Đường Huyên đi ra ngoài lừa đảo, cuối cùng đều là do chính hai thanh niên này đã trả lại số tiền như cũ cho ông già và các em nhỏ, nhưng lần này…
Đường Huyên lại không có may mắn như vậy.
Cô ta đến một siêu thị nhỏ, chủ siêu thị cũng là một phụ nữ đang mang thai, bụng mang dạ chửa chín tháng.
Vì người trẻ tuổi không dễ mắc câu nên Đường Huyên ném tiền cho đối phương, sau đó cầm đồ bỏ đi, thừa dịp đối phương đang kiểm tra tiền, thì nhanh chóng rời đi.
Bà bầu vốn là tò mò vì sao Đường Huyên lại muốn vội vàng rời đi, sau khi vừa đếm tiền vừa phát hiện có tiền giả, liền nâng cao bụng đuổi theo: “Cô đừng đi, tiền của cô là giả, đừng đi… “
Đường Huyên bị hàng xóm trong siêu thị nhỏ vây quanh chặn đường, bà bầu nhanh chóng đuổi theo kéo tay áo Đường Huyên: “Tiền cô đưa là giả.”
“Cô nói bậy, tiền tôi đưa rõ ràng là tiền thật.” Đường Huyên lập tức phản bác: “Tôi biết các người đều là đồng bọn muốn lừa bịp tiền, nhưng là tôi thật sự không có.”
Kỹ năng diễn xuất của Đường Huyên đã trở nên tuyệt vời sau một thời gian dài đánh bóng.
“Trong siêu thị có camera. Nếu không tin thì chúng ta đi!”
Bà bầu vừa nói vừa kéo Đường Huyên vừa chỉ về hướng siêu thị: “Nếu tôi không mưu tính máy đồng với cô, đứa bé mà tôi đang mang, không có cách nào làm khổ tôi, tôi thừa nhận điều đó, nhưng tiền là tiền thuốc men của tôi trong nửa ngày, tôi không thể đưa cho cô.”
“Buông ra, sức khỏe không tôt của cô liên quan gì đến tôi!”
Đường Huyên dùng sức đẩy người phụ nữ mang thai ra…
Chính vì quá cố gắng nên thai phụ suýt ngã xuống đắt, rất may là chồng của sản phụ đỡ từ phía sau nên không làm hai người họ bị thương.
“Quên tiền giả đi, cô dám hại vợ tôi sao?” Một người đàn ông cường tráng, mạnh mẽ, mặc đồ thể thao chuyên nghiệp, tứ chỉ mảnh khảnh và cơ bắp toàn thân.
Nhìn thấy đối phương mạnh như vậy, Đường Huyên không khỏi có chút chột dạ: “Không phải tôi…”
“Còn muốn nói xạo, rõ ràng là người phụ nữ này.” Những người xem giúp làm chứng chống lại Đường Huyên.
Không còn đường thoát thân, Đường Huyên lại bị đám người vây quanh, nên cô ta lại nảy ra ý định dùng đứa con trong bụng để thoát thân: “Cô muốn thế nào? Tôi là phụ nữ có thai … anh không thể ra tay với tôi.”
“Vợ tôi cũng là phụ nữ có thai, sao cô không nghĩ tới chuyện sẽ bỏ qua?” Người bên kia trừng mắt nhìn Đường Huyên, cuối cùng, anh ta vặn chặt bả vai áo của Đường Huyên “Một người cặn bã như cô nên được dọn dẹp sạch sẽ.” Nói xong, một cái hất tay phải của người đàn ông một cách thản nhiên, Đường Huyên trực tiếp ngồi trên mặt đất… và bụng của cô ta dường như đã nhận được một đòn nặng nề.
“Đánh phụ nữ… có người đánh phụ nữ.” Đường Huyên lập tức kích động hét lên.
Từng là tiểu thư tiếng tăm, vậy mà lại lăn qua lăn lại khóc om sòm trong một góc phố xá, toàn thân bị nhiễm mùi vị khó chịu, khiến những người xung quanh phải bật cười.
“Đáng đời…”
Đường Huyên lúc đầu không cảm thấy trong người có gì khác thường, nhưng một lúc sau, rốt cuộc có người nhận ra vết máu dưới người cô ta.
“Nhìn kìa, máu!”
“Sẽ không phải sảy thai chứ?”
“Tôi không nhìn thấy gì cả, mọi người giải tán hết đi.”
Mặc dù chứng kiến Đường Huyên sanh non, cũng không có ai nguyện ý tiến lên giúp cô ta một tay, lý do rất đơn giản, cô ta muốn lừa gạt người khác, nói cách khác là đá chọi đá, ai nguyện ý dư thừa tình cảm cho một kẻ nói dối?
“Giúp tôi, giúp tôi với!” Đường Huyên dần dần cảm nhận được cơn đau.
Tuy nhiên, những người đang theo dõi vừa rồi đã nhanh chóng giải tán, trong lúc nguy cấp, không ai sẵn sàng đưa tay giúp đỡ cô ta.
“Đau…”
Đường Huyên đau đớn rên rỉ trên mặt đất, hai mắt dần dần mờ đi, nhưng… xung quanh có rất nhiều người, không ai nguyện ý liếc nhìn cô ta một cái, tất cả đều là mang theo nét mặt đáng đời, ngay cả cuộc gọi cấp cứu, bọn họ cũng không muôn gọi vì cô ta.
Ý thức của Đường Huyên đang mờ dần, lúc này, hai người đàn ông đi theo cô cuối cùng cũng xuất hiện, một người gọi điện thoại, một người nâng Đường Huyên khỏi mặt đất.
Vì được giúp đỡ, Đường Huyên cảm thấy ấm áp lạ thường, nên nặng nề nhắm mắt lại…
Nó có ấm áp không?