nghe đến hai từ mang thai, Mặc Đình sững sờ…
“Cô Đường? Cô có đang nghe không ạ?”
“Tôi là chồng cô ấy, cô vừa mới nói Đường Ninh làm sao?”
Mặc Đình không chắc chắn hỏi lại lần nữa.
“Chào anh, đó là…dựa theo báo cáo hiển thị, cô Đường chắc là đã mang thai rồi.” Nghe thấy giọng nam trầm thấp dễ nghe, đối phương lập lại lễ phép một lần nữa.
Chồng của Đường Ninh, đó chẳng phải là…Mặc Đình sao?
*Có điều, vẫn không phải là cực kỳ chính xác, vì vậy chúng tôi kiến nghị là cô Đường hãy đến làm kiểm tra siêu B thêm lần nữa.”
“Cảm ơn, có điều tôi có sắp xếp rồi.” Mặc Đình làm ra vẻ điềm tĩnh trả lời đối phương, sau đó ngắt điện thoại, bởi vì lúc này đây, tâm trạng của anh là vạn phần phức tạp, Đường Ninh mang thai rồi?
Mang thai rồi…
Mang thai rồi…
Trong đầu của Mặc Đình giờ phút này chỉ có 3 chữ này chồng chất lên nhau, mãi đến khi Đường Ninh đánh răng rửa mặt xong bước ra từ phòng tắm.
Nhìn thấy Mặc Đình vẫn đứng bên cạnh giường, Đường Ninh không khỏi tò mò hỏi: “Sao vậy?”
Mặc Đình nhìn Đường Ninh, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bụng dưới của cô theo tiềm thức, sau đó anh cong môi mỉm cười: “Không sao, em xuống lầu trước đợi anh, để anh làm bữa sáng, em đừng cử động bừa, đợi một lát chúng ta đi bệnh viện.”
“Được.”
Bởi vì Mặc Đình đã quen với việc không cho Đường Ninh đi vào bếp, vì vậy Đường Ninh cũng không nghĩ nhiều, còn Mặc Đình cũng chưa nói ra ngay tức khắc, một là muốn đợi chắc chắn, hai là anh hoàn toàn bị lúng túng, không biết phải làm những gì trong thời khắc này…
Sau vài giây trầm mặc, là niềm vui mừng bất ngờ, Mặc Đình dường như hận không thể ôm Đường Ninh ngay lập tức, ôm chặt cô vào lòng, nói với cô sớm nhất có thể rằng họ sắp làm cha mẹ.
Nghĩ đến cảm giác sẽ có một vật nhỏ chui ra từ bụng Đường Ninh, và có huyết mạch tương liên với anh, anh cảm thấy máu cả người đều sôi trào, cảm giác tự hào đó, lúc này, gần như đã xâm chiếm cả người anh.
Cha…
Đây là cảm giác mà trước đây anh chưa bao giờ tưởng tượng qua, cũng tưởng tượng không được, cảm giác này thật kỳ lạ.
Sau khi thu dọn đơn giản một lát, Mặc Đình bước ra khỏi phòng ngủ, nhìn thấy Đường Ninh đang ngồi trên sô pha gọt hoa quả, anh lập tức tiến lên, lấy con dao trên tay cô đi: “Không phải đã nói là, đừng động vào cái gì sao?”
“Chỉ là gọt hoa quả thôi.” Đường Ninh lúc này hoàn toàn không biết là việc xét nghiệm máu hcg với chị Long đã giúp cô việc lớn, cô chỉ cảm thấy khó hiểu trước tâm trạng căng thẳng của Mặc Đình.
“Ngày hôm nay, những thứ như dao cắt hết đi, đừng động vào nữa.” Mặc Đình lầy một cớ nghe qua rất miễn cưỡng để ngăn Đường Ninh cầm dao.
Đường Ninh dở khóc dở cười, nhưng vẫn gật đầu thỏa hiệp: “Được, đều nghe theo anh.”
Mặc Đình xoa tóc Đường Ninh, sau đó đứng dậy đi vào bếp.
Thật không ngờ ngoài nhân viên y tế, anh lại là người đầu tiên biết Đường Ninh mang thai, có lẽ ngay cả chính Đường Ninh cũng không ngờ tới.
Thế này tính ra, chắc là lần trước Đường Ninh nửa đêm về nhà, lúc hai người không làm biện pháp gì, nên có.