“Haha, thật quá buồn cười, còn tưởng rằng người ta sẽ tự động dâng tới cửa, sao đại tiểu thư càng ngày càng ngớ ngắn vậy? Mang thai đến ngốc luôn rồi2”
Đường Huyên nghe được những lời đồn đại nhảm nhí này, hai tay không khỏi nắm chặt thành nắm đắm, bởi vì cô ta chưa từng chịu sỉ nhục như vậy, bị người của Đường Thị cười nhạo như thế.
Lẽ nào sự quan tâm ông nội dành cho cô ta đều là giả sao?
Sau đó, Đường Huyên tiếp tục gọi cho ông cụ mà ông cụ đã bật máy và kết nối.
“Ò, Tiểu Huyên? Tìm ông có chuyện gì?” Ông cụ biết nhưng cố ý hỏi.
“Tại sao người lại giao quyền hành của Đường Thị cho người khác? Lẽ nào còn còn chưa đủ cố gắng sao?”
Đường Huyên hỏi thẳng: “Con biết trước đây con đã làm tổn thương mọi người, nhưng hiện tại con đã hối cải rồi, tại sao ông không chịu cho con một cơ hội?”
Hồi cải?
Là ngày càng tệ hơn?
“Tiểu Huyên, ông nội hiện đang ở Thụy Sĩ, không thể nghe rõ con nói cái gì, có chuyện gì đợi ông về rồi nói.”
“Ông…”
Đường Huyên không có chỗ nào để kể khổ, chỉ có thể gọi điện thoại đến Trọng Gia: “Mẹ, cuộc họp hội đồng quản trị con không trở thành tổng giám đốc đại diện.”
“Con xảy ra chuyện gì vậy?” Mẹ Trọng lửa giận ngút trời hỏi: “Mẹ đã vì con làm bao nhiêu việc, trải ra con đường xa như thế, sao lại vẫn thất bại được? Mẹ còn mong đợi con sẽ lấy chút tiền giúp đỡ Trọng Gia chúng ta nữa.”
“Trọng Gia làm sao?” Đường Huyên lập tức nhận ra trong lời nói của mẹ Trọng có cái gì đó.
“Còn không phải là vấn đề trước đây sao. Cả con và vợ chồng mẹ đều đang phải đối mặt với điều tra, cũng không biết lần này có qua nổi không. Đang yên lành, bỗng nhiên bị tra ra hàng lậu.”
Có lẽ, mẹ Trọng sẽ không bao giờ biết được ai đứng sau thao túng chuyện này, giống như bà ta nghĩ rằng không ai biết bà ta xúi giục Đường Huyên cắt bỏ tử cung của Đường Ninh.
Có thể vượt qua hay không?
Không cần nghĩ, lần này đương nhiên không thể qua.
Ai kêu người bọn họ tổn thương là vợ con của Mặc Đình?
“Vậy bây giờ con nên làm gì?”
“Tiểu Huyên, bây giờ Trọng Gia đang gặp nguy nan, con tìm cách lấy một ít tiền của Đường Gia.” Mẹ Trọng đột nhiên yêu cầu nói: “Mẹ hứa khi chuyện này xong xuôi, mẹ sẽ hoàn thành tâm nguyện của con.”
“Mẹ, con không tiếp xúc được với phòng tài vụ.” Đường Huyên thận trọng từ chối.
“Vậy thì chúng ta cùng ôm nhau đi chết!” Mẹ Trọng ác độc hét lên.
“Muốn chết thì các người đi chết, tại sao tôi phải chết Đường Huyên cúp điện thoại hai mắt đỏ hoe, sau khi cúi đầu trần tĩnh một lúc, cô ta mới nhịn mất mặt bước ra khỏi phòng làm việc.
Nhưng, chỉ cần Đường Ninh không ngòi lên vị trí đó, cô ta sẽ không bị coi là kẻ thua cuộc, ắt sẽ có cách.
Sắp tới đây sẽ là buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới mỗi năm một lần của Đường Thị, đây cũng là cơ hội của cô ta.
Cô ta không tin, cả đời này cô ta không thể ngồi vào vị trí cao của Đường Thị!
Những ngày gần đây, Hải Thụy đang tập trung cho việc quảng bá cho “Kỳ phu”, dù trước đó đã tung ra trailer dài 10 giây nhưng lần này toàn bộ tung ra 3 phiên bản khác nhau, mỗi phiên bản dài 30 giây.
Lần này, cả dàn diễn viên và đề tài quay phim đều nhận được sự kỳ vọng và tò mò của khán giả, bởi vì Đường Ninh đã tích lũy được kỹ năng diễn xuất tuyệt vời từ “Đồ nhi ngốc”, nên cô đã chinh phục được người hâm mộ điện ảnh về yêu cầu đối với diễn viên, cô xứng đáng được tin tưởng.
“Tôi đã xem trailer của “Kỳ phu” hơn 20 lần rồi, mong phim mau phát sóng.”
*Xem phim của Đường Ninh và Bắc Thần Đông diễn khiến tôi có cảm giác như đang xem những bộ phim bom tần của u Mỹ, bởi vì hai người họ không bao giờ mang gánh nặng thần tượng trong diễn xuất của mình. Diễn cái gì ra cái đó, thật khiến người ta vui vẻ. Bộ phim này nhất định phải đến rạp xem ba lần.”
“Tôi hy vọng “Kỳ phu” có thể thiết lập tiêu chuẩn cho phim thảm họa trong nước chúng ta. Tôi cũng hy vọng rằng Đường Ninh sẽ mau chóng quay lại làng điện ảnh, chúng tôi nhớ cô rồi.”
Cảnh Đường Ninh tuyên bố vắng bóng dường như vẫn còn rõ mồn một trước mắt, mà lần này việc phát sóng “Kỳ phu” cũng khơi dậy sự phấn khích của hầu hết người hâm mộ.
“Lúc đó những người vu oan Đường Ninh đã xin lỗi chưa?”