Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 493: Chương 493




Bởi vì có người sẽ chất vấn, chẳng lẽ Đường Ninh cũng bởi vì địa vị cao nên bắt đầu xem thường người hâm mộ sao?

Nhưng mà đây là chuyện sau khi về nước.

Để nâng cao địa vị của Taka, công ty quản lý của Taka tung ra tin đồn cậu ấy rất được chào đón ở châu A, nói rằng Taka vạn người mê, ngay cả nữ nghệ sĩ đang nỏi tiếng ở Thịnh Kinh cũng không nhịn được mà quỳ dưới chân cậu ấy, điều này cũng chứng minh rằng những năm gần đây, theo sự phát triển không ngừng của ngành điện ảnh, người u Mỹ đã càng ngày càng coi trọng thị trường châu Á, mỗi nghệ sĩ đều dùng trăm phương ngàn kế để mở ra cục diện mới.

Sau đó “Người thân biến mắt” tiến hành tuyên truyền lần đầu tiên tại Mỹ, mà ngày hôm đó, công ty quản lý của Taka mời rất nhiều diễn viên nổi danh đến hỗ trợ.

Đường Ninh đến sớm hơn hôm tuyên truyền một ngày, đương nhiên vì lí do an toàn, tất cả mọi chuyện cô đều nghe theo sự sắp xếp của Mặc Đình.

Đây là địa bàn của người Mỹ, cho nên cô không thể không tăng cường tinh thần cảnh giác, chăm chú xem toàn bộ lịch trình của ngày mai.

Chỉ là trước đó, Hạ Ngọc Linh đã gọi điện thoại cho Đường Ninh, nhưng lúc đó Đường Ninh đang nghỉ ngơi, cho nên người nghe trở thành Mặc Đình.

“Mẹ, con là Mặc Đình.”

Ở đầu dây bên kia, Hạ Linh Ngọc trầm tư một hồi lâu, cuối cùng cũng nói với Mặc Đình: “Mặc Đình, gần đây Đường Huyên làm rất nhiều chuyện ở Đường thị, hình như cô ta đã tìm được cách giải quyết mẹ, cứ luôn dùng đứa con để uy hiếp, mẹ thấy thái độ cô ta càng ngày càng quá trớn rồi, cho nên, để Tiểu Ninh có thể an toàn dưỡng thai, các con không nên công bồ chuyện này ra ngoài.”

“Chuyện này trước đó con cũng đã bàn bạc với Ninh rồi, chúng con cũng có dự định như thế.”

“Vậy là tốt rồi.” Hạ Ngọc Linh nhẹ nhàng thở phào.

“Mẹ, có cần con giúp gì không ạ?”

“Tạm thời không cần, ngược lại mẹ muốn xem xem, rốt cuộc cô ta còn muốn lợi dụng đứa bé này để làm chuyện gì nữa, đến lúc khiến người ta không thể chịu được nữa, mẹ sẽ nói cho ông nội của các con biết.” Hạ Ngọc Linh trả lời: “Cô ta nghĩ rằng mẹ quý vì con sao? Đó là chuyện không thể nào, thái độ của ông cụ rất rõ ràng, chỉ cần đứa con, không cần mẹ…”

“Hơn nữa, dù Đường Huyên có thật sự muốn lợi dụng đứa trẻ cũng không làm được gì, dù sao thì Tiểu Ninh cũng đang mang thai bảo bảo, mẹ chỉ sợ Tiểu Ninh phiền lòng, cho nên mới gọi điện thoại dặn dò đôi câu.”

“Ninh có con bảo vệ sẽ không xảy ra sai sót.”

“Mẹ tin con, có đôi khi mẹ thậm chí còn cảm thấy mắc nợ con, con đã thay mẹ chăm sóc Tiểu Ninh tốt như thế, nhất định đời trước mẹ đã làm rất nhiều việc thiện.” Hạ Ngọc Linh nói xong những lời này, có lẽ cảm thấy mình đã quá đa sầu đa cảm, lập tức nói: “Con mau đi nghỉ đi, mẹ không quấy rầy nữa.”

Thật ra sau khi cúp máy, Mặc Đình vẫn đứng trầm tư bên cửa sổ.

Chuyện Đường Huyên chắc chắn chưa kết thúc.

Người phụ nữ này lòng dạ ác độc, chỉ sợ là… hậu quả vô cùng lớn.

Nhưng mà trong tay anh vẫn còn nắm tư liệu mỗi lần Đường Huyên khám sinh, chỉ cần Đường Huyên dám làm loạn, anh sẽ khiến Đường Huyên… hối hận suốt đời.

Sáng sớm hôm sau, Mặc Đình sắp xếp một đoàn trang điểm đến khách sạn, bởi vì hoạt động tuyên truyền bắt đầu vào lúc ba giờ chiều cho nên bọn họ phải chuẩn bị từ sớm.

Bởi vì đã từng là người dẫn đầu trào lưu phương Đông, Đường Ninh cũng rất nổi tiếng ở Mỹ, hôm nay, lúc thợ trang điểm hỏi cô muốn mặc kiểu lễ phục nào, Đường Ninh trả lời bằng tiếng Anh một cách lưu loát: “Lễ phục tôi đã chuẩn bị xong, để ở trong rương, lát nữa các cô xử lý một chút, chiều nay tôi sẽ mặc bộ đó.”

Stylist mở cái rương mà Đường Ninh chỉ, sau đó thấy một bộ sườn xám màu lam nhạt.

Mà bộ sườn xám này cũng không đơn giản như thế, bởi vì trước ngực trái của sườn xám được thêu một con phượng hoàng ngũ sắc bằng tơ, chạy dài đến giữa bụng.

Sự tinh tế và cường đại này, khiến cho stylist sau khi nhìn thấy cũng phải sợ hãi thán phục.

Đương nhiên, sở dĩ Đường Ninh muốn mặc như thế cũng bởi vì phần đuôi rực rỡ kia của phượng hoàng có thể che giấu phần bụng hơi nhô ra của cô…

Lễ phục này là Đường Ninh giấu Mặc Đình lén lút chuẩn bị, bởi vì cô từng nói muốn để Mặc lão nhìn thấy.

Sau khi Mặc Đình nhìn thấy sườn xám cũng lắc đầu bất đắc dĩ cười, bởi vì về chuyện này, suy nghĩ của anh và ông cụ chính xác là có chút không giống, bởi vì anh chỉ so sánh hơn thua với người mạnh, cũng không để ý tới khác biệt giữa hai nước, nhưng Đường Ninh muốn làm thế, vậy thì cứ để cô vui vẻ đi…

Mà hơn nữa, anh cũng muốn để ông cụ càng yêu thương Đường Ninh hơn.

Vợ của anh, từ trước đến nay rất thông minh, lần này cũng không ngoại lệ.

“Quá hoàn mỹ, tôi chưa từng thấy bộ trang phục nào đẹp đến nhường này.” Stylist cầm trang phục trong tay, không ngừng khen ngợi: “Mặc phu nhân, chắc chắn cô sẽ là tâm điểm của toàn hội trường, tôi đảm bảo!”

Đường Ninh ngước mắt nhìn Mặc Đình, khóe miệng từ từ cong lên.

Đó là đương nhiên!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.