Nhưng cô thư ký lại thận trọng không có bất kỳ biểu hiện gì, chỉ trầm lặng đối lại. Bởi vì tiếp theo đây, Đường Huyên sẽ cảm nhận được cái gọi là sa cơ thất thế…
Sau khi bước vào phòng làm việc, Đường Huyên rất tự nhiên đặt túi xách lên trên bàn làm việc trước đây, cũng đang chuẩn bị ngồi xuống ghế làm việc trước đây của mình, thế nhưng lúc này, thư ký của Hạ Ngọc Linh lại đột nhiên nói với cô ta: “Đường tiểu thư, rất xin lỗi, bên này mới là chỗ ngồi của cô.”
Đường Huyên nhìn vào căn phòng làm việc nhỏ bên cạnh, sắc mặt bỗng dưng thay đổi, bởi vì lúc bình thường cô ta đối xử thế nào với những người trong căn phòng làm việc đó, không có ai hiểu rõ hơn cô ta cả.
“Chuyện này là như thế nào? Ông không phải cho tôi trở lại làm chức vụ trước đây sao?”
“Đường tiểu thư, hiện giờ Đường Thị là do Hạ Tổng nói thì mới tính, Đổng sự trưởng Đường đã đem chuyện này giao hết cho Hạ Tổng toàn quyền xử lý rồi, vì vậy ở đây mới là vị trí của cô, suy cho cùng, Hạ Tổng đã xem xét đến việc cô đã mang thai, không thể làm việc quá độ, néu như cô xảy ra một chút chuyện ngoài muốn gì, Hạ Tổng chỉ sợ.
không đảm đương nỗi trách nhiệm.” Thư ký đem ông cụ và chuyện mang thai ra để gây sức ép với Đường Huyên.
Cô ta có thể lợi dụng đứa bé, thì Hạ Ngọc Linh cũng có thể lợi dụng đứa bé giống như thế.
Đường Huyên kìm nén cơn giận, cầm lấy túi xách ngồi lên chỗ mà thư ký chỉ, đôi tay không chịu nổi bắt đầu run rầy, nhưng lại không có cách nào cãi lại được.
“Hy vọng Đường tiểu thư cô làm việc vui vẻ.” Thư ký của Hạ Ngọc Linh cong lên một nụ cười lạnh sau lưng Đường Huyên, sau đó sải bước rời khỏi phòng làm việc của Đường Huyên, thế nhưng điều này vẫn không phải là thứ mà Đường Huyên khó chịu nhất, bởi vì tiếp theo đây, cô ta sẽ được trông thấy được cấp trên của cô ta, người mà rất lâu ngày trước đã bị cô ta nhục mạ và khinh thường…
Sau khi thư ký trở về phòng làm việc, đem hết chuyện này báo cáo lại cho Hạ Ngọc Linh, còn Mà Hạ Ngọc Linh với tác phong của một nữ cường nhân (*) giỏi giang lão luyện, thì trong mắt lại mang theo một sự chán ghét mãnh liệt đối với Đường Huyên: “Nếu không phải vì cô ta đang mang thai, tôi nhất định sẽ khiến cô ta sống không bằng chết, cái thứ không có chút nhân tính…”
(*) người phụ nữ hiện đại xinh đẹp giỏi giang tự lập.
“Về điểm này, tôi sẽ chăm sóc thật tốt cho các bộ phận.”
Thư ký trả lời.
“Ừm.” Hạ Ngọc Linh hài lòng gật đầu.
Đường Huyên xuất thân là một đại tiểu thư, làm gì từng chịu sự lăng mạ sỉ nhục như thế này chứ?
Vì vậy, trải qua một buổi sáng như lúc nãy, thì đã không nhịn được mà gọi điện thoại kể khổ với ông cụ: “Ông…ông có biết dì đã để cho con làm chức vụ gì không?”
*Nó đã nói qua với ông rồi, ông cũng cảm thấy vô cùng thích hợp.” Ông cụ trả lời thẳng thắn: “Hiện giờ con đang mang thai, làm một chút việc để giết thời gian là được rồi, đừng quá để tâm. Hơn nữa, ông cũng chính là làm lên từ cơ bản nhất, chẳng lẽ con cũng xem thường sao?”
“Đương nhiên không phải.”
Đường Huyên tức đến mức suýt chút nữa là lật tung cả cái bàn làm việc trước mặt, cô ta đường đường là đại tiểu thư, sao có thể đến đây làm một công việc hạ đẳng như vầy chứ?
Hạ Ngọc Linh, bà quả thật quá bỉ ổi.
Đường Huyên chỉ lo tính sổ lên trên người của Hạ Ngọc Linh, nhưng lại không biết rằng, mọi thứ của cô ta đều bị ông cụ nhìn thầy trong tầm mắt.
Buổi chiều, ông cụ nhận được điện thoại của trợ lý Lãnh: “Đồng sự trưởng, hôm nay đại tiểu thư bình thường, ngoài việc đem những hồ sơ quan trọng cho vào máy cắt giấy ra…Trông có vẻ như trong lòng cô ấy rất oán hận ngài và Hạ Tổng.”
“Loại độc phụ rắn rết đó, tội ác nhiều vô kể, cho nó chức vị như hiện giờ, là đã ban ân cho rồi, tiếp tục theo dõi đi, lúc cần thiết thì cho nó biết tay.”
Bây giờ ông cụ hoàn toàn không đối đãi với Đường Huyên như con người nữa, bởi vì những chuyện cô ta làm đã không còn là con người nữa.
Trợ lý Lãnh cũng không hề có chút ngạc nhiên đối với phản ứng của ông cụ, suy cho cùng, đối với Đường Huyên thì ông cụ đã chịu đựng quá nhiều rồi.
Sau khi sự việc xảy ra, Hạ Ngọc Linh đem chuyện này nói hết với Đường Ninh trong điện thoại: “Ông của con bây giờ còn tàn nhẫn hơn mẹ nữa.”
“Mẹ, mọi việc phải cẳn thận.” Đường Ninh nghiêm túc dặn dò: “Bây giờ con đang mang thai, còn phải tranh thủ quay phim, rất nhiều chuyện lực bắt tòng tâm.”
“Yên tâm đi, cố gắng chăm sóc tốt cho bản thân và cháu ngoại của mẹ.”
Đường Ninh vô thức đưa tay vỗ về bụng dưới của mình, dùng trái tim để cảm nhận sinh mạng bé nhỏ này đang được nuôi dưỡng trong bụng mình, rất nhanh cô sẽ hoàn thành bộ phim, sau đó yên tâm ở nhà chờ sinh, nhất định sẽ không mang lại bất cứ gánh nặng nào cho bé con cả.
“Tuyên bố hoàn thành bộ phim “Người thân biến mắt, Đường Ninh vào vai một tên côn đồ đẳng cấp!”
“Chuyển đổi từ người mẫu sang diễn viên, Đường Ninh được kỳ vọng sẽ phá kỷ lục phòng vé bộ phim cảnh sát và kẻ cướp!”
*Cô ấy bị đồn là vô sinh, nhưng lại sản sinh ra tác phẩm này rồi lại đến tác phẩm khác…”