“Nên là em muốn thử?” Mặc Đình hơi cau mày: “Đi không phải là không được, nhưng điều kiện là không được để ảnh hưởng đến sức khỏe, nếu bộ phim đó có những cảnh cần hành động thì… không phải bàn nữa.”
“Em bảo chị Long gửi thông tin cho anh xem trước, nếu anh cho phép, em sẽ đi thử vail”
Thử vai…..
Bởi vì mang thai, Đường Ninh đã lâu không diễn xuất, cho nên Mặc Đình hiểu rất rõ tâm trạng của Đường Ninh.
“Nhưng tâm lý mẹ chắc là sẽ không thoải mái đâu nhỉ?”
“Bà ấy đã làm em không thoải mái rồi.”
Mặc Đình thật giỏi bao biện, Đường Ninh đương nhiên cũng không kém cạnh: “Những việc như này về sau em sẽ tự giải quyết, không thể cái gì cũng phải để chồng lộ diện, em không muốn anh bị người khác hiểu lầm.”
Nghe được những lời này, Mặc Đình nắm tay phải của Đường Ninh, nhẹ nhàng hôn lên mu bàn tay của cô: “Người hiểu lầm anh không phải ít, anh chỉ cần vợ anh thương anh là đủ rồi.”
‘Yêu thương lẫn nhau……
Điều này không phải cặp vợ chồng nào cũng có thể làm được, bởi vì hầu hết mọi người ai cũng ích kỷ.
Vì lòng tự trọng có thể từ bỏ người yêu, vì sự nghiệp có thể từ bỏ người yêu, thường có những lý do như vậy, lựa chọn làm điều mà biết rõ rằng sẽ khiến bản thân hối hận suốt đời.
Có lẽ để tạo đà, đạo diễn người Pháp đã ngay lập tức tung tin sau khi biết Đường Ninh có thể cũng sẽ tham gia thử vai.
“Có tin đồn rằng Đường Ninh sắp thử vai, và có dấu hiệu trở lại?”
“Mang bầu 6 tháng vẫn thử vai, cư dân mạng nói Đường Ninh quá cứng rắn.”
Còn cư dân mạng thì đúng là bàn tán sôi nỗi.
“Vừa nhờ bạn tôi lấy thông tin, phải nói là nữ bác sĩ thây ma không não trong đó có phần giống với tính cách của Đường Ninh, và cả hai đều tuyệt như nhau.”
“Trời ơi, nều mà thấy Đường Ninh với mái tóc xoăn lọn to, mặc một chiếc váy da nhỏ và trên tay cầm một khẩu súng thì quả là khí chất quá đi mát. “
“Đường Ninh mau mau thử vai, nhất định phải có được vai này.
Thực ra, Mặc Đình vừa mới nhận được thông tin từ chị Long, tất nhiên là đoàn làm phim không có gì phải lo lắng, Ai có thể đảm bảo Đường Ninh an toàn 100%.
Mặc dù đôi chân của cô ấy đã được bảo hiểm, nhưng bây giờ xem ra những bộ phận khác cũng cần.
“Chủ tịch, vợ tôi gây rắc rồi cho anh rồi. Thực ra, phu nhân vốn dĩ không cần biết.” Nhìn thấy Mặc Đình cau mày, Lục Triệt đứng sang một bên, cảm thấy vô cùng có lỗi.
“Cậu đã nói là vợ anh làm rồi thì tôi còn làm gì được nữa?”
Mặc Đình bỏ tài liệu xuống, ngẳng đầu nhìn Lục Triệt: “Đi tìm hiểu phẩm chất, sở thích của ông ta. Người thử vai không hề ít, cho nên quan trọng nhất vẫn là vấn đề an toàn.”
*Tôi biết rồi, chủ tịch.”
“Tại sao không có thời gian phỏng vấn?” Mặc Đình kiểm tra tất cả thông tin nhưng lại không tháy phần quan trọng nhất.
“Long Mạn vẫn đang hỏi, lát nữa sẽ chuyển thông tin vào điện thoại cho phu nhân.” Lục Triệt vội vàng trả lời.
“Vậy thì cứ làm thế đi.”
“Đúng rồi chủ tịch, nghe nói mẹ anh không thích diễn viên?”
Vừa nghe đến câu hỏi này, Mặc Đình ngắng đầu nhìn Lục Triệt một cách khó chịu, dường như muốn nói, việc này từ bao giờ đến lượt anh hỏi vậy?
Lục Triệt chỉ là có ý tốt, nên chỉ có thể ngậm ngủi rời khỏi phòng văn phòng của chủ tịch Mặc.
Hoa Văn Phụng vừa nói không thích diễn viên, có tin giải trí cho rằng Đường Ninh sắp thử vai, quan trọng hơn là cô đang mang theo đứa bé trong bụng.
Vì vậy, bà ấy thật sự không thể duy trì được giáo dục tốt trước đây của mình, trong lúc Mặc Đình đi vắng, bà ấy lên lầu gõ cửa phòng ngủ của Đường Ninh và Mặc Đình.
Hoa Văn Phụng khoanh tay đứng ngoài cửa, đưa tờ báo giải trí cho Đường Ninh, hỏi: “Cô định thử vai?”
Đường Ninh khẽ gật đầu khi nhìn thấy tờ báo trong tay Hoa Văn Phụng: “Đang đợi đến giờ thử vai.”